Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Thê Bằng Tử Quý

Thê Bằng Tử Quý

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322550

Bình chọn: 7.5.00/10/255 lượt.

dâu, cũng không phải chuyện ta muốn hỏi đến.”

“Ta hiện tại biết không thể chọc ngươi tức giận.” Chu Kí Vân lộ ra một chút cười gượng, hắn nhìn ra được thê tử nói được thì thật sự làm được.

“Lúc trước không phải đã nói qua, tướng công tuyệt đối sẽ không muốn nhìn bộ dáng chân chính tức giận của ta đâu.” Nàng cười duyên ngã vào trong lòng trượng phu.

Chu Kí Vân ôm chặt thân thể mềm mại trong lòng, thề sẽ không làm cho thê tử lại rời mình đi. “Ta không có khả năng không cần đứa nhỏ, mặc kệ hắn có bộ dáng gì đi nữa, đều là thân sinh cốt nhục của ta... Cho dù tương lai đứa nhỏ oán trách chúng ta, toàn bộ tôi lỗi sẽ do ta gánh vác, cứ khiến cho hắn hận ta người cha này đi...”

Nghe vậy, Thanh Đại mới bừng tỉnh đại ngộ. “Đây là chuyện mà mấy ngày nay làm cho tướng công luôn có chút đăm chiêu, trong đầu là nghĩ đến chuyện này sao?”

“Hiện tại ngươi càng thêm hiểu được ta cũng không tốt như ngươi tưởng đi? Ta lại yếu đuối như vậy.” Chu Kí Vân đánh trống lảng nói.

Cổ họng Thanh Đại như nghẹn lại. “Nhưng ta lại yêu tướng công chân thật như vậy, vợ chồng không phải nên thẳng thắn thành khẩn như vậy sao? Nếu còn trước mặt lẫn nhau ngụy trang cậy mạnh, vậy cũng không khác chi người ngoài.”

“Ngươi cũng không nên quên mình đã nói gì, ngươi không được thu hồi lại.” Hắn nghẹn ngào nói.

Nàng dựa vào trước ngực trượng phu, bất ngờ ngẩng đầu. “Đến lúc chúng ta trở về rồi, bằng không Thịnh nhi cho là ta thật sự không cần hắn, không hiểu sẽ khóc thành bộ dáng gì nữa.”

“Ừ.” Chu Kí Vân gật đầu.

Ngay sau khi Chu Kí Vân mang thê tử cùng trở lại vương phủ, có thị vệ nói nhũ mẫu đang ở chỗ Vương phi, sắc mặt hắn ngưng trọng gật đầu, cũng đã sớm dự đoán được tình huống này, nhưng trước mắt vẫn nghĩ nên ưu tiên chuyện Thịnh nhi trước, sau đó mới xử trí đến nhũ mẫu.

“Từ từ đi, đừng nóng vội.” Chu Kí Vân kéo tay thê tử nói.

Tay Thanh Đại đặt che trên bụng, cho dù trong lòng đang nóng vội nhưng cũng bước chậm lại.

Khi hai vợ chồng bước vào phòng ngủ, chỉ thấy hai hàng nước mắt đang rơi trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Thịnh nhi, khóc thút thít không ngừng, cho dù tỳ nữ kéo như thế nào cũng không đi, khăng khăng ở tại chỗ này chờ nương trở về.

“Thịnh nhi!” Thanh Đại chảy nước mắt kêu.

Nghe tiếng kêu đó, Thịnh nhi chậm rãi xoay khuôn mặt nhỏ nhắn đầm đìa nước mắt ra hướng cửa, thấy người mình thích nhất ngay trước mắt, không có bỏ lại hắn, cái miệng nhỏ nhắn nhất thời oa oa khóc lớn lên.“Ô ô... Nương...” Tuy rằng phát âm không rõ ràng, nhưng ai cũng nghe ra được hắn đang kêu cái gì.

