
ợ tôi cũng bị lừa!”
Hắn
không tin khiến cô khổ sở đến cực điểm, làm sao hắn có thể mặc sức vũ
nhục cô? Vũ Tình không tin, lại lật kiểm tra lần nữa, nhưng cuối cùng
vẫn thất vọng!
Thang Duy Thạc đè bàn tay nhỏ bé xuống, dùng sức giữ chặt lại. “Cô nói đi, cô nên bồi thường cho tôi như thế nào!”
Vũ Tình thu cảm xúc kích động về, nâng hai mắt lên đối mắt với hắn. ”Tôi
sẽ trả mười vạn hôm qua lại cho anh, mười tám vạn này tôi cũng không
cần, ngày hôm qua coi như tôi làm không công!”
Thang Duy Thạc như nghe được chuyện cười, ngửa đầu cười to, sau đó bỗng ngừng lại. ”Tiểu
thư, cô đúng là có tài tính toán nhỉ! Nói cho cô biết, nhẫn của tôi ít
nhất là một trăm vạn. Hoặc là cô trả nhẫn lại cho tôi, hoặc là đưa ra
một trăm vạn!”
Một trăm vạn? Sắc mặt Vũ Tình càng ngày càng trắng! edit Nhung
“Làm sao tôi có nhiều tiền như vậy?” Vũ Tình lớn tiếng kinh hô!
Nghe được cách nói của cô, mày Thang Duy Thạc lại nhăn lại. “Vậy một trăm ngàn đó cô tiêu hết rồi?”
Người phụ nữ này tiêu tiền thật giỏi, lúc trước cũng là như thế. Hình như là máy móc tiêu tiền, có bao nhiêu tiêu bấy nhiêu!
Đáng chết, chẳng lẽ cô dùng một trăm ngàn kia, cho người đàn ông của cô tiêu?
Ý thức được điểm này, trong lòng hắn càng thêm không thoải mái!
“Làm sao, anh muốn lấy số tiền đó về?” Vẻ mặt cô đề phòng nhìn hắn! ”Nói cho anh biết, tiền kia là anh đưa cho tôi, đừng hòng lấy về!”
“Tôi không muốn lấy về, tôi chỉ muốn một trăm vạn bồi thường!” Đáng chết, hắn là người đàn ông keo kiệt như thế sao? Đưa tiền ra còn muốn đòi về, đúng là muốn chọc điên hắn!
“Tôi không có một trăm vạn, không có!” Cô vội vàng lắc đầu. ”Nếu không vậy thì, tôi trả tiền lại cho anh theo định kỳ! Tháng này có hai mươi tám vạn này, về sau hàng tháng tôi trả anh năm vạn, cho đến khi còn xong mới thôi!”
Cô lơ đãng cúi người, trên cổ áo hình thành một khe rãnh thật sâu.
Mà hình ảnh này, đương nhiên không khiến hắn rung động!
“Tiểu thư, tôi cũng không rảnh quản năm vạn mỗi tháng của cô!” Hắn híp mắt nhìn cô.
Cô càng ngày càng đẹp, so với trước kia còn quyến rũ hơn vài phần. Dưới váy ngắn chân dài thẳng tắp, dáng người so với lúc trước, càng làm người ta mơ màng hơn.
Ánh mắt lại bị cô hấp dẫn, hắn miệng khô lưỡi khô nuốt nuốt nước miếng, chỉ thấy yết hầu rung động lên xuống.
Đáng chết, hắn muốn cô, hắn muốn cô đến điên cuồng.
Hắn bỗng dùng sức kéo Vũ Tình đắm chìm trong thương tâm ngã ngồi lên đùi hắn.
“Này, anh muốn làm gì?” Vũ Tình nóng lòng giãy dụa, dùng sức vặn vẹo thân thể.
Mà hắn thì khống chế cô bằng khuỷu tay, lồng ngực dán chặt vào cô. Cô vặn vẹo, khiến hắn càng thêm hưng phấn!
“Vũ Tình, cùng anh một lần, một trăm vạn đó anh sẽ không cần nữa!” Hắn nhẹ giọng nói ra giao dịch bên tai cô, hắn biết mình sẽ đạt được!
Vũ Tình cảm thấy mình chưa từng bị vũ nhục thế này từ trước đến nay, sắc mặt càng thêm nhợt nhạt. ”Thang Duy Thạc anh buông ta, ta tôi sẽ vay bạn trả tiền lại cho anh! Tôi sẽ không dùng cách đó bồi thường, mau buông ra!”
“Chỉ cần một lần, anh lại cho em một trăm vạn, được không?” Lần này hắn hoàn toàn cầu xin, môi mỏng đã đói khát dán lên cổ cô, hôn đói khát.
Hạ Vũ Tình cầm lấy túi trên bàn, dùng sức ném vào hắn. ”Lưu manh, anh buông, buông ra!”
edit Mag
Vũ Tình dùng sức toàn thân giãy khỏi vòng vây của hắn, lấy túi da dùng sức đập vào đầu hắn. ”Lưu manh, buông ra!”
Dù sao cô cũng là cô gái yếu ớt, mà đối mặt lại là hắn cường thế như thế.
Cho dù cô dùng toàn lực, vẫn không thể thoát khỏi hắn nắm trong tay.
Thang Duy Thạc chỉ cần một bàn đã có thể khống chế hoàn toàn hai tay của cô,
khuôn mặt đẹp mang theo tà khí kề sát cổ cô, tham lam hấp thụ hương khí
trên người cô. “A…thật thơm, như năm đó!”
“Anh buông tôi ra,
Thang Duy Thạc nếu anh muốn phát tiết thú tính, đi tìm bạn gái của anh
đi. Đừng chạm vào tôi, mau buông ra!” Hai tay bị hắn giữ lấy, hai chân
lại bị hắn chặn lại, phản kháng của cô chỉ có thể dựa vào ‘Miệng’ !
Thang Duy Thạc căn bản không nghe lời cô, gương mặt đẹp bỗng cúi thấp, che lại đôi môi đỏ mọng của cô.
Trong nháy mắt khi chạm vào cô, Thang Duy Thạc cảm thấy mình giống như bị
điện giật, toàn thân tê dại không thôi. Cánh môi của cô bóng sáng mềm
mại, khiến hắn không nhịn được nhẹ nhàng cọ xát.
“Ư…… “ Vũ Tình hé mở môi đỏ mọng, muốn mắng hắn.
Hắn nắm đúng thời cơ, lưỡi dứt khoát tiến vào cuốn lấy hương thơm trong miệng cô.
Vũ Tình không thôi giãy dụa, nhưng lại bất lực, chỉ có thể mặc hắn khinh bạc mình.
Hắn bá đạo mút lấy lưỡi cô, dùng sức ôm lấy cô.
Hương vị của rất ngọt, không biết lúc trước cô có phải đã ăn đường không, nếu không sao có thể ngọt như thế!
Hắn từ trước đến nay luôn thành thạo với chuyện nam nữ, thế nhưng vẫn cứ như vậy mà mê say .
Hắn say mê không phải là cô mất đi lý trí, Vũ Tình nắm lấy cơ hội, cả trên cả dưới dùng sức hợp lại……
“A…… “ Thang Duy Thạc kêu thảm thiết một tiếng, buông cánh môi của cô ra. Chỉ thấy trên môi mỏng của hắn, rỉ ra máu màu đỏ……
Cuối cùng có thể mở miệng nói chuyện, cô mắng nói: “Lưu manh, anh buông tôi
ra, anh còn dám vô lễ, đừng tưởng rằng anh có m