Snack's 1967
Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta

Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210354

Bình chọn: 8.5.00/10/1035 lượt.

h

hắn,chuyện gì cũng nói với hắn,ngay cả tâm sự cũng nói với hắn.

Còn nhớ có lần cô rất đơn thuần,ngây ngốc ngưỡng mặt nhìn hắn nói:

“Tiểu Ngân học trưởng,em cảm thấy hình như em đã biết anh,có lẽ rất lâu

rất lâu trước,trước khi em mất trí nhớ chúng ta đã từng quen biết!”

Khi nghe được lời này thoáng cái trái tim tiểu Ngân trở nên ấm áp lạ

thường,cảm thấy cô chính là trái tim của hắn.Chỉ là thân phận hắn rất

nguy hiểm bất cứ lúc nào cũng có thể chết nên đối mặt tình cảm thuần

khiết của cô,hắn chỉ có thể tiếp tục giả vờ lãnh đạm bỏ mặc.

Bảy tuổi,tuổi dậy thì,cô và hắn chỉ là hai đứa trẻ vô tư.

Mười lăm tuổi đến hai mươi lăm tuổi,thời gian thấm thoát trôi qua,hắn thủy chung không muốn cô đến gần.

Trong mười năm qua,cô nói qua vô số lần thích hắn,thế nhưng hắn lại chưa từng đáp lại cô.

Trong mười năm qua,hắn tàn nhẫn vô số lần không để ý tới cô,từ chối cô đến ngay cả hít thở cũng khó khăn.

Quanh đi quẩn lại năm tháng trôi qua như một cơn gió hết đến lại

đi,một cuộc gặp gỡ khiến cuộc đời hắn trở nên sôi động rồi lại khổ sở từ chối.Hắn yêu nhưng hắn lại không thể nói.

Một cô gái tốt ở bên cạnh hắn nhiều năm,hắn vẫn lãnh đạm,cô lại theo

hắn vào nam ra bắc luân lưu lạc chân trời cũng không hối hận,hôm nay lại bị tổn thương giống như con cá không có sinh mạng.

Edit: Dực

Beta:Tieumanulk

Một cô gái tốt bụng như vậy ở bên cạnh hắn nhiều năm,hắn vẫn lãnh

đạm,cô lại theo hắn vào nam ra bắc,vì hắn mà tới những nơi ra xôi vẫn

không hối hận,hôm nay lại bị tổn thương giống như một con búp bê không

có sinh mạng.

Lúc hắn lấy thân phận tiểu Ngân lấy đi tài liệu nội bộ trong công ty của Dạ Phi Phàm, Tâm nha đầu cũng đã tới, bị hắn hung hăng đuổi đi.

Thật ra chỉ vì hắn không yên tâm để cô đi theo Thanh Phong Tuấn học

trưởng,đã quen làm việc vặt bên cạnh học trưởng,có người lãnh đạo trực

tiếp trông coi hắn có thể yên tâm hơn.

Lúc hắn được Thanh Phong Tuấn học trưởng an bài ra nước ngoài tránh

đầu ngọn sóng,cô muốn đi theo hắn một lẫn nữa lãnh đạm nói không cho

phép, hắn còn nhớ ngay lập tức cô như muốn khóc, ủy khuất hỏi hắn “Anh

ghét em vậy sao?”

Không phải. Hắn thích cô còn chưa hết sao lại ghét được. Nhưng

mà…………hiazz,chỉ là hắn đi tránh nạn nói khó nghe đó là chạy trốn, không

phải đi du lịch, mang cô đi cùng lỡ may khiến cô bị thương chỗ nào thì

phải làm sao bây giờ? Cô bị thương một sợi tóc thôi hắn cũng đau lòng

lắm.

Lại không nghĩ tới cô xin Thanh Phong Tuấn học trưởng tới giúp đỡ hắn một tay, học trưởng vẫn là người hắn tôn kính nhất, hắn luôn cảm thấy

rằng rất cả những suy nghĩ của hắn đều không thỏa khỏi tròng mắt cơ trí

thâm trầm như biển của học trưởng. Như vậy,nếu học trưởng để cho cô đi

theo mình chính là nâng cô ra khỏi nước, vậy thì cùng nhau đi, hắn nghĩ

đến lúc gặp nguy hiểm thì cùng lắm là liều mạng bảo vệ cô là được.

Nhưng hắn ngàn vạn lần tính toán cũng không ngờ được Dạ Phi Phàm dùng tiền mua chuộc một vài người trong giới hắc đạo gây phiền phức cho

hắn,càng không nghĩ tới ông cụ điều một nhóm người lớn giam hắn lại. Lúc liên lụy đến cô cũng bị bắt lây, lúc nhìn thấy đám người thô lỗ lôi kéo cô,lúc nhìn thấy cổ tay trắng nõn của cô thương,lúc nhìn thấy cô rõ

ràng đang rất sợ những vẫn cố gắng dùng thân thể chắn trước mặt hắn,hắn

thật đau lòng muốn chết,thầm nghĩ tại sao lại có cô gái ngu ngốc như

vậy………..

Thì ra ngây thơ ngu ngốc hiện tại kiên cố luôn một mình đứng bên

cạnh hắn.Mà bây giờ khi hắn ý thức được trong sinh mạng của hắn không

thể không có cô, khi hắn nghĩ muốn chính thức mời cô lên sần khấu của

hắn, muốn cô cùng hắn nhảy một điệu, thế mà cô lại nằm đó không nhúc

nhích,cũng không thể gật đầu với hắn.

______-Giờ phút này, Tiểu Ngân sống không bằng chết.

“Tâm nha đầu,em muốn làm mĩ nhân ngủ có phải không? Tốt lắm, tôi dành thời gian còn lại trong cuộc đời chờ em tỉnh lại.” Hắn cúi đầu, hôn lên đôi môi của cô thì thầm bên tai cô, trên khuôn mặt anh tuấn trẻ tuổi mơ hồ có nước mắt lặng lẽ rơi xuống.

Sáng sớm ngày thứ hai, Thanh Phong Tuấn cùng thiểu Ngân cùng từ phòng đi ra ngoài, hai người đối diện nhau nhìn một cái, có tia kiên nghị

thoáng hiện trong ánh mắt.

Tiểu Ngân mở miệng trước “Đại ca ,Tâm nha đầu có thể sẽ không bao giờ tỉnh lại,mối thù của cô ấy tôi nhất định phải báo.Tôi biết rõ anh vẫn

luôn muốn thoát khỏi sự không chế của lão gia, muốn hoàn toàn thoát khỏi sự không chế của lão gia là rất khó khắn, về sau cái gì tôi cũng nghe

theo anh, tôi chỉ muốn sau này tôi có thể tự tay kết liễu thời khắc cuối cùng của cuộc đời ông ta. Ông ta khiến trên người tôi có thêm nhiều

viết thương nữa thì tôi cũng không tính toán, nhưng ông ấy đã hành hạ

Tâm nha đầu thành bộ dạng thế này thì cho dù ông ta có là cha của chị

Thiên Tuyết thì tôi cũng không có ý định bỏ qua như vậy. Dù thế nào thì

ông ấy cũng không làm tròn trách nhiệm làm cha chị Thiên Tuyết một ngày, nếu có thì cũng chỉ là lợi đụng mà thôi.”

Thanh Phong Tuấn nhìn vẻ mặt kiên định dứt khoát của hắn, gật đầu một cái, nói “Tốt. Cậu cũng đừng quá đau lòng, Tâm nha đầu không nghe được