Thanh âm “Nương” làm cho Chu Kí Vân và Thanh Đại đều ngây người, cũng không tin tưởng vào tai mình, nhưng vô cùng vui mừng.

“Nương... Ô oa...” Thân ảnh nho nhỏ bất ngờ đã nhào tới.

Thanh Đại ngồi xổm xuống ôm lấy hắn, giọng nói khàn khàn. “Thịnh nhi... Nương ở đây... Nương ở đây...”

“Thịnh nhi... Hắn đang kêu nương...” Chu Kí Vân cũng cúi người xuống, hai đầu gối quỳ trên mặt đất, vẻ mặt như muốn khóc nhìn mẫu tử bọn họ, còn có cốt nhục trong bụng chưa sinh ra, giang tay ôm tất cả vào trong lòng mình. “Con ta... Hắn có thể nói... Hắn mở miệng nói chuyện...”

Một nhà ba người đều cùng khóc, ngay cả Thải Hà cũng liên tiếp lau nước mắt.

“Thịnh nhi, xin lỗi... Nương không có đi, chỗ nào cũng không đi, vẫn luôn cùng Thịnh nhi... sẽ quan sát Thịnh nhi lớn lên...” Thanh Đại biết lần này dọa đến hắn, phải cho đứa nhỏ càng nhiều cam đoan, làm cho hắn an tâm. “Nương sẽ không bao giờ rời Thịnh nhi đi nữa...”

Thịnh nhi ôm chặt cổ nàng, khóc đến nỗi không còn thanh âm.

“Thịnh nhi ngoan... Nương đang rất mệt, trước hãy đỡ nàng đến trên giường nằm, rồi ngươi muốn ôm lại ôm...” Chu Kí Vân dẫn đầu lau khô nước mắt, trước mắt nghĩ đến tình trạng thân thể thê tử nên thương lượng với con.

Ngước khuôn mặt nhỏ nhắn đầm đìa nước mắt nhìn cha, Thịnh nhi nghe hiểu ý của hắn, lập tức đưa tay đỡ nương đứng lên, cho dù còn nhỏ sức lực cũng nhỏ, nhưng cũng cố gắng hoàn thành nhiệm vụ.

“Thịnh nhi rất ngoan...” Thanh Đại khen ngợi nói.

Cuối cùng vẫn do Chu Kí Vân ôm thê tử đến giường, để cho nàng nằm xuống nghỉ ngơi cho tốt. “Có chỗ nào không thoải mái hay không? Ta kêu người đi mời đại phu lại đây một chuyến...” Nói xong liền quay đầu phân phó tỳ nữ.

Thanh Đại không có cự tuyệt, biết vẫn nên cẩn thận một chút mới tốt.

Chờ nàng nằm thoải mái trên giường xong, chuyến đi này làm nàng thật sự mệt muốn chết rồi, mới thở ra, chỉ thấy Thịnh nhi cũng đá rơi hài nhỏ xuống, tiến vào cuộn trong lòng Thanh Đại, không hề muốn rời đi, động tác này làm cho hai đại nhân kia đều nở nụ cười.

Chu Kí Vân đem chăn ngủ bằng gấm đắp lên hai mẫu tử, còn mình ngồi ở mép giường, nhìn cảm thấy mỹ mãn, trên đời này không còn thời khắc nào hạnh phúc hơn so với thời khắc này.

“Tướng công, chuyện nhũ mẫu...” Thanh Đại mới nói, trượng phu liền đã hiểu.

Khuôn mặt tuấn tú của hắn trở nên nghiêm nghị. “Ta sẽ xử lý.”

“Vâng.” Nàng tin tưởng năng lực trượng phu, vì thế mệt mỏi nhắm mắt lại, nghĩ rằng nếu nhũ mẫu có thể thành thành thật thật làm tốt bổn phận của mình, đừng tới trêu chọc nàng nữa, có lẽ nàng