Tình Yêu Của Chúng Ta

Tình Yêu Của Chúng Ta

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323834

Bình chọn: 7.00/10/383 lượt.

nữa

- Vậy giữa cậu và Minh thì sao? - Nhi hỏi

- Sao cậu lại biết chuyện này? - Chi rất ngạc nhiên

- Khi xưa Phong và mình từng đoán hai người chắc chắn sẽ thành một cặp,

không ngờ lại là thật - Nhi nói mà không hề nghĩ rằng mình vừa nhắc đến tên anh.

Cả An và Chi đều biết cô chưa quên được Phong, đành nhìn nhau rồi thở dài.

- Sao vậy? Sao hai cậu không nói gì?

- Hừ, nói đến tên đó làm gì, nói sang chuyện khác - Chi chuyển chủ đề

Cứ thế, ba người họ nói chuyện cho đến bữa trưa. An và Chi có vẻ khá hợp nhau, nên chỉ một lúc là đã nói chuyện như bạn bè lâu năm vậy. Nhi cũng thấy lạ một người hiếm khi kết bạn như An lại có thể trò chuyện vui vẻ

và chân thật như thế với Chi.

Đến trưa, do Chi đã hẹn trước với Minh nên cô rời đi. Khi đến cửa cô quay lại nói với hai người

- Mai mình lại đến tiếp nhé, rồi chúng ta sẽ đi ăn trưa với nhau.

- Được rồi - An và Nhi đáp lại.

Vậy là một ngày với nhiều điều đã trôi qua, Nhi cảm thấy vừa hồi hộp vừa vui mừng. Hồi hộp vì cuộc nói chuyện buổi sáng với Phong, vui mừng vì

gặp lại Chi. - Anh lại đến đây làm gì vậy? – Nhi lạnh nhạt nói với Phong

- Anh đến thăm em, không được sao?

- Em rất tốt, anh không cần ngày nào cũng đến thăm em như vậy, sẽ ảnh

hưởng đến công việc của anh – Cô bỏ bàn tay đang cầm tay cô của anh

- Trước đây mỗi khi anh đến, em luôn rất vui, không như bây giờ - Anh buồn rầu đáp

- Đó đã là trước kia, thời gian trôi qua, con người luôn có những thay đổi. Anh cũng biết thế mà

- Bây giờ, chúng ta ngay cả là bạn bè cũng không thể làm được sao? – Anh mong chờ nhìn cô – Ngay cả với tư cách bạn bè đến thăm cũng không được

sao?

- Ý em không phải vậy – Cô ngập ngừng nói

- Vậy anh có thể đến thăm em, đúng không? – Anh hào hứng hỏi

- Anh không nên đến vẫn tốt hơn, sẽ ảnh hưởng đến công việc của anh. Mau về đi

- Tại sao em không chịu cho anh một cơ hội chứ? – Anh hơi gắt lên

- Không phải là em không cho anh một cơ hội mà là giữa chúng ta đã không còn cơ hội nào hết.

- Đó là vì em không chịu cho chúng ta một cơ hội làm lại từ đầu

- Điều đó đã không còn quan trọng nữa, Phong

- Anh không quan tâm điều đó có quan trọng với em hay không, nhưng nó quan trọng với anh. – Anh gào lên

- Nhưng tôi không thể tha thứ cho anh, giữa chúng ta đã không còn gì nữa rồi, anh hiểu chưa? Từ cái hôm tôi biết mọi chuyện, tôi đã không thể

yêu anh nữa rồi – Nhi bị anh quát cũng gào lên, mọi đau khổ của cô như

được trút hết trong hôm nay.

Phong như nghe thấy tiếng nứt trong tim mình, lời cô nói như một con dao đâm thẳng vào tim anh. Anh nghe nói trái tim được làm từ thủy tinh, chỉ cần một chút thôi cũng có thể gây nên vết xước. Có lẽ đúng vậy, như anh bây giờ nghe thấy tiếng vỡ đó vậy. Sự trầm mặc của anh khiến Nhi hoảng

hốt, cô nghĩ có lẽ lời vừa rồi nói ra với anh là quá đáng nhưng nếu

không làm thế, anh sẽ không từ bỏ.

- Hôm nay anh về, mai anh lại đến tiếp. – Nói rồi anh quay người rời đi. Nhi có thể nghe thấy tiếng cửa đóng “Rầm”

Phong, đối với chúng ta, như vậy là tốt nhất. – Nhi thầm nghĩ.

Anh sẽ không buông em ra đâu, cả đời này sẽ không buông em một lần nữa, Nhi – Phong thầm gào thét trong lòng.

**

Đang trong văn phòng làm việc, điện thoại của Phong rung lên, anh nhìn

là số điện thoại lạ, tuy không muốn nghe nhưng không hiểu sao anh vẫn vô thức bấm phím trả lời.

- Alo?

- Anh là Phong? – Đầu dây bên kia vang lên một giọng nữ, Phong cảm thấy giọng nói này khá quen

- Xin hỏi ai vậy?

- Tôi là An, bạn của Nhi. Chúng ta có thể gặp nhau được không?

- Để làm gì?

- Tôi có một số việc liên quan đến Nhi muốn nói cho anh chắc anh không bận chứ?

Nghe thấy là việc liên quan đến Nhi, Phong trả lời ngay: “Không bận, bao giờ chúng ta có thể gặp nhau?”

- Vậy thì chiều nay đi, khoảng 3h tại nhà hàng lần trước anh thấy Nhi

- Được, 3h tôi sẽ tới đó

- Vậy hẹn gặp lại anh buổi chiều

Rồi anh nghe thấy tiếng “tút… tút”, đầu dây bên kia đã cúp máy. Sau đó anh nhấn phím gọi cho thư kí của mình

- Châu, cô hủy mọi việc của tôi buổi chiều nay từ 3h trở đi. Tôi có việc bận

- Dạ? – Tuy không hiểu tại sao Phong lại hủy mọi việc đột ngột như vậy, nhưng Châu vẫn nghe theo.

Châu biết Phong vẫn không thể quên được Mẫn Nhi. Có lúc cô cũng tự hỏi

chính mình là tại sao anh lại thích một con nhóc không xinh xắn, vóc

dáng cũng chẳng được như vậy. Tại sao anh lại không hề để ý gì đến cô?

Cô đã ở bên cạnh anh trong suốt mấy năm qua, nhưng ánh mắt anh vẫn chưa

từng dừng trên người cô. 4 năm trước, sau khi Mẫn Nhi biến mất, cô đã

đến an ủi anh rất nhiều, nhưng trong một lần uống rượu quá chén, cô cũng không biết là tại sao nữa, cô lại nói ra hết mọi chuyện. Anh hận, anh

ghét cô, cô hiểu nhưng không oán gì anh, đó là điều cô gây nên, cô tự

nhận lấy.

Trong suốt 4 năm, bên cạnh anh chưa từng có người phụ nữ nào khác, trong phòng làm việc của anh còn có một bức ảnh của Nhi. Cô từng hận Nhi, cô

hận người con gái đã cướp mất anh. Thà rằng anh cứ như trước kia, phong

lưu như vậy, có lẽ cô còn có thể là bạn gái của anh. Nhưng từ sau khi

Nhi xuất hiện, anh thay đổi, ánh mắt anh


Snack's 1967