
Đinh Đinh hỏi tầng lầu khoa Ninh Vi Cẩn trực, sau đó đi lên.
Đến tầng bảy, Trịnh Đinh Đinh tìm được phòng làm việc của bác sĩ, nhìn thấy trong phòng làm việc rộng rãi có ba bác sĩ, cô nhìn một cái liền nhận ra Ninh Vi Cẩn, anh đang ngồi dựa vào bàn làm việc đầu tiên bên cạnh cửa, đưa lưng về phía cô, nói chuyện cùng một gia đình người phụ nữ, thần sắc gia đình người phụ nữ có vể rất nghiêm trọng.
“Nếu như lựa chọn giải phẫu giữ lại nhũ hoa, nếu sau này khối u phát tác thì chẳng khác nào phải cắt bỏ hoàn toàn nhũ hoa, khối u của bệnh nhân bây giờ chỉ mới có ở giữa phần nhũ hoa, sau này sẽ phát triển thành khối u lớn, nếu sau giải phẫu tái phát lại, thì cực kỳ nguy hiểm, giải phẫu sẽ tăng tỷ lệ tái phát, mặc dù dùng xạ trị có thể giảm xuống thấp, nhưng vẫn có xác suất từ 5% đến 8%, cao hơn nhiều so với việc giải phẫu cắt bỏ hoàn toàn nhũ hoa chỉ có 3%.” (An: má ơi, An thật sự sợ rồi, khi tui đọc tr, khi tui hứng lên xung phong ed tr, tui đâu có biết sẽ có ngày tui gặp phải cái tình trạng này, bạn nào bên y thì giúp đỡ đôi chút, góp ý để An sửa lại nha. An đã cố gắng hết sức rồi!!!)
Giọng nói Ninh Vi Cẩn rất rõ ràng, sau khi nói xong đem kết quả chụp X – quang của bệnh nhân đặt lên màn chiếu, dùng bút khoanh vào chỗ có khối u, kiên nhẫn giải thích: “Khối u của bệnh nhân khoảng năm cm, vị trí không tốt lắm, cách trung tâm 2,5cm, nếu cắt quá ít sẽ loại bỏ không hoàn toàn.”
Gia đình nữ bệnh nhân ánh mắt đỏ hồng đứng lên, bắt đầu nghẹn ngào, Ninh Vi Cẩn xoay người, lịch sự đem hộp khăn giấy trên bàn đẩy qua.
“Vậy phải làm sao bây giờ…… Thật sự phải cắt bỏ hết phần đó sao, chị gái tôi mới bốn mươi tuổi, cô ấy vẫn còn độc thân.” Gia đình nữ bệnh nhân khóc lóc nói, “Sau này cô ấy làm sao sống nổi?”
Ninh Vi Cẩn nói: “Có thể phẫu thuật cấy ghép nhũ hoa nhân tạo, ví dụ như cấy ngực giả.”
“Nhưng chị ấy làm sao chấp nhận nổi, cô ấy rất để ý tới phương diện này……..”
“Có thể sau khi phẫu thuật, tâm trạng bệnh nhân có thể xuất hiện sự lo lắng, uất ức, sự hãi nhưng có thể vượt qua được.” Ninh Vi Cẩn nói, “Dĩ nhiên điều này cũng cần sự phối hợp từ người thân.”
Gia đình nữ bệnh nhân vẫn khóc thút thít.
“Yên tâm đi, đây cũng không phải chuyện gì đáng sợ, sẽ có phương án giải quyết.” Thái độ của Ninh Vi Cẩn vô cùng tỉnh táo.
Trịnh Đinh Đinh lặng lẽ đứng ở cửa, lặng lẽ nghe nghe lời khuyên của anh ấy, ngắm nhìn cái gáy sạch sẽ của anh.
Anh tựa lưng vào ghế, một tay cầm bút, một tay cầm tài liệu liên quan tới bệnh nhân, phân tích phương án giải phẫu tốt hơn, nhưng nói rõ nhấn mạnh từng câu chữ, áo blu trắng càng thêm khí chất, khiến cả người anh nhìn qua vô cùng chuyên nghiệp.
