
có gì đó không đúng.
“Nhạc phụ ông ấy………” Nói đến đây hắn liền ngừng lại,lqđ không đành lòng nói sự thật cho nàng biết.
Dung Tri Hạ gấp gáp thúc giục – “Chàng mau nói đi, trận chiến kia về sau thế nào?” – Thấy hắn trầm mặc, nàng sửng sốt – “Chẳng lẽ khi chàng chết,
trận chiến kia vẫn chưa kết thúc?” – Nàng không muốn nghĩ tới khả năng
khác.
Hắn không nói rõ, chỉ ôn thanh trấn an – “Nàng hãy yên tâm, có ta ở đây, ta sẽ không để cha nàng và đại ca gặp phải chuyện không
may, bọn họ nhất định có thể đánh bại quân địch, khải hoàn trở về.”
“Chẳng lẽ cha ta……bọn họ thật sự thất bại?” –lqđ Nàng không thể nào tin phụ
thân xưa nay bách chiến bách thắng sẽ bị đánh bại, nhưng ánh mắt của hắn khiến tim gan nàng phải run sợ.
“Nàng đừng lo lắng, ta sẽ trợ giúp cha nàng đánh thắng trận chiến này.”
Lời này của hắn vốn có ý tốt, nhưng nghe vào tai Dung Tri Hạ,lqđ lại không nhịn được chất vấn, “Chàng là một quan văn, sao có thể trợ giúp cha ta
đánh giặc chứ, cha ta là Vệ quốc Đại tướng quân bách chiến bách thắng,
không có gì không thể đánh bại, ông đánh giặc mà còn cần đến sự trợ giúp của chàng sao?”
“Ở trên sa trường, nhạc phụ quả thật là dũng
mãnh thiện chiến, anh dũng vô địch, nhưng ngoại trừ giao chiến với quân
địch, khi hành quân đánh giặc quan trọng nhất là lương thảo, nếu lương
thảo đứt đoạn, tướng sĩ bị đói bụng,lqđ cho dù có anh dũng hơn nữa cũng không thể chiến thắng.”
Nàng nghe được ngụ ý của hắn,
salemsmalldđlqđ liền thuận thế truy vấn đến cùng – “Ý chàng nói là,
lương thảo quân đội của cha ta bị đứt đoạn, cho nên bị đánh bại?”
“Lần này có ta ở đây, ta sẽ không để cho đội quân của nhạc phụ bị cạn lương thực.”
“Lương thảo giống như mạch máu của quân đội, lqđ sao triều định lại để cho đội quân của cha ta bị cạn lương thực chứ?”
“Tất nhiên là triều đình không bao giờ để cho quân đội bị cạn kiệt lương
thực, nhưng khi vận chuyển lương thảo trên đường liên tục bị giặc cỏ
hoặc đốt hoặc cướp, không thể nào vận chuyển thuận lợi đến quân doanh” – Mặc Lan từ từ nói rõ cho nàng.
Nàng không dám tưởng tượng, khi
chờ đợi rất lâu mà không được cung ứng lương thảo, kết cục của phụ thân
và huynh trưởng sẽ như thế nào,lqđ qua một lúc lâu, nàng mới run giọng
hỏi – “Vậy cuối cùng, cha ta và đại ca…..đã trở về hay chưa?”
“Bọn họ……….bị vây, chết trận, toàn quân bị tiêu diệt” – Sau khi không thể
không nói ra những lời này, hắn lo lắng nhìn nàng. Kiếp trước, trước khi hắn chết khoảng một tháng, biên quan truyền đến tin phụ tử Dung gia bị
chết trận.
Vẻ mặt Dung Tri Hạ chấn động, lqđ khó có thể tin muốn xác nhận lại lần nữa – “Chàng nói cha ta và đại ca chết trận?”
Mặc Lan trấn an – “Nàng đừng lo lắng, đó đã chuyện của kiếp trước, bây giờ
nhạc phụ và huynh trưởng vẫn đang sống rất tốt, lần này bất kể thế nào,
ta cũng sẽ nghĩ biện pháp, đưa lương thảo đến tay bọn họ một cách thuận
lợi.”
Hắn nhớ kiếp trước, khi lương thảo nhiều lần gặp rủi ro là
lúc chiến sự đã bắt đầu được 4, 5 tháng, hiện nay khoảng cách đến lúc đó vẫn còn một đoạn thời gian. Trước mắt, nhóm thổ phỉ kia vẫn chưa xuất
hiện. Hắn đã bí mật phái người chú ý, salemsmalldđlqđ một khi bọn chúng
xuất hiện, sẽ lập tức xin thánh chỉ tự mình đi tiêu diệt đám thổ phỉ
này, để đảm bảo con đường vận chuyển lương thực được thông suốt.
Nàng rất muốn tin tưởng lời hắn nói, nhưng nhìn Giáng Phúc lạnh như băng nằm một bên, nàng không nhịn được cảm thấy sợ hãi, lqđ hắn thật sự có thể
cứu được cha và đại ca sao? Còn nữa, kiếp này liệu nàng có thể tránh
được số mệnh bị người ta sát hại không?
Nhìn thấu luống cuống
bàng hoàng trong mắt nàng, giọng điệu Mặc Lan kiên định, cam đoan nói –
“Nàng hãy tin tưởng ta, cả đời này, ta tuyệt đối sẽ không để cho bất
luận kẻ nào có cơ hội tổn thương nàng nữa, ta cũng dốc toàn lực để trợ
giúp nhạc phụ và đại ca nàng, chỉ cần bảo vệ lương đạo (*), nhất định
nhạc phụ có thể đánh bại đại quân của Lỗ Kim quốc.”
(*) - con đường vận chuyển lương thực.
Hắn tin tưởng trời xanh đã cho bọn họ được sống lại một lần,lqđ không phải để bọn họ lại dẫm vào mệnh số của kiếp trước, mà là muốn cho bọn họ có
cơ hội được thay đổi số phận.
Dung Tri Hạ ngước mắt nhìn hắn, ánh mắt của hắn trầm ổn mà tràn đầy tự tin, giống như hắn đã nắm giữ số
phận của kiếp này trong tay mình, không kẻ nào có thể lung lay được hắn, cho dù trước mắt có bị cản trở bởi con đường đầy nguy hiểm, hắn cũng sẽ không sợ hãi mà vượt mọi chông gai để băng qua.
Tâm tư bất an
của nàng dần dần hồi phục lại, nàng bỗng nhiên cảm thấy hơi xấu hổ, cả
hắn và nàng đều là người đã chết đi một lần, salemsmalldđlqđ nhưng nàng
lại không giống như hắn không sợ hãi, chỉ vì Giáng Phúc chết mà lòng
liền đại loạn, sợ hãi vận mệnh sẽ xảy ra trong tương lai.
Kiếp
trước nàng bị chết một cách không minh bạch, ngay cả kẻ thù giết mình là ai nàng cũng không biết, chẳng lẽ kiếp này nàng lại phải chết oan như
vậy hay sao?
Không, nàng không phải Giáng Phúc,lqđ nàng sẽ không để cho bất cứ kẻ nào có cơ hội hại chết mình.
Ánh mắt của nàng dần dần trở nên trong trẻo, không còn s