Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Thuận Tay Dắt Ra Một Bảo Bảo

Thuận Tay Dắt Ra Một Bảo Bảo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324991

Bình chọn: 9.5.00/10/499 lượt.

ia, ta thật sự rất tò mò! Người không nói cho ta, thì ta sẽ

không đi mời người đến đây!” Tiểu Tiểu đùa bỡn nói, trên mặt còn đem

theo nụ cười tinh nghịch.

“Ngươi….Tiểu yêu tinh, xem ta sau này

như thế nào thu thập ngươi! Cái này là dấu hiệu riêng của các hoàng tử

trực hệ hoàng gia, huynh đệ bọn ta đều có!” Tức giận một lúc, cuối cùng

cũng là ‘tâm không cam tình không nguyện’ mà nói ra, dù sao thì cái này

cũng chẳng phải bí mật lớn lao gì!

“Oh, là vậy sao? Vậy người có biết, ngoài người ra, còn những ai có nữa?” Tiểu Tiểu tiếp tục dụ dỗ nói.

“Nữ nhân nhà ngươi, hỏi cái này làm gì? Mau đi kêu người đi!” Sóc Vương tức đến nỗi trong lòng muốn bốc hảo, nhưng ngoài miệng thì không dám tiếp

tục hung dữ nữa, dù sao thì hiện tại bản thân mình cũng đang ở trong tay người ta nha, không thể đắc tội tiểu tổ tông này.

“Một lát ta sẽ đi gọi người, nhưng mà Vương gia, ta thật sự rất tò mò nha….Nói mau lên được không?” Tiểu Tiểu nũng nịu nói, bàn tay còn cố ý sờ soạng lung

tung trên người hắn. Sóc Vương thở dốc một tiếng, thật không ngờ bản

thân lại có phản ứng với nàng.

Nhìn thấy dục vọng dâng cao kia, Tiểu Tiểu cười nói: “Nói nhanh đi mà, Vương gia, nếu không ta sẽ tiếp tục….”

“Tiểu yêu tinh, đừng…” Sóc Vương đau đầu nhìn nàng, ngươi tiếp tục, ta lại

không thể cử động, vậy chẳng phải muốn ta bị dục hỏa thiêu đốt mà chết

hay sao? hay là ứng phó nàng trước đã.

“Có hơn mười người, huynh đệ bọn ta đều có!”

Nghe được câu này, Tiểu Tiểu khổ não gật đầu, hơn mười người đều có, vậy độ

khó của việc tìm kiếm không phải sẽ lớn hơn sao? Hôm sau còn phải đến

Hoàng cung kiểm tra, xem xem ở hiện trường hôm đó có bao nhiêu Vương

gia, sau đó mới điều tra sẽ dễ hơn nhiều….

“Tiểu yêu tinh, mau đi gọi người đi, đêm nay ngươi có còn muốn bổn Vương thị tẩm ngươi không

hả?” Thấy nàng trầm tư, Sóc Vương mơ hồ cảm thấy có điểm không đúng, vội vàng nhẹ giọng dụ dỗ. Đồng thời lúc dụ dỗ, còn không quên đưa thêm vài

cái nháy mắt, câu hồn nàng.

“Gia, người xem, vừa nãy ta suýt chút nữa thì quên, xin lỗi nha, ngày mai người đừng có tìm ta tính sổ nha…”

Vừa nói, lại hôn lên môi của Sóc Vương, hôn đến khi thở hổn hển, một viên dược hoàn đưa vào trong miệng hắn.

Sóc Vương cả kinh nói: “Ngươi vừa nãy cho bổn Vương ăn cái gì?”

“haizz, cũng chẳng có gì, chỉ là thứ có thể khiến cho người dục tiên dục tử mà

thôi. Nam nhân mà, đều thích cái này. Vương gia, không cần cảm ơn ta

đâu, người hãy hảo hảo hưởng thụ đi, tiểu nữ đi trước đây. Đúng rồi,

quên nói với người một tiếng, sau này ngàn vạn lần đừng nên khi dễ nư

nhân như thế, cho dù nàng ta có sai, ta xem xong cũng sẽ thấy mất hứng…”

“Ngươi…” Sóc Vương muốn hỏi ngươi rốt cuộc là ai, nhưng một câu cũng không nói

ra được. Đáng chết, từ lúc nào, nàng điểm á huyệt (huyệt câm) của mình?

Giờ thì hay rồi, bên này cũng không có ai dám đến, chỉ có thể đợi đến

ngày mai bị người ta phát hiện thôi.

Sóc Vương oán hận mắng: Nữ

nhân, đừng để ta tìm thấy ngươi! Tìm thấy ngươi ta nhất định sẽ hoàn trả gấp chục lần trăm lần…..trong lòng thư sướng chửi mắng, một cỗ nhiệt

lưu đột nhiên từ dưới bụng dâng lên, từ từ tản ra toàn thân.

Nữ nhân này, lúc nãy cho mình ăn cư nhiên lại là xuân dược…

Thanh tâm quả dục! Thanh tâm quả dục….mặc niệm một hồi, toàn thân lại càng khó chịu hơn!

A di đà phật, a di đà phật….đếm một trăm lần, mồ hôi chảy trên mặt càng

ngày càng lợi hại, cả người giống như bị hỏa thiêu vậy, bỏng rát….

Trời ơi, nàng không phải là muốn mình bị dục hỏa thiêu đốt cả đêm đấy chứ!

Sóc Vương không nói nên lời nhìn về phía hồ nước gần trong gang tấc, nếu có thể ngâm trong đó một lát thì thật tốt….

Thời gian từng chút

trôi qua, Sóc Vương cuối cùng cũng hiểu, sự trừng phạt lợi hại nhất trên thế gian là cái gì rồi. Không phải nghiêm hình, cũng không phải khảo

đánh, bị dục hỏa thiêu đốt nhưng cái gì cũng không làm được đều lợi hại

hơn bất cứ thứ gì!

trong lòng, đem khuôn mặt của hắc y nữ tử kia

khắc cốt ghi tâm. Ghi nhớ hình dáng của nàng, nhưng cứ không mong đợi mà nhớ đến nụ hôn nhiệt tình của nàng, nhớ đến dư vị ngọt ngào trong miệng nàng, nhớ đến da thịt nhẵn mịn của nàng, nhớ đến bộ dáng đáng yêu lúc

lè lưỡi của nàng, nghĩ muốn đem nàng đặt ở dưới thân, hung hăng mà thu

thập nàng….

không được! Không được nghĩ đến nàng nữa! Tuy rằng

nàng trông có vẻ vô hại, nhưng nàng tuyệt đối không phải là thiên sứ,

nàng là ác ma!

Phía đông dần dần sáng lên, mà Sóc Vương vẫn thẳng tắp đứng đó, xung quanh chân, có một khối vệt nước không lớn lắm, đấy

là mồ hôi của hắn chảy xuống mà hình thành. May mà xuân dược này có tính chất gián đoạn, cách một canh giờ thì phát tác một lần, nếu không chính mình sớm đã ngỏm rồi —- sẽ quang vinh trở thành vị Vương gia đầu tiên

trong sử sách vì bị dục hỏa thiêu đốt mà chết!

xa xa, nghe thấy

có người đi về phía này, Sóc Vương ngẫm lại mồ hôi lạnh trên người mình, lại cúi đầu xem một chút dục vọng đang dâng cao của mình…

Cúi đầu? Từ lúc nào mà có thể cúi đầu? Chẳng lẽ…

Thử hoạt động cánh tay cứng ngắc một chút, hắn xoay người nhảy vào hồ….

“Vương