80s toys - Atari. I still have
Thiên Kim Làm Vợ Kế

Thiên Kim Làm Vợ Kế

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326363

Bình chọn: 8.5.00/10/636 lượt.

lén đưa thêm cho Nhược Thủy xấp ngân phiếu mười vạn

lượng, còn dặn nàng đừng nói cho bất kì ai hay biết, Nhược Thủy cũng

hiểu được đây là tiền phòng thân của mình. Sau đó Nhược Thủy bái biệt

mọi người, mang theo mười rương đồ đầy áp, đương lúc mọi người nước mắt

lưng tròng, nàng đã xuống chiếc thuyền khởi hành đến Đài Châu.

-o0o-

Thuyền khách rung rinh, lắc lư trôi theo dòng nước, cảnh sắc hai bên bờ dần

lùi về phía sau. "Được rồi, Thanh Tố, bây giờ không cần phải làm gì cả

kẻo lát nữa lại váng đầu. Đi gọi Đường ma ma lên đây nói chuyện với ta, ở trên thuyền thật nhàm chán." Diêu Nhược Thủy cười nói.

"Dạ, tiểu thư." Một tiểu nha đầu chừng mười bốn, mười lăm tuổi đáp lời, sau mới chạy đi.

Hôm nay đã là ngày thứ năm trên thuyền. Cũng có đôi khi cảnh tượng bị

thương ngày hôm ấy như hiển hiện trước mắt Diêu Nhược Thủy.

Diêu gia vốn dĩ đứng đầu trong tứ đại gia tộc của triều Đại Ung, tính đến

đời phụ thân nàng đã có hơn trăm năm lịch sử, quá trình cũng có lúc

thăng trầm nhưng họ luôn dựa vào tổ huấn của Diêu gia mà cố gắng. Truyền thống của Diêu gia đã có từ đời cha, đời chú, đây cũng chính là động

lực thúc đẩy nam nhi Diêu gia luôn hướng về phía trước. Đương thời có

câu tục ngữ: Cơ gia thiên hạ, Diêu gia vọng kinh. Bởi vậy có thể thấy

được sự ảnh hưởng mà Diêu gia gầy dựng giữa chốn kinh thành. Gia đình

Diêu thái phó chính là chi chính thống của gia tộc này.

Nhược Thủy và Tam a ca của nàng là thai long phụng, nhưng khi sinh ra sức

khỏe lại không được tốt, các lễ nghi như tắm ba ngày hay đầy tháng đều

bỏ lỡ. Sau này khi Nhược Thủy vào cung thỉnh an thì quen biết Thái tử Cơ Thoan, cũng có thể nói là hai người cùng nhau trưởng thành. Trong cung

cũng tỏ ý muốn Nhược Thủy trở thành thái tử phi, vì thế bèn dốc sức vun

vén cho Thái tử và Nhược Thủy. Cho nên từ nhỏ, Diêu Nhược Thủy đã gần

như ngầm được quyết định cho vị trí thái tử phi.

Diêu phu

nhân cũng theo những tiêu chuẩn của thái tử phi như đoan trang hiền

thục, nhã nhặn lịch sự mà dạy dỗ Nhược Thủy. Tính cách Nhược Thủy vốn

thích yên tĩnh, hơn nữa, dưới sự chỉ dẫn của Diêu phu nhân, ngoài những

lễ hội đặc biệt thì Nhược Thủy hầu như không tham gia vào những hội hè

dành cho các vị tiểu thư trong kinh thành. Đó là lý do mà ngoài những

gia đình có quan hệ thân thiết với Diêu gia thì hiếm có ai được gặp qua

vị thiên kim của chánh thất Thái phó đại nhân.

Đại Ung từ khi khai quốc mới trải qua một đời hoàng đế trị vì, giành được thiên hạ

trên lưng ngựa nên con cháu hậu thế cũng muốn noi giương tổ tiên. Sau

khi Nhị thái tử mất sớm, ngoại gia không còn hiển hách, thêm vào đó sức

khỏe Thái tử lại suy nhược, trong triều như có luồng gió âm ỉ yêu cầu

đổi Thái tử, người dự bị chính là Đại hoàng tử dũng mãnh.

Đại hoàng tử xông pha trận mạc, quyền thế ngoại gia được nâng cao, là người được chọn tốt nhất. Thế nhưng trời sinh tính tình Đại hoàng tử dễ bị

kích động, thấy Hoàng đế chỉ trọng dụng bản thân đấu tranh anh dũng

nhưng chẳng đả động đến việc giao cho mình vị trí kia. Bản thân anh

dũng, cố gắng tiêu diệt địch ở tiền phương, Thái tử yếu đuối núp ở phía

sau lại nhận được sự kính trọng của vạn người.

Vì vậy cơn

giận hóa thành dã tâm, lại có kẻ giật dây đằng sau, thế nên Đại hoàng tử đã khởi binh tạo phản khi Hoàng đế đưa mọi người đi săn bắn. Hoàng

thượng, Thái tử, các vị trọng thần và gia quyến đều bị nhốt bên trong

đại doanh. Thế nhưng bản lĩnh của Hoàng đế vẫn cao hơn một bậc, ông đã

bày mưu tính kế sẵn. Quân đội Cần Vương rất nhanh đã bao vây Đại hoàng

tử, kế hoạch tạo phản không thành.

Sau cùng, khi Đại hoàng tử bị áp chế trước mặt mọi người, một người trông coi lại sơ sẩy để Đại

hoàng tử rút ra một thanh đoản kiếm đâm về phía Thái tử với tất cả sự

căm hờn. Vừa vặn lúc ấy Nhược Thủy lại đứng bên cạnh Thái tử, thấy rõ

hành động của Đại hoàng tử, nàng không chút suy nghĩ lao ra chắn trước

người Thái tử, thay Thái tử lĩnh trọn một đao. Thanh kiếm cắm giữa bụng

Nhược Thủy, máu tươi đầy trên đất, Thái tử vội vàng hét lớn gọi người

đến, đây cũng là lần cuối cùng Nhược Thủy nhìn thấy Thái tử. Diêu Nhược Thủy đã suy nghĩ kĩ càng về chuyện trước kia, bất luận thế nào thì bản thân nàng và Thái tử cũng là một đôi hữu duyên vô phận. Người trước kia bây giờđã

không thể trở thành phu quân của nàng. Suy nghĩ nhiều cũng chỉ phí công, chi bằng tán gẫu giết thời gian.

Chỉ trong chốc lát, Đường

ma ma đã đến, trên tay còn bưng thêm một chén canh cá: "Tiểu thư, mau

uống chén canh cá này đi, cá mới đánh, tươi lắm đấy." Đường ma ma vừa

cười vừa bưng chén canh bước lại gần.

"Được, ma ma, bà cũng

ngồi đi. Tiện thể bây giờ chúng ta cũng đang rảnh rỗi, hay là ma ma nói

cho ta biết một chút về chuyện xuất giá đi. Ma ma cũng biết đấy, cao môn giá nữ, đê môn thú tức[1'>. Đến bây giờ mẫu thân ta cũng chưa từng chỉ dạy qua... Nói như vậy là..."

"Tiểu thư, già biết. Sau khi chúng ta đến Đài Châu, không cần biết gia thế

đối phương ra sao, so với Diêu gia mà nói cũng là thấp kém hơn. Hầu môn

thế gia tranh giành vị trí kế thừa, tranh giành