Tiên Hôn Hậu Ái

Tiên Hôn Hậu Ái

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329564

Bình chọn: 7.00/10/956 lượt.

ồ đeo tay một chút, 8 giờ 50 anh biết nếu không đánh thức cô,

cô sẽ đến muộn. Nhìn bộ dạng ngủ say của cô, Tô Dịch Thừa đột nhiên có chút hối

hận, có lẽ là anh yêu cầu quá độ, liền hai đêm, quản thật là làm cô mệt mỏi quá

rồi. Nhưng nhuyễn ngọc ôn hương trong ngực mà bắt anh không loạn tâm chí thì

hình như hơi hà khắc rồi. Anh không cho mình là quân tử, có thể ngồi mà vẫn

không loạn, nhưng tin chắc năng lực tự hạn chế của bản thân, ít nhất sẽ không bị

dục vọng khống chế, nhưng mà mỗi lần ôm lấy cô, cái loại khát vọng trong cơ thể

kia lại bức thiết như thế, phảng phất như thời thiếu niên ngày xưa, tràn đầy

nhiệt tình, ngang ngược.

Nghĩ đến đây, Tô Dịch Thừa không khỏi bật cười lên

tiếng.

Tiếng cười của anh làm An Nhiên đang ngủ say thức tỉnh, mơ mơ màng

màng mở mắt ra, nhìn cảnh kiến trúc quen thuộc bên ngoài, thanh nhã ngáp một

cái, hỏi: “đến rồi a?”

Tô Dịch Thừa cười gật đầu, nhìn vẻ mơ mở màng màng vừa

mới tỉnh ngủ của cô thật dễ thương.

An Nhiên lắc lắc đầu, xoa xoa đôi mắt còn

hơi mệt mỏi: “em đi trước.” Nói xong, đưa tay mở cửa chuẩn bị xuống xe.

“An

Nhiên.”

Khi tay cô cầm cái nắm cửa chuẩn bị mở cửa xuống xe, phía sau Tô Dịch

Thừa đột nhiên lên tiếng gọi lại, đợi An Nhiên có chút khó hiểu ngoảnh đầu lại,

vừa mới xoay người, thấy anh nghiêng người đến đây, đặt môi chính xác lên môi

cô, một nụ hôn nóng bỏng làm người ta hít thở không thông theo đến, tốc độ cực

nhanh, nụ hôn nóng bỏng không được báo trước khiến cho An Nhiên không có cơ hội

chuẩn bị.

Cũng không biết qua bao lâu, vào lúc An Nhiên bị hôn đến có chút

khó thở thì Tô Dịch Thừa rốt cục thả cô ra, ôm lấy cô nhẹ nhàng vuốt theo sống

lưng cô.

An Nhiên ở trong ngực anh thở hổn hển, nhưng cũng vô cùng tham lam

hưởng thụ sự bình yên và an tâm khi ở trong lòng anh.

“An Nhiên.” Tô Dịch

Thừa ôm cô, một tay ôm cô, một tay xoa xoa nàng cái cổ trắng như tuyết

kia.

“Ừ.” An Nhiên lên tiếng, cổ bị anh xoa xoa thậm chí có chút ngứa, không

nhịn được cười ra tiếng, “Ha hả, thật là nhột.”

Tô Dịch Thừa cũng cười, nhưng

không buông cô ra ngay mà nói: “cái khăn lụa hôm qua đâu?”

“Ách, ở trong túi

xách.” An Nhiên sửng sốt, mặc dù không biết anh hỏi cái này để làm gì, nhưng mà

vẫn trả lời theo sự thực.

Tô Dịch Thừa buông cô ra, lấy cái túi ở một bên

kia, mở túi, lấy cái khăn lụa ngày hôm qua từ bên trong ra, sau đó đặt ở trên

đùi gấp gấp, lại nghiêng người quấn quanh cái cổ tuyết trắng của cô, thắt lại

thành hình cái nơ con bướm không tính là đẹp, sau đó nhìn một lúc lâu, gật đầu,

thấp giọng nói: “như vậy sẽ không nhìn thấy nữa rồi.”

