80s toys - Atari. I still have
Tình Yêu Bá Đạo Của Tổng Giám Đốc Hắc Bang

Tình Yêu Bá Đạo Của Tổng Giám Đốc Hắc Bang

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325094

Bình chọn: 8.00/10/509 lượt.

ể chảy ra nước, "Bùm" một tiếng, dục vọng nổ tung.

Mạc Vũ vươn tay sang cặp mông của Thiên Nhất, cuối cùng vẫn không dám đáp xuống, bởi vì anh hiểu rất rõ, nếu đáp xuống, nhất định Thiên Nhất sẽ trở mặt.

Anh hít sâu một hơi, đè thấp dục vọng của chính mình xuống, nhìn bốn phía xung quanh một vòng, tất cả mọi người đều không tốt hơn anh chút nào.

Vốn là muốn xem cảnh tượng bọn họ náo nhiệt, không ngờ chính mình lại

chịu hành hạ, còn có chuyện gì cẩu huyết hơn chuyện này không?

Lúc mọi người đã chộn rộn, miệng đắng lưỡi khô, rút cuộc hai phút dài dằng dặc cũng trôi qua.

Mọi người như nhận được đại xá, tiếp theo, một tràng vỗ tay nhiệt liệt bùng nổ.

"Kính mời các vị khách quý dời bước đến đại sảnh bữa tiệc." Người chủ trì nói vào Micro.

Chỉ là khách quý, không bao gồm nhân viên truyền thông.

Tiếng nói vừa dứt, trên bầu trời, phía trên mọi người xuất hiện hai

chiếc máy bay trực thăng, từng mảnh những cánh hoa hồng từ cabin nhẹ

nhàng rơi xuống.

Cùng lúc đó, trên hòn đảo nhỏ, từ trong các bụi hoa bắn ra các cột nước cao ngất trời với kích thước bằng ngón chân cái.

Người phụ nữ khoác khuỷu tay Bạch Triết Hiên nói cảm thán: "Có chồng như thế, chết cũng không tiếc."

Bạch Triết Hiên cười không nói gì, cô ấy đáng được hưởng tất cả những gì tốt đẹp nhất trên thế giới này. Nếu như cô ấy là người phụ nữ của mình, mình lại có khả năng tài chính như Lăng Diệp, sẽ phải làm long trọng,

lớn hơn mới được.

Sau khi mọi người đi vào đại sảnh bữa tiệc, cũng không nhịn được tặc

lưỡi hít hà, đây chính là phòng tiệc lớn nhất trên thế giới.

Bên trong đại sảnh đèn đuốc sáng trưng, bốn phía trên vách tường đều

treo ảnh cưới của Lăng Diệp và Úc Hàn Yên. Dưới đất lót đá cẩm thạch,

mấy trăm chiếc bàn đều dạng hình tròn lớn nhỏ giống nhau được bày biện

theo quy luật, mỗi chiếc bàn đều được bao quanh bởi mười chiếc ghế dựa.

Đài cao phía trong đại sảnh được thiết kế với diện tích không nhỏ. Trên

vách tường nối liền với đài cao có một màn hình khổng lồ. Trên đài cao,

chỗ tiếp sát với bờ tường bên kia bị các loại nhạc cụ chiếm cứ, ban nhạc diễn tấu âm nhạc qua loa vang vọng khắp không gian.

Thừa lúc mọi người đi vào, Mạc Vũ kéo Thiên Nhất sải bước đi về một hướng khác của biệt thự.

Thiên Nhất nhìn bóng lưng vội vã của anh, không hiểu gì, lại chống cự

nhưng sức anh khỏe, hơn nữa ở trước mặt người khác cũng không tiện làm

mất mặt anh, không thể làm gì khác hơn đành để mặc anh lôi kéo.

"Mạc Đường chủ." Mấy người áo đen canh giữ ở cửa biệt thự nhìn thấy Mạc Vũ, cúi đầu chào.

