Thực Xin Lỗi Đả Thương Ngươi Cúc Hoa

Thực Xin Lỗi Đả Thương Ngươi Cúc Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324103

Bình chọn: 9.5.00/10/410 lượt.

trầm mặc một lát, thở dài nói.

“Thích hợp hay

không không phải là ở tuổi tác, chẳng lẽ cô thật sự muốn tìm một ông chú mặt

mũi râu quai nón sao? Dù sao tôi cảm thấy hai chúng ta rất thích hợp. Nói sau,

cô đều đã bị tôi xem hết, sờ cũng đã sờ, dù sao tôi sẽ chịu trách nhiệm với

cô!” Đới Xuân Diệu nằm ở bên cạnh cô, bộ dáng vô lại.

“Xuân Diệu, kỳ

thật, anh còn trẻ, còn có nhiều thời gian.” Nhiếp Tiểu Thiến đưa lưng về phía

anh, cảm xúc phức tạp “Nhưng là tôi đã không còn thời gian để chơi bời. Tôi chỉ

muốn tìm một người để kết hôn.”

Giọng nói của cô

tràn ngập sự chua xót ở trong lòng, làm cho trong lòng Đới Xuân Diệu rất khó

chịu, anh nhìn chằm chằm lưng của cô, suy tư vài giây, nói: “Cô sao lại nghĩ

rằng tôi là chơi bời? Tôi cũng muốn tìm một người để kết hôn.”

A! Thật đáng

ghét! Đây là muốn ồn ào loại nào! Anh ta rốt cuộc là muốn ồn ào loại nào!!

Trong lòng Nhiếp Tiểu Thiến cảm thấy phiền não, người này như thế nào nói cũng

đều không thông đây~ anh ta đây là muốn đùa chơi bức chết cô sao! Bức chết cô

sao!

“Anh rốt cuộc

vừa ý tôi ở điểm nào? Tôi thay đổi là được chứ gì?”

“Tôi cũng không

biết” Đới Xuân Diệu cúi đầu suy nghĩ, nói: “Có thể là lần đầu tiên nhìn thấy cô

cảm thấy cô đặc biệt sạch sẽ, không giống như những người con gái khác, mang

theo thành kiến nhìn người.”

Lúc này Nhiếp

Tiểu Thiến hoàn toàn hóa đá, sạch sẽ? Bộ dáng của cô ngược lại rất sạch sẽ,

nhưng là trong lòng, chậc chậc ~ cô lần đầu tiên thấy cô rõ ràng là mang theo

sắc dục, hun tâm ánh mắt sao~ ở đâu sạch sẽ ? Người này không phải là mắt có

vấn đề đó chứ? Hay là chỉ số thông minh tỷ lệ nghịch với chỉ số đẹp trai?

Nhất kiến chung

tình ~a!Con mẹ nó! Đã lớn như vậy còn chơi trò nhất kiến chung tình! Cũng chỉ

làm cho người ta kinh hãi tám đảm? Nói trở lại, người này sẽ không không có yêu

phụ nữ đó chứ? Có nên nói cho anh ta biết mình chỉ là thèm thuồng sắc đẹp của

anh ta mà thôi không đây?

Quên đi, vẫn là

không nên làm thương tổn tâm linh nhỏ bé của mỹ nhân!



Nhiếp Tiểu Thiến

buổi sáng thức dậy, mang theo đôi mắt gấu mèo, mí mắt đều đã nhanh sụp xuống

tận cằm, mỗi lần đến kỳ nguyệt san là cả một đêm mất ngủ, trằn trọc, lo lắng

quay hết bên này sang bên kia. Cô híp mắt đứng ở trước gương đánh răng, sắc mặt

tái nhợt không khác gì người chết. Đới Xuân Diệu cũng đồng dạng là híp mắt, vừa

đong vừa đưa tiến vào, căn bản không có để ý ở bên trong có Nhiếp Tiểu Thiến,

nâng nắp bồn cầu lên bắt đầu đi tiểu.

