XtGem Forum catalog
Tình Cạn Người Không Biết

Tình Cạn Người Không Biết

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327254

Bình chọn: 9.5.00/10/725 lượt.

ài. Mỗi khi con chuột chũi đói bụng, lúc nhìn

thấy đồ ăn ánh mắt cũng lấp lánh như vậy!

"Lần sau không được như vậy nữa!" Anh chỉ nói đơn giản vài chữ.

Trịnh Đinh Đinh lúc đó mới an tâm buông tay áo của anh ra nhưng anh lại kịp thời ôm lấy cô tiến sát gần vào anh một chút.

Lúc Trịnh Đinh Đinh đứng sát gần anh, có thể ngửi được một mùi xà phòng

nhạt nhạt. Có lẽ là sau khi phẫu thuật xong anh có tắm qua một chút.

Trước đây cô không hề thích mùi này nhưng giờ đây lại cảm thấy cực kỳ

quen thuộc.

"Nhưng mà. . . . . " Ninh Vi Cẩn cúi đầu, nhỏ giọng nói, "Vẫn cần phải phạt em một chút!"

"Hả?"

Cô thấy anh hơi cúi người xuống, khuôn mặt anh từng tấc tiến sát cô. Cô

cho rằng anh muốn hôn mình cũng không hề lùi bước, chuẩn bị kỹ càng,

thậm chí còn muốn nhắm mắt lại.

Ai ngờ, anh lại vươn tay nhéo gò má cô một cái.

Lúc Trịnh Đinh Đinh phản ứng được thì bật thốt một câu: "Như vậy thôi sao?"

"Nếu không thì sao chứ?" Giọng nói Ninh Vi Cẩn rất nhạt, "Một cô gái nói cho anh biết. Lúc cô ấy không muốn thì không được gần cô ấy, cũng không được đụng chạm đến cô. Nếu không thì đó là giở trò lưu manh!"

Đáp lại lời Ninh Vi Cẩn thì Trịnh Đinh Đinh khẽ kiễng chân lên hôi lên má anh một cái.

Chỉ ngắn ngủi vài giây, cô vừa định rời đi thì bàn tay Ninh Vi Cẩn lại đỡ lấy gáy cô, đổi bị động thành chủ động hôn lấy môi cô.

Chiếc lưỡi mỏng của anh nhanh chóng cạy mở đôi môi cô, đầu lưỡi ma sát

hàm răng. Lần đầu tiên cô đối mặt với sự thân mật của anh mà không hề có sự đề phòng, mặc cho anh xông phá mà chiếm đoạt.

Cô vươn tay ôm lấy hông của anh, hoàn toàn giống như chú chim nhỏ nép

vào trong ngực, theo sự dẫn dắt của anh mà triền miên hôn một hồi.

Cho đến khi ở sau lưng truyền đến âm thanh nháy của đèn flash Trịnh Đinh Đinh mới hoàn hồn. Ở đây rất nhiều người, vội vàng đưa tay đẩy Ninh Vi

Cẩn ra.

Ninh Vi Cẩn rời môi cô, liếc mắt nhìn thấy hai nữ sinh đang cầm máy ảnh

làm bộ chụp bầu trời đầy sao. Ninh Vi Cẩn bình tĩnh ôm lấy bả vai Trịnh

Đinh Đinh, xoay người, đưa lưng về phía hai người kia, sau đó cúi đầu.

Sau lưng vang lên tiếng hưng phấn nhè nhẹ.

Trịnh Đinh Đinh vội vàng đưa tay đặt lên môi Ninh Vi Cẩn, vội nhắc nhở, "Ở đây nhiều người mà!"

"Có liên quan gì chứ? Chúng ta cũng đâu có làm chuyện gì phạm pháp." Anh gỡ bàn tay của Trịnh Đinh Đinh đặt trên môi mình, tiếp tục nghiên người áp môi xuống.

