
với nàng nha . Bây giờ còn chưa muộn mà?”
Vị Thiếu Quân gật gật đầu.” Thời gian cuộc thi hoa khôi bắt đầu là ngày đầu tiên của mùa hè”
Ngày đầu
tiên của mùa hè, Hách Liên Dung tính toán,” Kia còn tận tám ngày a,
ngươi hiện tại nói với nàng là được.” Nàng nói xong ngồi xuống, cầm lấy
chén trà trên bàn, tự rót cho mình một ít để uống. Nhưng nàng lại không
uống, dường như nàng phải làm gì đó để tránh nhàn rỗi, đừng làm cho
chính mình nhàn rỗi. Cũng làm cho chính mình tự nhiên chút để trò
chuyện,” Như vậy sự việc theo ngươi nghĩ có chút phức tạp rồi.”
Vị Thiếu
Quân nhìn chằm chằm Hách Liên Dung, sau một lúc lâu không nói gì, cuối
cùng lắc lắc đầu,” Nếu đây là lựa chọn của nàng, ta nên đồng ý.”
“……” Hách Liên Dung muốn hỏi hắn một chút khi nào thì trở nên am hiểu ý người? Còn” nên đồng ý”?? Thật sự là đầu hỏng rồi!
” Hiện tại
cũng không phải thời điểm làm trang quân tử!” Hách Liên Dung không tin,” Trong lòng nghĩ một đằng, nói ra một nẻo, thật sự là vô sỉ!”
Hách Liên
Dung cũng không biết chính mình vì cái gì đột nhiên liền biến thân thành siêu nhân chính nghĩa rồi, dù sao khẩu khí cũng nên chính trực một tí.
Nàng hướng về Vị Thiếu Quân sửng sốt nửa ngày, Hách Liên Dung cũng tự
giác quay đầu, sau một lúc lâu,” Ngươi yên tâm đi, ta không phải nói
dối, ngươi làm chuyện gì ta đều sẽ giúp ngươi, chuyện của Bạch cô nương
cũng giống như thế, ngươi đừng có lắm cố kỵ như vậy, không cần bỏ lỡ rồi về sau mới thấy hối hận.”
Hách Liên
Dung tự nhận đã nói trúng tâm sự của Vị Thiếu Quân. Hắn bao dưỡng Bạch
Ấu Huyên nhiều năm nhưng vẫn chưa bàn đến vấn đề chuộc thân, đơn giản là sợ hiếu nghĩa nan toàn —- lấy tính cách của lão phu nhân căn bản không
có khả năng đồng ý cho Bạch Ấu Huyên vào cửa. Cho nên hắn nói nàng liền
hỗ trợ, thứ nhất là nàng không nghĩ trở thành một chướng ngại trong tình cảm, đạo lý thứ tự trước và sau nàng cũng hiểu được, nếu Bạch Ấu Huyên
đã đến trước nàng tất nhiên sẽ là chữ “được”, nàng sẽ không ngăn cản
người ta” được”; thứ hai là nàng đã muốn vì đáy lòng của mình thay đổi
thất thường gây sức ép quá đủ rồi. Rõ ràng đã sớm hạ quyết tâm, lại còn
có thể âm thầm cười trộm, còn có thể vui sướng khi người gặp họa, Hách
Liên Dung khinh bỉ chính mình như vậy. Nhân sinh bất đắc dĩ là bình
thường, đổi lại tự hỏi một chút. Nếu chính mình là Bạch Ấu Huyên. Chính
Mình phải làm thế nào để thoát khỏi cuộc sống kia bây giờ? Nếu không có, chính mình có cái gì tư cách đi cười trộm, đi vui sướng khi người gặp
họa?
Vị Thiếu
Quân không cảm giác được Hách Liên Dung đang thất thần. Lực chú ý của
hắn vẫn không có tập trung, tuy có một chút vì chuyện của Bạch Ấu Huyên, nhưng càng nhiều hơn lại là bởi vì lời nói kia của Vị Thiếu Dương đối
với hắn,” Ngươi không quý trọng, còn có người khác muốn quý trọng.”
Là hắn hiểu lầm cái gì sao? Vị Thiếu Quân trong lòng phiền muộn muốn chết, hơn nữa
Bạch Ấu Huyên đột nhiên quyết định, hết thảy đều giống như lệch khỏi quỹ đạo hắn đoán trước.
” Này! Nói
chuyện với ngươi !” GặpVị Thiếu Quân thật lâu không nói, Hách Liên Dung
có chút nóng nảy,” Ít nhất phải tỏ vẻ tí chứ! Biểu hiện quyết tâm và…
vân vân!”
Vị Thiếu
Quân chợt bật cười, xem bộ dạng chính nghĩa kiên định của nàng, đáy lòng phiền não hơi giảm, trên mặt ý cười càng đậm chút,” Chủ ý của ngươi từ
trước đến nay khá nhiều, đồng ý hỗ trợ không còn gì tốt hơn, bất quá Ấu
Huyên nếu nghĩ muốn tham tuyển hoa khôi, vậy nhất định phải đoạt được
quán quân mới được!”
” Cáp?”
Hách Liên Dung nhướng mày, bọn họ hai cái như thế nào giống như gà mờ
đâu? Nàng nói chính là muốn Vị Thiếu Quân ngăn cản Bạch Ấu Huyên dự thi, sau đó mình từ từ thuyết phục lão thái thái cho Bạch Ấu Huyên vào cửa;
thế mà giờ nói cái gì làm cho Bạch Ấu Huyên dự thi, không chỉ có dự thi, còn muốn đoạt được quán quân, mà chính mình còn chủ động đi làm quân sư quạt mo?
” Không phải a……”
” Liền
quyết định, thời gian chỉ còn tám ngày, lấy tài mạo của Ấu Huyên, hơn
nữa có chúng ta trợ giúp, đoạt được hoa khôi cũng không phải chuyện khó
khăn lắm.”
Vị Thiếu
Quân nói xong đứng dậy,” Ta đi trước thám thính động tĩnh mấy thanh lâu
khác, ngươi ở nhà ngẫm xem có ý kiến gì hay thì nói cho Ấu Huyên, cầm kỳ thư họa thi từ ca phú đều không làm khó được nàng, nhìn xem phải làm
như nào mới có thể cho nàng trổ hết tài năng.”
Vị Thiếu Quân nói xong liền ra cửa, không lưu ý khuôn mặt suy sụp của Hách Liên Dung
Nàng giúp
Bạch Ấu Huyên đoạt hoa khôi? Tốt tốt, dù sao đều là giúp, không kém lần
này. Nhưng như thế nào giúp? Bạch Ấu Huyên tinh thông cầm kỳ thư họa thi từ ca phú, còn nàng thì không tinh thông, căn bản là một phế tài nga,
như thế nào nghĩ ra chủ ý giúp người ta a! Gặp qua quân sư so với chủ
công còn đầu heo sao!
Nếu không…… Nếu không…… xướng Tập Môn vũ? Vẫn là…… Vẫn là…… Đường thi tống từ nổi tiếng? Lại hoặc diễn sân khấu kịch Sơn Đông?
aiz…… nhiệm vụ quá gian khổ. Nói sau Vị
thiếu Quân, ra Vị gia liền tiến đến Di Xuân lâu, vừa rồi ở cứ điểm Đoàn
Tụ các không nhìn thấy băng cẩu bằng hữu kia, khẳng định chính là ở đây.