XtGem Forum catalog
Thang Tiêu

Thang Tiêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323475

Bình chọn: 7.5.00/10/347 lượt.

ì?” Tay Thang Viên dừng lại một chút, lập tức nhíu màu hỏi: “Nói bừa cái gì vậy, rốt cuộc là ai gọi tới?”

“Tớ cũng không biết là ai, anh ta chưa nói, chỉ bảo ngày mai muốn mời cậu đi ăn cơm, còn muốn tớ đi cùng, thật sự là hào phóng nha!”

“Bệnh thần kinh!” Thang Viên ngồi xuống bên cạnh Viên Tiêu cầm lấy điện thoại xem số vừa gọi tới, thì ra là một đồng nghiệp nam cùng công ty, nhưng mà giữa bọn họ cũng không kết giao gì, biết số điện thoại của anh ta đơn thuần là vì hôm đó máy tính của cô bị hỏng màn hình trống rỗng, bất đắc dĩ đành phải tới bộ phận máy tính tìm người. từ đó mới lưu lại dãy số này. “Anh ta thật sự nói như vậy sao?”

Viên Tiêu dùng lực gật đầu, vô cùng đơn thuần nhìn Thang Viên: “Thang Viên nhi, cậu muốn dẫn tớ đi ăn tiệc lớn sao?” Dáng vẻ kia cực kỳ giống đứa trẻ đang chờ mong món đồ chơi mà mình hằng mơ ước.

Không biết tại sao trong lòng Thang Viên lại có chút bực bội, cô hung hăng trừng mắt nhìn Viên Tiêu, trực tiếp đem xóa đi cuộc gọi của người nọ: “Muốn thì tự cậu đi đi.” Thang Viên không biết cảm giác này từ đâu mà tới, giống như là, nói như thế nào đây, giống như con trai mình nuôi lớn lại hung bạo đem mình giao cho người khác. Ai, Thang Viên cảm thán, quả nhiên là tuổi tác trong lòng quá lớn, cư nhiên lại vì một câu nói của Viên Tiêu lại trở nên đa sầu đa cảm.

Đáy mắt Viên Tiêu lóe lên một tia sáng, lại gần Thang Viên cọ xát rồi chờ mong nhìn cô, trong mắt đều là tò mò không che đậy: “Thang Viên nhi, cậu không muốn yêu đương sao?”

Đừng dùng ánh mắt như vậy nhìn tôi! Dưới đáy lòng Thang Viên gầm thét, mỗi lần Viên Tiêu bày ra vẻ mặt như vậy cô đều không chống đỡ được, quả thực là hận không thể đem tất cả chính mình đưa cho Viên Tiêu. Thang Viên ho khan hai tiếng lấy lại bình tĩnh: “Yêu đương? Qua vài năm nữa đi, bây giờ còn chưa nghĩ đến chuyện này.”

“Nhưng mà ngộ nhỡ cậu gặp một người mà cậu cực kỳ cực kỳ thích thì sao?” Viên Tiêu đặc biệt dùng hai chữ ‘cực kỳ’, giọng điệu nặng thêm vài phần gợi ý Thang Viên. Thang Viên khinh bỉ nhìn anh, nghĩ thầm, quả nhiên là một đứa trẻ đơn thuần, làm gì có chuyện ù ù cạc cạc thích một người, tình yêu đều phải bắt nguồn từ hai phía, một là nhất kiến chung tình (*), một là lâu ngày sinh tình. Mà cô đã sớm qua tuổi rung động, có lẽ kiếp này sẽ không còn xúc động thêm lần nào nữa. Nếu nói đến cái thứ hai, Thang Viên bỗng nhiên lườm Viên Tiêu, toàn thân bỗng rùng mình một cái, hay là thôi đi.

“Không có.” Thang Viên khẽ thở dài một tiếng, sau đó chuyển đề tài: “Nhưng sao cậu lại có hứng thú với chuyện này? Muốn yêu đương rồi hả?”

“Mới...mới không có.” Viên Tiêu lắp bắp kháng nghị, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ triệt để.

Ôi, thật muốn yêu đương rồi hả? Thang Viên bị anh gợi lên hứng thú: “Nhìn trúng rồi sao? Nói với tớ một chút, tớ giúp cậu nghĩ cách!”

Cậu đừng hỏi tớ nữa! Viên Tiêu trong lòng hò hét, giờ khắc này Thang Viên chỉ cách anh vài centimet, lúc cô nói chuyện, giọng nói ấm áp hòa lẫn cùng hơi thở thơm ngát đều phun lên lỗ tai anh, nhưng cô một chút cũng không biết, lại vẫn nhìn anh chuyên chú, việc này quả thật là đang hành hạ anh mà! Viên Tiêu muốn dịch mông xa cô một chút nhưng cô lại không chịu buông tha, nên anh chỉ có thể vui sướng chịu đựng loại hành hạ ngọt ngào này.

“Viên Tiêu, tớ phát hiện ra một chuyện.”

“Cái...cái gì?” Viên Tiêu trong lòng nhảy dựng, giọng nói mang theo chút sợ hãi. “Cậu phát hiện ra cái gì?”

“Sao cậu đỏ mặt vậy?” Thang Viên kỳ quái tóm lấy lỗ tai anh, vẫn còn không sợ chết tiếp tục trêu chọc anh: “Nhìn xem ngay cả lỗ tai cũng đỏ này.”

Oanh, giờ phút này, đại não Viên Tiêu trở nên trống rỗng, bàn tay lạnh của cô cứ như vậy nắm lấy tai anh, cái loại đau đớn xen chút cảm giác tê dại này khiến anh thiếu chút nữa thì nhảy dựng lên. Không thể chịu đựng được nữa! Thang Viên nhi, đây là cậu tự đưa tới cửa.

Viên Tiêu bỗng nhiên xoay người trực tiếp đặt Thang Viên ở dưới thân: “Thang Viên nhi, cậu bắt nạt tớ, tớ muốn hoàn trả lại.”

Thang Viên túng quẫn, ai có thể nói cho cô biết vì sao bỗng nhiên hôm nay anh lại trở nên thông minh không? Nhưng tư thế của hai người bọn họ bây giờ...dường như có phần không ổn nha! Thang Viên đẩy đẩy anh: “Cậu đứng lên cho tớ! Thật nặng nha!”

“Thì ra Thang Viên nhi sợ bị đè sao?” ánh mắt Viên Tiêu cong cong, cả cơ thể đè mạnh xuống, tay chân giống như bạch tuộc ôm cô gắt gao, đúng tiêu chuẩn tư thế nam trên nữ dưới. Thang Viên trở nên luống cuống, không phải sợ Viên Tiêu làm ra chuyện gì đó, chỉ là cảm thấy tư thế này rất nguy hiểm, trong lòng cô vẫn luôn xem Viên Tiêu như em trai, mà bây giờ, cô dùng hết sức mạnh toàn cơ thể, vẫn không rung chuyển được anh, lúc này Thang Viên mới bừng tỉnh, thiếu niên đã từng cùng cô lớn lên này đã sớm bị thời gian tạo hình thành một thanh niên khỏe mạnh.

“Viên Tiêu, cậu còn không đứng dậy tớ liền tức giận!” Thang Viên đành phải ra đòn sát thủ, cô biết Thang Viên sợ nhất là cô tức giận, quả nhiên, Viên Tiêu tay chân luống cuống rời khỏi cô, vẻ mặt như đang sợ bị trừng phạt. Thang Viên không thể nào đem dáng vẻ đó của anh làm nơi trút giận, đành phả