Hơn nữa, có thể cho người khác cảm giác tin tưởng an tâm.
Gia đình nữ bệnh nhân từ từ bình tĩnh lại, nín khóc.
Ninh Vi Cẩn đem tài liệu trong tay kẹp vào, trả lại cho gia đình nữ bệnh nhân, đề nghị mọi người trở về suy nghĩ lại, gia đình nữ bệnh nhân đứng dậy, nói câu cảm ơn, bước chân nặng nề đi ra khỏi phòng làm việc.
Trịnh Đinh Đinh bình tĩnh lui ra từng bước.
Sau khi người nhà bệnh nhân rời đi, tư thái Ninh Vi Cẩn buông lỏng, nghiêng đầu nhìn ảnh chup X – quang trên màn chiếu, có vẻ suy nghĩ cái gì đó.
“Ninh Vi Cẩn.”
Ninh Vi Cẩn nghe tiếng gọi quay đầu nhìn lại, Trịnh Đinh Đinh đứng ở cửa, đứng dậy chậm rãi bước tới.
“Em sao lại ở đây?”
“Em tới thăm anh một chút.” Trịnh Đinh Đinh nói thật, “Anh ăn cơm chưa?”
“Chưa ăn.” Ninh Vi Cẩn nhìn đồng hồ, “Đợi lát nữa thực tập sinh sẽ đem cơm lên.”
Trịnh Đinh Đinh gật đầu lại hỏi tiếp, “Anh mấy ngày nay đều không về nhà?”
“Có một đồng nghiệp kết hôn, anh thay cậu ấy trực, cộng thêm ca trực của mình, thành ra mất mấy ngày liền.”
“Vậy cơ thể anh làm sao mà chịu nổi?”
“Đã thành thói quen rồi, đây cũng không phải là lần đầu tiên, ngoại khoa chính là như vậy.”
Trịnh Đinh Đinh “Vâng” một tiếng, nhìn lại Ninh Vi Cẩn một chút, dưới mắt anh có một vành màu xanh, còn những chỗ khác đều bình thường, trên người ngược lại có một mùi nước thuốc.
Ninh Vi Cẩn cũng nhìn Trịnh Đinh Đinh, trầm mặc một hồi sau đó hỏi: “Em ăn cơm chưa?”
Trịnh Đinh Đinh lắc đầu.
“Ở lại cùng nhau ăn cơm, ăn xong hẵng về.”
“Không cần đâu, em không quấy rầy anh, anh nhớ đúng thời gian ăn cơm, nghỉ ngơi thật nhiều, quan tâm tới bản thân mình.” Trịnh Đinh Đinh nói xong muốn về.
Ninh Vi Cẩn đưa tay giữ cánh tay cô lại: “Theo anh cùng nhau ăn cơm.”
Khi thực tập sinh đem ba phần cơm tối lên, Ninh Vi Cẩn lấy một cái bát cùng bàn cho Trịnh Đinh Đinh, đưa cho cô một suất.
Hai bác sĩ còn lại trong phòng cũng dừng tay lại, chuẩn bị ăn cơm tối, lại nhìn thấy một cô gái xinh đẹp ngồi bên cạnh Ninh Vi Cẩn, không khỏi ngạc nhiên hỏi: “Ai yêu, giáo sư Ninh, người cùng cậu ăn cơm là ai thế?”
“Trịnh Đinh Đinh, bạn của tôi .” Ninh Vi Cẩn lời ít ý nhiều giới thiệu, “Hai người họ là bác sĩ Phó và bác sĩ Lâm.”
Trịnh Đinh Đinh có chút ngượng ngùng, lễ phép hướng bọn họ gật đầu một cái.
“Bạn gái?” Bác sĩ Phó cười đùa chế nhạo.
Ninh Vi Cẩn nhìn bọn họ một cái, từ chối cho ý kiến.
“Chuyện này còn phải hỏi sao, bạn bè trong miệng giáo sư Ninh,