Nhiếp Tiểu Thiến

nửa tỉnh nửa mê dùng khăn lông ướt lau mặt, nghe được bên cạnh có tiếng nước

chảy tồ tồ, đột nhiên mở mắt ra, nhìn thấy vẻ mặt thỏa mãn của Đới Xuân Diệu,

cô chấn kinh!

“A a a a a a!

Anh, anh, anh, anh, anh giở trò lưu manh!” cô tru lên, tay vịn cửa lui ra

ngoài.

Bị cô như vậy

gào khóc gây náo loạn, Đới Xuân Diệu hoàn toàn thanh tỉnh, rửa mặt đi ra, nhìn

Nhiếp Tiểu Thiến tê liệt ngã xuống ở trên ghế sô pha, hai mắt trợn tròn làm

triệu chứng người già si ngốc, anh làm như không có gì cả nhún vai, nói: “Cũng

không phải là lần đầu tiên thấy, phải dùng tới kích động như thế sao?” chuyện

tốt tối hôm qua không có hoàn thành, nằm ở bên cạnh cô gái này xoay ngang xoay

dọc, hai chân còn thường thường đặt ở trên người anh, khiến cho anh một đêm mất

ngủ.

“Không biết xấu

hổ!” Nhiếp Tiểu Thiến đỏ mặt mắng một câu, trở về phòng thay quần áo.

Tại cửa hàng ăn

sáng mua một hộp sữa đậu nành cùng với hai cái bánh bao, ở bên trong xe ô tô

tràn ngập mùi nước hoa dịu nhẹ của anh không cần giữ hình tượng mở ra ăn, Ừm~

cắn một miếng bánh bao, mùi tỏa bốn phía, mùi thịt mê người lấn át cả mùi nước

hoa, tỏa ra khắp xe. Đới Xuân Diệu khẽ nhíu mày, nhưng là nhìn thoáng qua vẻ

mặt hưởng thụ của Nhiếp Tiểu Thiến, lời nói đến bên miệng vẫn là nuốt xuống.

Anh là một người thích sạch sẽ, đặc biệt ở bên trong chiếc xe yêu quý của mình,

không cho phép người khác ăn bất cứ cái gì, chứ đừng nói là bánh bao thịt mùi

nồng nặc như vậy.

“Tiểu Thiến ~

hôm nay tan ca sớm đi.”

“Ừ? Vì sao? Muốn

tôi bị trừ tiền lương sao!” Nhiếp Tiểu Thiến trong miệng vẫn ngậm thức ăn, mơ

hồ không rõ bày tỏ kháng nghị.

“Tôi nghĩ muốn

đem đồ đạc của tôi chuyển đến nhà cô.”

Ách...... Khụ

khụ khụ! Sữa đậu nành cũng có thể làm nghẹn chết người, Nhiếp Tiểu Thiến chu

chu cái miệng nhỏ nhắn, hai tay che ngực, bộ dáng thề bảo vệ trinh tiết đến

cùng “Anh muốn làm gì? Anh dự định ở lâu dài với tôi sao?”

“Như vậy không

tốt sao? Vừa thuận tiện để cho chúng ta bồi dưỡng tình cảm, lại vừa tiện cho

tôi chăm sóc cô.”

Con mẹ nó! Này,

này, đây là muốn gây rối loại nào đây! Rõ ràng là giọng nói không đứng đắn,

nhưng là vì sao trong lòng cô lại cảm thấy thoải mái khi nghe thấy anh ta nói

vậy a?

“Nhưng là vì sao

anh không ở nhà của anh, tôi cũng không biết anh đang ở chỗ nào a!” Nhiếp Tiểu

Thiến trong đầu bỗng nhiên hiện lên một ý niệm, trong lòng dâng lên một tia bất

an “Tôi cũng chưa biết nhà của anh, nhà của anh ở chỗ nào, trong nhà của anh

còn có người nào!”

“Ông nội của tôi

là sĩ quan, ba tôi là một ông chủ đã về ng


Snack's 1967