
à nữ sinh ban khoa học tự nhiên, hơn nữa còn phát huy “vùi đầu khổ học” đến cảnh giới người thường không
tưởng tượng nổi.
Thế nào
là người bình thường không thể làm được? Nói thí dụ, giờ ăn cơm không ăn cơm, cầm bánh bao buổi sáng mới mua vừa đọc sách vừa ăn; thí dụ như,
giờ ngủ trưa sẽ không ngủ trưa, mà là học, vì ngừa trường hợp không cẩn
thận ngủ mất, mang theo sách chạy ra ngoài hành lang vừa chịu gió lạnh
vừa làm bài; thí dụ nữa, lúc tan lớp cũng không nghỉ ngơi, điên khùng
chạy lên giảng đài, chặn giáo viên lại, lấy ra một xấp bài thi thật dày
bắt đầu hỏi han, đến nỗi giáo viên thấy cô cũng muốn trốn, giống như
đang chạy nạn vậy,…
Nghĩ tới những điều này, Tống Hàng Hàng cũng cảm thấy chua xót cho mình ngày trước.
Nay được trùng sinh, Tống Hàng Hàng vẫn chưa quyết định cuối cùng sẽ học
văn hóa hay học khoa học tự nhiên, nhưng nhất định phải thay đổi phương
pháp học tập, nhất định phải sửa lại. Tối thiểu, cô nên chú trọng đến
chất lượng cuộc sống, cũng nên ra dáng nữ tính một chút, học cách chủ
động kết giao với mọi người.
Nhớ tới trước khi sống lại, lúc cao
trung (cấp 3), chỉ cần nói chuyện một câu với nam sinh cô đã đỏ mặt,
thật sự rất rất rất mất mặt! Nói vậy, từ giờ Tống Hàng Hàng cô sẽ chủ
động nói chuyện với nam sinh, chính là lúc hỏi bài… Nam sinh thôi,
thường sẽ không liếc mắt đến nữ sinh hay “thẹn thùng” lại không ra gì.
Trừ "Con mọt sách", còn có từ ngữ nào khác để hình dung Tống Hàng Hàng lúc đó sao?!
Nên hiện tại, Tống Hàng Hàng muốn thay đổi ngoại hình, không muốn làm “con
mọt sách” ngoại trừ việc học thì không quan tâm đến điều gì khác! Không
muốn làm Tống Hàng Hàng tự ti xấu hổ không dám nói lời nào trước mặt nam sinh nữa!
Không nghi ngờ gì nữa, Tống Hàng Hàng bây giờ, có cuộc sống từng trải 29 năm rưỡi, lúc nói chuyện với nam sinh đã không còn
hèn nhát như vậy, đây là ưu thế của việc trùng sinh.
Nhưng như vậy còn chưa đủ!
Trong đầu Tống Hàng Hàng lại hiện lên hình ảnh bàn tay sạch sẽ thon dài kia.
Cô nghĩ: tối thiểu, tôi muốn lấy hình tượng hoàn toàn mới, đứng trước mặt mọi người.
Không chỉ vì lòng hiếu thắng, đó còn là tâm lý của một cô gái, luôn để ý đến
suy nghĩ về bản thân trong lòng người khác, đó là sự tôn trọng tối thiểu nhất.
"Tôi, muốn trở thành người xứng đáng với cậu."
Tống Hàng Hàng đứng trước gương thật lâu, mái tóc qua vai, nhớ trước mùa hè
trước khi sống lại, cô đã bị mẹ “áp giải” đi cắt tóc thành kiểu đầu con
trai, giờ thì không được, nhất định phải lưu lại! Quần áo trên người, T
shirt cùng quần rộng, quá giống con trai, phải đổi! Nắn nắn khuôn mặt
của mình, ừ, hơi mập, nhưng không tính là nghiêm trọng, tiết chế ăn uống là được. Cô lại nắn nắn phần eo đáng khinh bỉ, quá to! Nhất định phải
vận động thật nhiều!
Lại nghĩ, không chỉ phải thay đổi vẻ bề
ngoài, mặc dù cô đã học qua cao trung, nhưng cũng đã quên gần hết kiến
thức, phải dùng mùa hè này để tu bổ thật tốt, khi học kỳ mới bắt đầu
cũng không cần cùng liều mạng như trước, cô không muốn trở thành “con
mọt sách” kia lần nữa.
Thật ra ngoại hình Tống Hàng Hàng cũng rất khá, tuy chưa được xem là đại mỹ nữ, nhưng nếu điều chỉnh lại một chút
cũng ra dáng một cô gái thanh tú mỹ lệ. Hơn nữa bây giờ Tống Hàng Hàng
vẫn tương đối hài lòng với bản thân, tối thiểu khi so sánh với cô 14 năm trước, ngoại hình, sự việc cũng đã thay đổi. Nên hiện tại, chí khí cô
đầy mình, một lòng muốn cuộc sống sau khi trùng sinh được oanh oanh liệt liệt.
Ba Tống vừa mới chuyển nghề, công việc cũng coi như thuận
lợi, cộng thêm Tống Hàng Hàng rất có tiền đồ, thi đậu trường cao trung
trọng điểm, không khí mùa hè này rất vui vẻ thoải mái. Vì vậy Tống Hàng
Hàng quyết định, xuống tay với ba Tống trước.
"Ba!" Tống Hàng Hàng chạy đến lấy lòng ba Tống.
"Sao vậy?" Ba Tống ngẩng đầu lên từ tờ báo.
"Con muốn nhân mùa hè này chuẩn bị sách vở cho cao trung, ba thấy được không? Nếu được buổi chiều con đi mua sách ngay!"
Thấy con gái ngoan như vậy, dĩ nhiên ba Tống lập tức đồng ý, lấy tiền từ trong ví ra.
Tống Hàng Hàng vội rèn sắt khi còn nóng, "Ba, con còn muốn thuận đường mua
vài bộ quần áo mới, ba xem xem đồ trên người con đều đã mặc mấy năm!"
"Cũng đúng!" Ba Tống bị lừa, tại rút ra mấy tờ mệnh giá lớn .
"Cám ơn ba! Ba tốt nhất…!" Tống Hàng Hàng hô to, không quên nịnh bợ ba mình, sau đó quyết định chiều nay tìm Y Tuệ ra ngoài mua sắm.
Gọi điện thoại đến nhà Y Tuệ, vừa hay buổi chiều Y Tuệ cũng rảnh rỗi, hai người liền hẹn thời gian địa điểm cùng ra ngoài.
Xế chiều hôm nay, Tống Hàng Hàng và Y Tuệ càn quét hết con đường buôn bán
nổi danh dành cho người đi bộ, hơn nữa Tống Hàng Hàng còn tân trang từ
đầu đến chân, Y Tuệ kinh ngạc nhìn ngoại hình Tống Hàng Hàng sau khi tân trang tung hô xinh đẹp, khiến Tống Hàng Hàng mừng rỡ không thôi.
Ngoài quần áo giày dép, dĩ nhiên không thể quên sách vở cao trung. Dưới sự
dẫn dắt của cô, Y Tuệ cũng mua mấy quyển sách giáo khoa, hơn nữa còn
quyết định lúc rảnh rỗi hãy sẽ đến thư viện tự học cùng Tống Hàng Hàng.
Cửa ải khó qua nhất chính là mẹ Tống, Tống Hàng