Disneyland 1972 Love the old s
Thoáng Kí Ức

Thoáng Kí Ức

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321790

Bình chọn: 10.00/10/179 lượt.

– một người phụ nữ cao quý, xinh đẹp.. Ki rất giống mẹ..

- Bác! Cháu muốn hỏi.. về Ki!

- Ki..! – Nhắc đến Ki, cả hai con người đang đối mặt nhau đều xúc động

- Cháu muốn biết… Ki đang ở đâu?

- Cháu là bạn thân nhất của Ki, chắc cháu cũng hiểu.. Ki không nói cho cháu.. tức là không muốn cháu biết!

- Cháu biết! Nhưng cháu biết chắc chắn Ki đang ở Trung Quốc… Chỉ là.. cháu không biết.. chính xác Ki đang ở đâu?

- Tại sao cháu biết Ki đang ở Trung Quốc? – mẹ của Ki – cô Mai bối rối

- Cháu biết! Bởi vì cháu biết! Cô hãy cho cháu biết Ki đang ở đâu đi!

- Ki không muốn gặp cháu nữa đâu! Ngày hôm ấy, khi Ki đến chào cô.. nhìn nó.. cô thấy nó ra đi.. thật quá khó khăn.. Cô nói nó hãy ở lại.. Nhưng nó nói.. nhất định phải đi! – cô Mai thở dài, xúc động! Cô ấy rất yêu

con trai của mình. Ki biết như thế.. Nhưng khi ba mẹ Ki chia tay.. nó

cảm thấy ghét gia đình mình.. Dù mẹ Ki yêu Ki, nhưng vẫn có người đàn

ông khác bên ngoài.. Dù ba Ki kì vọng vào Ki, nhưng lại có một đứa con

riêng.. Ki ghét cái sự giả dối của gia đình mình.. Ki không thể chấp

nhận và bỏ đi…

- Là vì cháu! Thế nên! Cháu nhất định phải kéo Ki trở về! – Nó quyết tâm.. Cô Mai lại thở dài..

- Nó trở về quê hương của bà ở Giang Châu.. nó sống trong căn nhà nhỏ

của mẹ cô và cô trước đây! Nó chuẩn bị theo nhập học ở một trường cấp 3

bên ấy. Cháu đi đi! Đây là địa chỉ!

- Cháu cảm ơn cô! – cô Mai lại thở dài.

- Cô biết! Ki ra đi là vì cháu.. cô biết nó yêu cháu.. Nếu có thể, cháu

hãy ở bên cạnh nó.. thương yêu nó.. bù đắp cho những gì mà cô và chú đã

gây ra cho nó. – Nó chạy lại bên cô và ôm lấy cô!

- Cô ạ! Cháu nhất định sẽ tìm được Ki và không cho Ki rời xa cháu..

Nhưng sẽ có một người thay cháu yêu Ki – điều mà cháu không thể làm

được… Nhất định con trai cô sẽ hạnh phúc mà! Cô yên tâm! – Nước mắt lưng tròng, cô Mai gật gật đầu. Nó đứng dậy, chào cô rồi đi..

Nó tìm đến nhà anh! Hôm nay là chủ nhật. Nó bấm điện thoại gọi.

- Em đang ở dưới nhà anh ! Anh có thể xuống không ? – Nhận điện thoại

của em ! Tôi lao xuống như một thằng điên. Bao nhiêu ngày qua tìm kiếm

em mà không thấy đâu. Em đã đi đâu ?

- Em đã đi đâu vậy ! – Tôi hỏi em !

- Anh à ! – Em nói với tôi, giọng nói nhẹ nhàng, buồn bã. Tôi im lặng để em nói tiếp – Em sẽ đi !

- Đi ! – Tôi thẫn thờ..

- Em đi đâu ! – Tôi hỏi em. Em đi tìm lại một phần trái tim em ! - Tôi im lặng, kéo em vào lòng.. tôi siết em trong vòng tay tôi.. “Tôi và em.. không thể ở bên nhau được sao? Tại sao đến cuối cùng em vẫn rời xa tôi„

- Bao giờ em đi ? – Tôi hỏi, giọng nói vô cảm.

- Bây giờ ! – Bây giờ sao? Em ôm tôi thật chặt rồi từ từ buông ra..

- Em có trở lại nữa không? – Nước mắt tôi rơi từ lúc nào tôi cũng không

biết nữa. Em đưa đôi bàn tay nhỏ bé, run run của em lên khẽ gạt những

giọt nước mắt trên má tôi..

- Anh ! Anh có thể chờ em được không? Nếu một ngày nào đó em trở lại...

Anh có thể đón em trở về trong vòng tay anh không? Em cũng đang chờ một

ngày em đủ dũng cảm bước về phía anh và.. yêu anh ? – Tôi xúc động, khẽ

gật đầu, hôn nhẹ lên trán em.

- Chào anh ! Hẹn gặp lại anh ! – Em mỉm cười, vẫy vẫy tay quay đi thật nhanh !

Tôi biết..em đi tìm Ki..

« Anh ! Em sợ anh sẽ không thể chờ cho đến khi em quay lại.. Có thể em

sẽ lại một mình.. sẽ lại cô độc.. Nếu vậy, em mong chờ một sớm mai khi

thức dậy, trái tim em sẽ không còn khắc sâu hình bóng anh nữa.. »

Nó lên taxi. Trước khi đi, nó vẫn muốn đến một nơi. Nó cầm bó hoa cúc

trắng đặt lên mộ của một người con trai.. Quỳ xuống cầu nguyện. Nó để

trước bài vị của cậu ta một bức thư ngắn ! « Anh trai ! Em hứa sẽ sống

tốt hơn nữa, sẽ cố gắng yêu thương hơn nữa.. Bây giờ, em hiểu rằng, anh

ra đi vì cảm nhận được sự sống của đứa em bé nhỏ sẽ bắt đầu... Anh trai ! Anh yêu em lắm có phải không ? Em cảm ơn anh vì anh đã cho em một cuộc

đời, cho em một trái tim, một tình yêu! Không có gì quý giá hơn cuộc

sống này... Phải không anh ? Em cảm ơn vì anh đã hé mở cho em một con

đường! Cho em đủ mạnh mẽ để làm theo trái tim mình.. để một lần ích kỉ

vì tình yêu của mình mà không mang lại sự đau khổ cho những người em yêu mến ! Em đã bỏ phí mười sáu năm – sống một cuộc đời với đôi mắt và trái tim khép chặt.. Từ nay, em sẽ bắt đầu một cái gì đó mới mẻ hơn... Không ai sinh ra trên đời này đã có một cuộc đời hoàn hảo. Hạnh phúc là cái

mà người ta phải kiếm tìm.. Tình yêu là điều mà con người phải trân

trọng ! Tạm biệt anh ! Anh trai ! Em cũng yêu anh nhiều lắm !» - Nó đứng dậy, gạt giọt nước mắt lăn dài trên má... mỉm cười hạnh phúc...

Nó đã có đủ tự tin để sống một cuộc đời không còn bóng tối nữa rồi.. Nó

lên taxi thẳng tiến về phía sân bay - nơi Xíu đang đợi nó.. Nơi xa xôi

kia.. có một người bạn cũng đang chờ nó

Chào tạm biệt tất cả đau buồn, tất cả những gì nó để lại ở nơi này... Hy vọng rằng.. có một con người vẫn chờ nó hàng ngày.. chính tại đây.. Anh ! Em vẫn yêu anh ! Cho dù mai sau có thế nào đi chăng nữa !