Cách môi cô không tới 0.1 cm, thấy khuôn mặt cô hơi co quắp lại, nhỏ

giọng nói: "Đừng quên là em chủ động chịu phạt đó! Làm người phải có uy

tín!"

Ngay sau đó, đôi môi mỏng bao trùm lấy đôi môi mềm mại, không cho cô lui bước, khắc sâu sự trừng phạt này. Lưỡi anh mềm dẻo, linh hoạt cùng đùa

với đầu lưỡi của cô, mút mát hưởng dụng hết sự ngọt ngào của cô. Tiến

quân thần tốc rồi để cô từ từ đáp lại mình. Trong đôi mắt rũ xuống lộ ra sự hấp dẫn trí mạng, kiên nhẫn chờ đợi cô từng bước chịu khuất phục. Cô chủ động choàng tay lên cổ anh khiến lồng ngực anh đập bình bịch loạn

nhịp.

Một phút qua đi, Trịnh Đinh Đinh thở hổn hển nói: "Có phải anh đã từng hôn rất nhiều cô gái rồi đúng không?"

"Cái này mà cũng cần phải luyện sao?" Ninh Vi Cẩn nhàn nhạt liếc nhìn

đôi môi đỏ mọng của cô, "Đây là điều cực kỳ đơn giản, sao anh lại không

biết cơ chứ?"

Anh chỉ làm theo đúng tiêu chuẩn nha!

". . . . . "

Dưới áng mấy chiều, Ninh Vi Cẩn kéo tay cô đi về phía trước.

Điện thoại di động của Trịnh Đinh Đinh trong túi vang lên. Cô lấy bàn

tay rảnh rỗi lấy điện thoại ra, là Trần Tuần gọi. Lúc này cô không biết

nên nhân hay không.

"Trịnh Đinh Đinh, hiện giờ em coi anh là ai?" Anh nhỏ giọng, bình tĩnh hỏi, "Chỉ là đối tượng xem mắt thôi sao?"

Trịnh Đinh Đinh phục hồi lại tinh thần, không còn để ý tiếng chuông điện thoại đang vang mãi không thôi kia nữa.

"Suy nghĩ thật kỹ đi. Trước khi nghĩ rõ ràng thì không cần liên lạc với

anh nữa." Ninh Vi Cẩn nói, "Anh cho em một tuần lễ, nếu như em vẫn không thể tìm ra đáp án thì quan hệ của chúng ta kết thúc ở đây!"

Trong lòng Trịnh Đinh Đinh hơi hồi hộp một chút. Hai chữ "kết thúc" kia khiến có chút nặng nề.

Cô ngàn vạn lần không thể ngờ sau nụ hôn nóng bỏng kia, Ninh Vi Cẩn lại có thể trực tiếp nói những lời như thế.

"Ngay từ đầu anh đã nói với em rồi. Anh cũng không ép buộc phụ nữ. Nếu

thật sự em không có cảm giác với anh, thì anh sẽ không ép buộc!" Ninh Vi Cẩn cúi đầu nhìn thẳng vào mắt cô, nói rõ từng chữ, "Còn nữa, thời gian của mọi người đều rất quý báu, không nên lãng phí vì những lý do không

đâu. Đối với anh, công việc hay chuyện tình cảm đều giống nhau. Anh

không thể chấp nhận em do dự giữa hai người đàn ông!"

Tiếng chuông vẫn tiếp tục vang lên.

"Được!" Trịnh Đinh Đinh nói, "Em đồng ý!"

Ánh mắt Ninh Vi Cẩn nhìn vào chiếc điện thoại trong tay Trịnh Đinh Đinh, lạnh nhạt nói: "Bây giờ thì em có thể nhận điện thoại của hắn ta rồi!"

Nói xong, anh đi sang một bên, giơ tay nhìn đồng hồ, khóe miệng mấp máy gì đó, bày tỏ không hề hứng thú nghe bọn họ nói chuyện.

Trịnh Đinh Đinh đang định nghe điện thoại thì tiếng chuông dừng lại.

Tác giả có lời muốn nói: Giáo sư Ninh, cái