
ymột đám người đứng bên ngoài,hắn không nói tiếng nào mở rộng
cửa cho bọn họ tiến vào, rồi bước vào phòng trong hô to một tiếng: “Bé
con, bọn họ tớirồi!”. Lại không nói không rằng, tiếp tục cuộc điện thoại bị bỏ dỡ lúc nãy.
“Xin chào, làm ơn đem lênphòng tôi hai phần hải sản.”
Dặn dò xong, hắn buông điệnthoại ra, không buồn chào hỏi ai lặng lẽ
bước đến sô pha ngồixuống quan sát nhất cử nhấtđộng bọn người đứng lố
nhốtrong phòng khách. Nhữngngười đó trở nên lúng túng, ánh mắt lo lắng
nhìn lẫn nhau,không một ai dám nhìn thẳng hắn, cảm giác dường như mình
đã làm sai chuyện gì đó, tâmtrạng bất an đều giống nhau. Họ cảm nhận từ
trên người gả đànông tóc dài nữa thân trên để trầnphát ra một khí thế áp bách bức người, ép họ đến khó thở.
Hai cô em gái của Hanson vừa vào cửa ánh mắt liền dán sát vàotrên
người Joel, vẻ mặt chính là háo sắc làm cho người khác toàn thân nổi da
gà.
Ti Ti vừa bước ra khỏi phòngngạc nhiên khi thấy mọi ngườigiữ nguyên
tư thế đứng, không khỏi kinh ngạc kêu lên: “Ơ! Ba mẹ, sao mọi người lại
đứng như vậy? Tất cả mau ngồi xuống đi!Joel, anh sao lại như vậy
nha,không mời mọi người ngồi xuống, mà tự mình ngồi nhưthế.”
Ti Ti liếc mắt nhìn Joel vẫn nhưcũ bất động, vội vàng mời mọingười ngồi xuống, đồng thời đưa cho mỗi người một lon bia.
“Xin lỗi, tôi không biết pha rượu, anh ấy…” Cô vẫn liếcnhìn Joel: “Có lẽ sẽ không giúp tôi, cho nên mọi người uống đỡ bia.” Cô nhìn mấy vị
đàn ông kia nói, đồng thời ngồi xuốngbên cạnh Đỗ Lệ Lệ, bất ngờ bịJoel
một phát bắt được đặt ngồi trên đùi hắn, cô la lên một tiếnggiãy dụa
muốn thoát khỏi nhưngcánh tay sắt kia gắt gao siết chặtkhông buông.
Xem cảnh tượng diễn ra trướcmắt tất cả mọi người đều bối rối, Đỗ Nhậm Phi thì ho nhẹ hai tiếng: “Ah, không sao, không quan trọng, uống bia
cũng được.” Hắn thì thào nói, rồi sau đó khẽ liếc Joel: “Đây là…”
Ti Ti nghe vậy lập tức ngừng giãy dụa chợt vỗ trán một cái:”Ah, em
đúng là hồ đồ, làm thếnào quên giới thiệu cho mọi người! Ha ha, xấu hổ,
xấu hổ, anh ấy chính là chồng con, ba của Hạo Hạo, tên anh ấy làJoel…”
Cô đột nhiên dừng lại, ngượng ngùng liếc sang Lệ Lệcười cười.
“Tên phát âm có chút giốngđúng không? Cho nên em mới có thể nghe lầm.”
Đỗ Lệ Lệ nhìn trộm gã đàn ôngtrước mắt cũng có mái tóc đen đôi mắt
màu xanh này, trong lòng không tự giác làm phép so sánh với… Aiz, kỳ
thật căn bảncũng không cần so đo đong đếm gì, nếu đem hắn ta ra so sánh
sẽ chỉ làm tất cả đàn ông xấu hổ mà thôi. Vận khí Ti Ti thật sự là quá
tốt, đúng là trong họa có phúc, nhầm lẫn lớn nhưvậy mà có thể kiếm được
mộtgã đàn ông phong độ sáng ngờinhư thế.
Joseph cũng không hiểu Joel và Joe phát âm có liên can gì tớinhau, hắn chỉ là lịch sự tự giớithiệu về mình.
“Joseph Rehm.”
“Hanson Ray.” Hanson tự giác giới thiệu mình tiếp theo.
Vì vậy,
từng người một tự độngbáo cáo danh tánh của mình vớiJoel, ngay cả ba mẹ
Ti Ti cũnglàm theo, bọn họ cũng không rõ lắm tại sao mình phải làm
điềuđó, chỉ là hoàn toàn khuất phụctrước khí thế bừng bừng củaJoel, cảm
giác mình nhất thiết “Cần phải” hướng Joel”Báo cáo”.
Người cuối cùng “Báo cáo”xong, Joel vẫn im lặng không nói một lời, Ti Ti nổi giận hunghăng huýt khuỷu tay ra đằngsau, hắn kêu lên một tiếng
đauđớn, xoa xoa bụng mình liếc cô một cái, lúc này mới biếng nhácmở
miệng.
“Joel Rocks.”
Hai giây ngừng trôi, rồi sau đó là hàng loạt âm thanh kinh hãi cũng
có, ngạc nhiên cũng có, ngầm ghen tị cũng không thiếuvang lên góp phần
tạo nên mộtbản hoà tấu đầy cảm xúc.
“Gia tộc Rocks?!”
“Chủ tịch tập đoàn Seth?!”
Đỗ Thiên Hoà và Thẩm Như Ưu vẻ mặt tràn đầy kinh hỉ tiến lên phía trước.
“Không nghĩ tới, thật khôngnghĩ tới, chủ tịch tập đoàn Seth hoá ra là con rể của chúng ta!”
Joel thế nhưng lại lạnh lùng chỉliếc mắt nhìn thoáng qua: “Tôicó ý định sẽ đem mọi người trục xuất khỏi Mỹ…”
Toàn bộ người Đỗ gia thê lươngbiến đổi sắc mặt, Ti Ti huýtkhuỷu tay
lần nữa lên bụng Joel, hắn rên một tiếng, xoa bụng mình, lời hay ý đẹp
muốn nói nuốt vào trong.
“Chính là, nếu tôi không buông tha mọi người, bụng của tôi khó tránh thương tổn.”
Ti Ti phì cười: “Đáng đời anh!”
“Đúng, đúng, anh xứng đáng…”Joel nhịn không được thở dài:”Toàn bộ thế giới không ai không sợ anh, duy nhất chỉ có mẹ con em là khi dể anh!”
“Phải không?” Ti Ti hừ hừ: “Vậy
Joel nhất thời suy sụp tinh thần.
“Thôi nào, bé con, em biết rõ đó là âm mưu của bọn họ, không thể trách anh!”
Ti Ti cười nhạt: “Em đây đượcgọi là gì? Vợ trước ư?”
Joel nhíu mày, “Vợ trước”, đột nhiên nở nụ cười tà ác, cùng lúc đứng đặt tay trên vai cô bế lấyđi về phòng.
“Ah – Anh… Anh sao lại vào đây, anh muốn làm gì em?”
“Chứng minh em không phải vợtrước!”
Những người còn lại chỉ có thể trơ mắt, ngây ngốc yên lặng chào cờ, nhìn cửa phòng từ từ đóng lại.
* * * * * *
Một tháng sau, Joel mang theovợ yêu lặng lẽ quay về Boston.
Khi hắn tìm được Ti Ti, bất chấp sự phản đối của cô trựctiếp bắt cóc
cô đến Châu Âu dulịch, thứ nhất là vì hắn khôngthích dính dán tới cha mẹ cô,tránh càng xa thì càng tốt; thứhai