
p đến lạ thường, chưa từng cảm thấy bản thân mình cần đàn ông đến bảo
vệ. Thế nhưng đến lúc Yến Luật thay cô nói chuyện như vậy, thay cô ngăn
cản Úc Thiên Thiên, cô đột nhiên cảm thấy, cảm giác được người khác che
chở quả thật là không tồi.
Yến Luật thả tay Úc Thiên Thiên xuống, xoay người lại nói với Ôn Tửu: “Em đi vào trong phòng anh đi.”
“Em muốn ngủ.”
Yến Luật không cho cô cơ hội từ chối: “Em ngủ phòng anh.”
Ôn Tửu lập tức trừng mắt nhìn Yến Luật. Yến Luật lại lập tức nói: “Anh ngủ phòng em, cửa phòng đã bị anh làm hỏng rồi.” Nói thêm những lời này, Ôn Tửu mới biết được mình đã oan uổng anh, bèn gật đầu.
Yến Luật đưa cô sang phòng ngủ của mình, sau đó thu dọn quần áo và máy tính của mình một lượt, cầm lấy đi sang bên cạnh.
Ôn Tửu nghĩ lúc này Úc Thiên Thiên chắc đang xử lý con rắn ở trong phòng
tắm của cô, định đi qua phòng bên cạnh lấy bàn chải đánh răng và khăn
mặt của mình ở trong bồn tắm.
Không nghĩ tới một lát sau, Yến Luật đã mang những thứ đó sang giúp cô. Bàn
chải đánh răng và khăn mặt thì cũng không có gì, cả nội y cô để trên
giường chuẩn bị thay anh cũng thuận tiện mang qua luôn.
Ôn Tửu vừa thấy anh cầm áo lót và nội y của mình trong tay, lập tức xấu hổ vô cùng, vội vàng vươn tay đoạt lấy, đỏ mặt nói: “Cám ơn, ngủ ngon.”
Ý tiễn khách trong lời nói đã rất rõ ràng, Yến Luật cũng chưa đi mà cúi đầu xuống nhìn cô: “Cô không sao chứ?”
“Chuyện gì?”
“Có sợ không?” Giọng nói Yến Luật ấm áp đến lạ thường.
“Vẫn ổn, lúc đó cũng bị dọa một chút, nhưng cũng đã sớm không sao nữa rồi.”
Ôn Tửu nghĩ đến cảnh tượng xấu hổ vừa rồi, không khỏi thay đổi sắc mặt.
Khí thế của cô tuy rằng mạnh mẽ, thế nhưng cũng chỉ là cô gái trẻ tuổi,
chưa bao giờ để cho người khác phái nhìn thấy thân thể, thật sự là vô
cùng xấu hổ.
“Vậy cô nghỉ ngơi đi.” Yến Luật thấy cô đỏ ửng mặt, trong lòng nhộn nhạo cảm giác say rượu nhè nhẹ, vô hình chung, giọng điệu cũng trở nên nhẹ nhàng đến khác thường.
“Chờ một chút, còn có chuyện.”
“Chuyện gì?” Trong lòng Yến Luật khẽ động, có phải là cô muốn anh chịu trách
nhiệm không? Tuy rằng anh sợ nhất là bị phụ nữ lừa bịp, nhưng nếu như cô thật sự cứng rắn bắt anh phải chịu trách nhiệm… Được rồi, sẽ cố mà đồng ý đi.
Đôi mắt xinh đẹp mà thâm thúy của Yến tiên sinh bình tĩnh nhìn bờ môi của
Ôn Tửu, vừa khó xử lại vừa … chờ mong, chờ cô nói ra. Thế nhưng mà, Ôn
Tửu cũng không nói chuyện, mà duỗi ngón tay chỉ cái giường, vẻ mặt dường như có chút xấu hổ.
Yến Luật lập tức cảm thấy tim trong ngực đập thình thịch điên cuồng, chẳng
lẽ cô muốn anh ở lại ngủ cùng? Cái này, cái này… cũng quá nhanh rồi.
“Anh có thể lấy một cái ga giường mới không?”
Yến Luật rốt cuộc cũng hiểu được cái gì là bị người ta chặn đầu giội cho một chậu nước lạnh.
Ý nghĩ ướt át trong lòng trong nháy mắt đã bị cả chậu nước lạnh to này
gột rửa sạch sẽ, anh bình tĩnh nhìn khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt trong
trẻo của Ôn Tửu, từ đầu đến chân đều bốc khí lạnh.
Ga giường đó anh chỉ mới ngủ có một đêm, vậy mà cô lại ghét bỏ!
Ôn Tửu xấu hổ nói: “Vỏ chăn thì không cần phiền anh đổi lại một lần nữa, ôm chăn trong phòng của tôi đến là được rồi!”
Yến Luật hít một hơi thật sâu, không nói một lời mà ôm lấy cái chăn mình
vừa mới ngủ có một đêm đã bị ghét bỏ, xoải bước đi ra khỏi phòng, trên
mặt lạnh đến nỗi sắp có vụn băng rơi xuống.
Ôn Tửu còn có chút buồn bực, như thế nào vừa nãy vẫn còn tốt mà, vậy mà
trong chốc lát đã bắt đầu chuyển từ trời trong xanh sang âm u rồi? Thật
đúng là người đàn ông cảm xúc luôn luôn thay đổi, chẳng hiểu ra sao.
Một lát sau, Yến Luật cầm một chiếc ga giường mới tinh, ôm cái chăn của Ôn Tửu sang, xụ mặt để lên trên giường.
Ôn Tửu nói lời cảm ơn. Yến Luật cũng giống như không nghe thấy, không nói một lời mà đi ra khỏi gian phòng.
Sau lưng lập tức vang tới tiếng Ôn Tửu đóng cửa khóa lại, tiếng ấn khóa
vang lên rất khẽ, giống như đang cười nhạo cái ý nghĩ tươi đẹp chợt lóe
lên vừa rồi của anh, buồn cười đến cỡ nào, hoàn toàn là tự mình đa tình. Người ta không chỉ không có ý giữ anh ở lại cùng một phòng và ngủ cùng
một giường, đã thế lại còn ghét bỏ ga giường anh đã từng dùng.
Yến Luật đóng cửa phòng, căm phẫn ngồi ở trên giường, phiền muộn trong lòng quả thực sắp nổ tung ra rồi. Anh còn chưa ghét bỏ cô, cũng chưa tính
toán là phải thay đổi ga giường, cô lại muốn đổi. Ha ha, đây quả thật là quá buồn cười, anh chính là người đàn ông mỗi ngày đều tắm rửa thay đổi nội y.
Vừa nghĩ tới tắm rửa, đầu óc anh lại bắt đầu không khống chế được nữa rồi,
nhanh chóng hiện lên hình bóng cô, ánh sáng bốn phía, uyển chuyển thướt
tha, cơn tức giận lập tức bị cảm giác khô nóng khó tả thay thế, ham muốn trong cơ thể không thể khống chế giống như dòng điện lướt qua. Anh vọt
dậy đứng lên, đi vào nhà vệ sinh mà tắm giội.
Tắm rửa xong, sau khi thay áo ngủ vào, Yến Luật kéo chăn lên, trùm lên trên người, trên cái gối đầu như có như không một mùi hương nhàn nhạt,
thoáng cái đã lọt vào chóp mũi, dường như là một làn gió mát ấp ủ làm
say lòng người, nhưng ngửi lại thật kỹ thì dường như mùi gì