Thay Đổi Vận Mệnh

Thay Đổi Vận Mệnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323540

Bình chọn: 8.00/10/354 lượt.

ện tại tôi đang theo học một trường tư nổi tiếng, học phí rất cao, mà ở nước ngoài chi phí sinh hoạt rất tốn kém…..

« Không được chuyển sang trường công nếu con muốn chứng minh cho ta thấy con có năng lực sống tự lập khi về nước. Trước mắt học phí và sinh hoạt phí ta sẽ chu cấp cho con, đến thời điểm muốn trở về, con phải hoàn lại toàn bộ. Thế nào ? quyết định như vậy được không ? » Hai tay đan nhau, cha chống cằm nhìn tôi mỉm cười.

Tôi mặt không chút thay đổi gật đầu, xoay người ra khỏi thư phòng.

Tháng chín, tôi bắt đầu chính thức làm việc.

Việc học hành ở nước ngoài khá nhẹ nhàng. Tôi lợi dụng thời gian rảnh rỗi ban ngày thực tập ở công ty của ba, buổi tối đến làm thêm ở một quán bar trong thành phố. Thời gian đầu, mỗi khi trở về nhà lúc đêm khuya, toàn thân rã rời mệt mỏi đến độ không muốn nhấc tay nhấc chân, nhưng nghĩ đến sẽ sớm được trở về cạnh cô ấy, lòng tôi thật ấm áp.

Nhâm Kim Sanh, chờ tớ nhé!

Tớ nhất định sẽ mau chóng trở về

Số lần gọi điện thoại bất đắc dĩ phải giảm xuống một nửa, tuy rằng như thế, nhưng xem ra cô ấy hoàn toàn không để ý chút nào, lòng tôi không khỏi có cảm giác bực bội, thất vọng.

Tuy rằng bực bội nhưng cũng vẫn là không dứt bỏ được cô ấy

Ngày mười một tháng chín năm nay, sáng sớm cô ấy gọi điện cho tôi.

Suốt nửa năm qua, đây là lần đầu tiên cô ấy chủ động gọi điện cho tôi. Tôi nhớ rất rõ ngày này vì hôm đó đã xảy ra một sự kiện khủng bố kinh hoàng……

Tôi vô cùng vui sướng nói với cô ấy “Đây là lần đầu tiên cậu gọi điện cho tớ đó. Tớ rất bất ngờ!”

Cô ấy áy náy nói,“Thực xin lỗi, có phải tớ ít quan tâm đến cậu không?”

Tôi hừ nhẹ, cố gắng che dấu tâm tình vui sướng“Cậu biết là tốt rồi.”……

……

Sau ngày đó, trong lòng tôi vẫn chôn sâu một nghi vấn –

Cô ấy, có phải đã dự đoán được sự kiện đó sẽ xảy ra?

Nhâm Kim Sanh…… Cậu rốt cuộc là ai?

Nhâm Kim Sanh, vì sao tớ cảm thấy cậu cách tớ càng ngày càng xa……

Ban đầu định tới trung tâm thương mại mua mấy thứ nhưng sau đó tôi trực tiếp đi tới công ty. Tôi và cô ấy quen biết nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên cô ấy chủ động mở miệng nói muốn tôi tặng quà. Tôi đến công ty xin ứng trước tiền lương tháng này, sau đó chạy tới Lầu Năm Góc

“Ha ha ~ đi mua quà cho bạn gái hả?” Một đồng nghiệp khoác vai tôi cười hỏi.

Nghĩ đến điệu bộ đáng yêu của cô ấy khi nhận quà, tôi khẽ nhếch khóe miệng mỉm cười.

Hắn nhất thời kinh ngạc vạn phần “Chúa ôi, không thể tưởng tượng được hóa ra cậu cũng biết cười. Bọn họ đều nói dây thần kinh cười của cậu đã bị hoại tử rồi”

Nhâm Kim Sanh…Nhâm Kim Sanh….

