
đã thành như vậy rồi.”
Tô Đình xì một tiếng, ánh mắt khinh bỉ: “Năng lực chắt lọc từ ngữ của cậu rất tốt, chỉ vài câu, thuyền đã trôi qua vạn ngọn núi trùng điệp rồi.” Sau đó cô ấy nháy mắt, tỏ vẻ thần bí, kề sát tai tôi nói thầm: “Vậy cậu còn nhớ dáng vẻ đẹp trai hay không của anh ta không? À, phương diện năng lực có được hay không? Nhưng nghe nói người đàn ông có bề ngoài đẹp trai thì bình thường nơi đó cũng rất tuyệt… Nhưng cậu lại là lần đầu tiên, nhỏ một chút, dài một chút cũng tốt.”
Tôi nghĩ lúc ấy tôi thật ngây thơ, còn đỏ mặt: “Không biết nữa, sau đêm đó tớ nằm bẹp giường ba ngày liền.”
Lần này Tô Đình nghe xong tinh thần phấn khích: “Shirt, thật là ngưỡng mộ quá đi! Tớ hỏi một câu nữa nhé, bán vào bên trong chứ? Mấy lần?” Cô ấy thực sự xem tôi như người một nhà, lộ hết bản chất ra, đem bộ mặt lúc nào cũng giả bộ lạnh lùng khi đi biểu diễn quẳng hết đi chỉ còn vẻ mặt hóng chuyện mà thôi.
Cô ấy thấy tôi không nói gì, lại thúc giục: “Các cậu đều là thanh niên trẻ khỏe, nhất là lại còn uống rượu say, chắc chắn làm gì còn nhớ đến các biện pháp phòng tránh chứ, hơn nữa cậu lại gà mờ như thế, cậu có biết không? Nếu người đàn ông đó có bệnh thì phải làm sao? Nếu vừa đúng thời kỳ nguy hiểm của cậu thì phải làm sao?
Tôi bị cô ấy mắng cho dưới mông như có bàn là điện, nhảy dựng cả lên: “Không đâu! Không đâu! Anh ấy làm sao có bệnh được! Hơn nữa kỳ sinh lý của tớ mới hết.”
“Wow! Bị tớ tra ra rồi nhé, Thẩm Miên, cậu thật là…. Ha ha ha, lần đầu tiên liền gặp phải loại vùi hoa dập liễu, đàn ông cực phẩm này, không phải cậu gặp vận rủi mà là vận khí tốt cũng nên.” Tô Đình nhảy lên phấn khích sau đó mới chậm chậm chạm quay trở lại ngồi cạnh tôi, vẻ mặt đắc ý. Một khắc kia, tôi cảm thấy vô cùng thất bại. Có lẽ, Tô Đình còn thích hợp làm một paparazzi chuyên nghiệp hơn. Thật đấy.
Nhưng tôi vẫn còn có điều giấu Tô Đình. Ví dụ như tôi chưa nói, người đàn ông cực phẩm có phía trên là khuôn mặt đẹp trai, phía dưới to lớn chính là nhà sản xuất phim chúng tôi vẫn thường gặp – Hàn Tiềm.
Sau lần đó phải nằm trên giường ba ngày khoogn thể xuống đất, tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Tôi thực sự hối hận. Lần đó tôi thật quá kích động. Đêm đó cách lần tôi bị Hàn Tiềm ném vào hồ bơi khoảng nửa năm, suy nghĩ muốn hạ bệ anh của tôi như dây leo, sinh trưởng tươi tốt không thể khống chế được, cuối cùng kết quả chính là đêm đó liền theo vào quán bar.
Điều duy nhất tôi có thể nhơ rõ ràng đó là tôi và Hàn Tiềm cùng nhau uống rượu.
Ngày đó, tôi mặc một chiếc váy hai dây có chút tùy tiện, sexy. Vừa vào trong quán bar ánh sáng kỳ ảo, rực rỡ, liền lập tức có một cánh tay heo chìa ra. Tôi nâng ly lên hất thẳng mặt người thanh niên nhuộm tóc đỏ. Mặt hắn biến sắc, đập vỡ một chai bia tuyên bố sẽ chơi chết tôi rồi rạch nát khuôn mặt như hoa của tôi ra.
Sau đó, Hàn Tiềm xuất hiện. Mặc dù giúp tôi giải vây, nhưng thủy chung sắc mặt không hề hòa nhã với tôi.
Tôi vẫn còn nhớ lời cảnh cáo của anh: “Thẩm tiểu thư, bài học lần trước còn chưa đủ sao? Cô thật sự vì sự nghiệp mà hiến thân theo vào nơi này sao? Nếu như tôi không giúp, cô biết hậu quả sẽ thế nào không? Tôi không có nhiều thời gian để lãng phí với cô đâu. Lần sau tuyệt đối sẽ không có chuyện ra tay cứu giúp. Cô là người trưởng thành, nên chịu trách nhiệm với hành vi của mình. Còn nữa, tôi hi vọng đây là lần cuối cùng cô theo dõi tôi. Nếu không, Thẩm tiểu thư, đến lúc đó cô sẽ biết, tình cảnh của cô, đại khái so với lúc nãy còn tứ bề khốn đốn hơn.”
Đương nhiên tôi cảm thấy không phục, hùng hổ nói với Hàn Tiềm, loại quán bar này đối với tôi mà nói chỉ là case nhỏ, tôi có thể uống ngàn chén không say. Hàn Tiềm nhìn tôi giễu cợt, sau đó nhận ly rượu mời của tôi.
Thật ra thì anh đúng. Tôi không thích hợp với nơi này. Khi còn bé, thân thể tôi đã không tố, phải thường xuyên uống thuốc dưỡng bệnh, căn bản không thích hợp uống rượu. Mới uống hai chén, trước mắt tôi liền xuất hiện người máy biến dị Hàn Tiềm có ba đầu sáu tay.
Anh đại khái nghĩ, chỉ cần vài chén rượu là có thể hạ gục tôi, sau đó tôi tuân thủ cam kết, thừa nhận thất bại, ngoan ngoãn cút ra khỏi thế giới của anh, nước sông không phạm nước giếng. Dù có thế nào đi nữa, mấy chén rượu này với anh đều đáng giá, đây là cách nhanh nhất giải quyết mối phiền phức lớn nhất là tôi.
Đáng tiếc, anh cũng coi như đi sai một bước. Tên nhóc tóc đỏ đó lại quay trở lại, bỏ vào trong rượu của anh một viên thuốc, tặng cho chúng tôi một sự bất ngờ không lấy gì làm tốt đẹp.
Chuyện sau đó, tôi cũng rất mơ hồ, nhưng đại khái Hàn Tiềm cũng ý thức được có gì không đúng, muốn nhanh chóng thoát ra ngoài lại bị tôi lôi lôi kéo kéo rồi còn phun bẩn hết người, mới muốn tìm một khách sạn gần quán bar ngủ lại một đêm.
Chuyện sau đó, anh thực sự không nhớ rõ, bao gồm tôi làm sao lại theo anh vào quán rượu, vào phòng khách sạn, sau đó cùng lên giường. Mà đoạn này với tôi cũng như được phủ một lớp sương mù dày đặc, là con ma men không còn ý thức, chỉ nhớ mang máng là chính tôi chủ động dây dưa. Tính cách tôi rất mạnh mẽ, đọ rượu thất bại sau này sẽ không theo