Mạc Vũ nhàn nhạt đáp "Ừ" một tiếng, không để ý tới bọn họ nữa.

Đi vào một phòng nghỉ dành cho khách ở tầng một, anh “thịch” một tiếng

đóng cửa lại, tiếp đó đè Thiên Nhất vào sau cánh cửa, cúi đầu bắt được

đôi môi đỏ mọng của hắn, vội vàng hôn.

Thiên Nhất cực kì buồn bực, thừa lúc Mạc Vũ chưa chuẩn bị, dùng sức đẩy

anh ra, mở to mắt nhìn vào đôi mắt đào hoa của anh, hỏi: "Anh kéo tôi

đến đây, chỉ là để hôn tôi?"

"Không, không chỉ là muốn hôn em." Mạc Vũ nghiêng đầu khẽ cắn vành tai hắn, dùng giọng hơi khàn nói.

Ám hiệu rõ ràng như vậy, nếu Thiên Nhất còn không biết anh muốn làm gì,

thì sống uổng phí rồi. Thiên Nhất liếc mắt, nói: "Anh đừng có bất cứ lúc nào, ở đâu cũng động dục như thế."

"Anh nào có, đều là Diệp và chị dâu hại." Mạc Vũ ngụy biện.

Anh tựa đầu vào vai Thiên Nhất, làm nũng nói: "Cho anh có được không? Anh kìm nén thật khổ sở……."

Thiên Nhất vốn đã đem hình ảnh kia để ở sau đầu, lúc này Mạc Vũ nhắc,

hắn lại nghĩ tới, hơn nữa hình ảnh còn rất rõ ràng. Mặt của hắn lại đỏ

ửng lên lần nữa, hắn có chút luống cuống nói: "Không lâu nữa khách khứa

sẽ vào bàn rồi."

Mạc Vũ vừa nghe xong, đôi mắt đào hoa thoáng qua một tia sáng, có hy vọng!!

"Không sao, rất nhanh thôi." Anh ôm người đến trên giường, đè lên, giở trò.

"Ông ông ông", một hồi âm thanh không hài hòa truyền đến.

Mạc Vũ hộc máu lấy điện thoại từ trong túi quần ra, nhìn số hiển thị,

ngồi thẳng người dậy, ấn nút nghe, cười hì hì nói: "Diệp, sao vậy?"

"Tôi cũng không được nghỉ ngơi, sao cậu có thể ung dung tự tại?"

Là cậu kết hôn, cũng không phải là tôi nha. Nhưng mà, những lời này Mạc Vũ không dám nói ra, anh hỏi: "Sao cậu biết?"

Anh muốn đem cái kẻ báo tin chặt ra làm trăm mảnh. . . . . .

"Tôi nhìn thấy."

". . . . . ." Mạc Vũ cực kỳ tức giận.

"Qua đây nhanh lên." Đối phương sau khi nói xong, lập tức cúp điện thoại.

Nghe được âm thanh “tút tút” truyền đến bên tai, Mạc Vũ bất đắc dĩ đi xuống giường.

Thiên Nhất nhìn thấy bộ dáng chưa thỏa mãn dục vọng của anh, khóe môi

bất giác cong lên. Hắn ngồi ở bên mép giường, định ra khỏi giường, lại

bị Mạc Vũ ngăn lại.

Trong mắt Thiên Nhất đầy ý hỏi, Mạc Vũ quỳ một chân trên đất, từ trong

túi quần khác lấy ra một hộp nhẫn, mở ra, nghiêm túc nói: "Anh sẽ mãi

yêu em, chiều chuộng em, cho nên, làm bạn đồng hành cả đời của anh, được không?"

Thiên Nhất bị chấn động thật sâu, hắn sững sờ nhìn Mạc Vũ quỳ gối trước

mặt mình, đột nhiên ông nói gà bà nói vịt: "Cho nên, anh vội vã kéo tôi

vào đây, là muốn đưa nhẫn cho tôi?"

Đầu