Trong lòng tôi không ngừng gọi tên cô ấy

Trong cuộc đời này có một người như vậy, cho dù chỉ là cái tên thôi cũng có thể làm cho tôi không tự chủ được mà mỉm cười.

……

“Xin lỗi….”

Một giọng nữ ngọt ngào cắt ngang suy nghĩ của tôi

Tôi vừa đi vừa mải nghĩ, chẳng may va vào một cô gái ở lối rẽ. Cô bé thẹn thùng ngẩng đầu, bốn mắt nhìn nhau, đột nhiên một cảm giác mạc danh kỳ hiệu quỷ dị nổi lên trong lòng tôi. Tôi….trước kia hẳn là chưa từng gặp cô bé.

“Xin hỏi…em có thể biết tên anh không? ” Cô bé lắp bắp mở miệng rồi lập tức cúi đầu, chỉ dám liếc trộm tôi.

Ở góc độ này, thoạt nhìn thật giống Kim Sanh quá…..

“Khi tôi muốn biết lý do thì cậu không nói gì”

“Mà khi cậu muốn nói thì tôi đã không còn muốn biết nữa rồi”

Tôi chính thức quen biết với Trình A Kiều là vào tháng chín năm đó. Trước

đó ấn tượng đối với cô ấy vô cùng mơ hồ, chỉ mang máng hình như Trình A

Kiều từng học ở lớp bên cạnh.

Ngày 11 tháng 9 tôi tình cờ gặp lại ở Lầu Năm Góc sau đó cùng cô ấy đi dạo phố vì muốn nhờ cô ấy chọn giúp quà cho Kim Sanh.

Con gái hẳn là hiểu rõ con gái yêu thích cái gì.

Thời gian đó thái độ Kim Sanh rất bất ổn, mỗi khi chúng tôi trò chuyện đều

thất thần, nếu không cũng là ông nói gà bà nói vịt. Tôi thực sự rất

không yên lòng.

Kim Sanh, nói chuyện với tớ buồn tẻ vậy sao….

Có một lần cô ấy trả lời qua loa “Không phải, chỉ là gần đây sắp thi lên cấp ba nên nhiều áp lực, không phải tại cậu”

Ngay cả một lý do cũng lười tìm như vậy…

Tôi và cô ấy quen biết nhau đã nhiều năm, tôi sao lại không rõ cô ấy là đang viện cớ. Tôi nhắm mắt thản nhiên nói “…..vậy à”

Kim Sanh lại ừm một tiếng rồi chuyển chủ đề.

….Tôi nghĩ, lúc đó chúng tôi đã bắt đầu có vấn đề.

Con gái hẳn là biết con gái nghĩ gì

“Hai người đã như vậy bao lâu rồi?” Trình A Kiều quan tâm hỏi han

Tôi nhíu mày “Khoảng một, hai tháng nay”

“Ừm” Trình A Kiều suy tư một chút “Hai người ngày nào cũng nói chuyện với nhau à?”

“Trước kia là một ngày hai lần, nhưng hiện giờ tôi phải làm thêm nên rút xuống mỗi ngày một lần”

Trình A Kiều cười cười ẩn ý “Hóa ra cậu lại nôn nóng như vậy, khó trách dọa

con gái nhà người ta sợ hãi. Con gái đều thấy rất phiền phức khi bị nam

sinh đeo bám quá chặt, bảo sao cô ấy không nhẫn nại nói chuyện với

cậu”…..

Hôm đó, tôi theo thói quen trước khi đi ngủ lại lấy di

động ra, đúng lúc chuẩn bị ấn số liền dừng lại. Tôi nhìn chằm chằm vào

tên cô ấy trong danh bạ hồi lầu

Hít sâu một hơi, buông di động xuống.

Tối hôm sau đến quán bar, tôi bất ngờ gặp lại c


XtGem Forum catalog