An Nhiên sửng sốt,

nhưng ngay sau đó kịp phản ứng lại ý tứ trong câu nói của anh, không khỏi trợn

tròn mắt, “anh anh anh là nói trên cổ em có dấu hôn?”

Tô Dịch Thừa nhìn cô,

không nói chuyện, chẳng qua chỉ cười.

“Trời ơi, sao anh không nói sớm a.” An

Nhiên mặt đỏ rực, giờ này cô mới hiểu được ánh mắt mập mờ sáng nay của mẹ chồng,

sợ là tất cả đều nhìn thấy, nghĩ tới đây, cô không khỏi có chút oán giận anh

nói: “Đều tại anh, để mọi người nhìn thấy rồi.”

“Không sao, đều là người một

nhà, bọn họ sẽ không cười em.” Tô Dịch Thừa cười nói.

“Đã cười.” An Nhiên tức

giận nói thầm, từ kính trang điểm từ trong túi xách ra, đưa tay muốn cởi khăn

lụa ra xem thế nào.

Tô Dịch Thừa kéo tay cô, giơ tay lên xem đồng hồ, nói:

“đừng nhìn nữa, 8h 58 phút rồi, lên đi, nếu không sẽ đến muộn.”

“A.” An Nhiên

thét chói tai, “sao anh không nói sớm.” Nói xong, vội vàng cầm túi mở cửa chạy

lên.

Trên xe, Tô Dịch Thừa nhìn bóng lưng của cô một lúc lâu không khỏi buồn

cười lắc đầu, anh hình như đã trở nên xấu xa, lại thích ngắm bộ dạng phát điên

của cô.

Ngay lúc Tô Dịch Thừa đang khởi động xe chuẩn bị rời đi, điện thoại

đặt ở trong túi áo vang lên, là Diệp Tử Ôn gọi điện thoại đến, tên kia tuần

trước bay đi Châu Âu nghỉ ngơi, hiện tại gọi điện đến, xem ra đã trở

lại.

“Alô.”

“A Thừa, buổi tối đến nhà cậu uống rượu đi.” Bên kia điện

thoại Diệp Tử Ôn vừa mở đầu đã nói.

“Không được.” Tô Dịch Thừa quyết đoán cự

tuyệt, hiện tại khác với quá khứ, buổi tối An Nhiên sẽ ở nhà.

“Ách.” Bên kia

điện thoại Diệp Tử Ôn sửng sốt, có chút phản ứng không kịp, bởi vì thân phận của

cậu ta, cũng không tiện đi quán ăn đêm hoặc quầy rượu, cho nên đi nhà cậu ta

uống rượu cũng là chuyện rất bình thường, “Tại sao?”

“Không tiện.” Tô Dịch

Thừa nói lời ít mà ý nhiều.

“Có biến?” Diệp Tử Ôn nghe được chút manh mối từ

trong lời của anh.

“Ừ.” Tô Dịch Thừa đáp, cũng không phủ nhận.

“Ha ha,

thật hay giả, mang ra cho các anh em xem.” Diệp Tử Ôn cười lớn nói, kể từ sau

chuyện của Lăng Nhiễm, những năm gần đây chưa từng nghe cậu ta nói chuyện tình

cảm, nếu không phải đã biết cậu ta từ nhỏ, dường như cùng lớn lên với nhau, thì

anh cũng không khỏi hoài nghi giới tính của cậu ta bị thay đổi vì chịu đả kích

từ sự việc đó.

“Hôm nào đi, mình phải hỏi cô ấy trước.” Tô Dịch Thừa cười

nói.

“A Thừa, cậu càng như vậy mình càng tò mò đó là người phụ nữ như thế

nào.” Khơi ra hứng thú của người khác thật là một chuyện vô đạo đức


80s toys - Atari. I still have