Tình Yêu Khác Thường

Tình Yêu Khác Thường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323762

Bình chọn: 8.5.00/10/376 lượt.

sự nghe được tin tốt. Bác sĩ nói phẫu thuật rất thành công, đứa bé hoàn toàn khỏe mạnh, sau này sẽ không bị nguy hiểm đến tính mạng nữa.

“Nó có vẻ giống ba và ông nội, rất rắn rỏi khỏe mạnh.”

“Em biết chuyện rồi?” Sau khi bác sĩ ra ngoài, anh khiếp sợ nhìn cô.

Tống Sơ Nhất ‘ừ’ một tiếng, véo tay anh quát to: “Dám không nói cho em, khi quân phạm thượng, cả gan làm loạn. Anh nói xem em nên phạt anh thế nào?”

“Bà xã tha mạng.” Trần Dự Sâm đưa ra hình phạt: “Quỳ bàn giặt? Ngủ sô pha? Ngồi xổm ngoài cửa…”

“Đều quá lợi cho anh.” Tống Sơ Nhất cười, ngoắc tay gọi anh lại gần, tiến đến bên tai anh nhỏ giọng: “Cấm dục một tháng.”

Bác sĩ nói Tống Sơ Nhất sinh mổ, không thể quan hệ, một tháng cũng không

sao. Trần Dự Sâm vội vàng tuân chỉ.

“Không được dùng tay, cũng đừng nghĩ đến việc em sẽ dùng miệng giải quyết. Nếu để em phát hiện anh không tuân thủ đúng thì tiếp tục cấm.” Tống Sơ Nhất lạnh lùng nói.

Hả? Nếu xuất tinh trong mơ thì sao? Trần Dự Sâm kêu thảm thiết. Xem ra những ngày sau phải tìm đồ buộc tên không an phận kia lại, không để Sơ Nhất nghĩ rằng anh tự giải quyết.

Sau đó Trần Dự Sâm lại lặng lẽ lên mạng tìm, thấy một người có nick là ‘đôi mắt cừu’ dùng đồ rất thú vị liền mua về, vật kia làm Tống Sơ Nhất say mê.

Anh nhìn thấy một thế giới mới. Sau đó cuộc sống của hai người ngoại trừ giường nước còn có rất nhiều trợ hứng, rất phong phú.

Hai người hi hi đùa giỡn, đang vui vẻ thì Cao Anh đến, trong lòng ôm một bọc tã lót.

Trần Dự Sâm biến sắc. Con không thể rời lồng giữ ấm, bà ta ôm ra làm gì?

Bác sĩ đâu? Tại sao lại đồng ý?

“Ngoan nào, Sơ Nhất, đừng khóc. Mẹ, mẹ có thấy Sơ Nhất đáng yêu không? Giống con hay giống lão Thẩm?” Cao Anh dịu dàng nói.

Tống Sơ Nhất ngây người quay sang nhìn Trần Dự Sâm, Trần Dự Sâm cứng ngắc không biết nói gì.

Cao Anh đến gần, Tống Sơ Nhất và Trần Dự Sâm nhìn rõ bà ta ôm một bọc quần áo có tã lót, bên trong không hề có đứa trẻ nào.

“Mẹ, con có Sơ Nhất, lão Thẩm sẽ không nhắc lại việc ly hôn, mẹ nói có đúng không? Sơ Nhất thật đáng yêu, Sơ Nhất, mẹ nhất định sẽ thương con, sẽ không vứt bỏ con.” Bà ta thì thào nói, ánh mắt mông lung.

Bà ta điên rồi! Tống Sơ Nhất choáng váng.

“Xin lỗi Tiểu Hàn, là dì Cát sơ sẩy để phu nhân chạy đến đây.” Dì Cát vội vàng đi vào giữ chặt Cao Anh, “Phu nhân, chúng ta mau về cho bé uống sữa đi.”

“Hả? Sao dì không nói sớm? Mau, mau về thôi!” Cao Anh đột ngột đến, đi cũng nhanh, phòng bệnh lại yên tĩnh trở lại. Tại sao có thể như thế? Tống Sơ Nhất ngơ ngác nhìn Trần Dự Sâm.

“Bà ngoại đã mất, mẹ bị kích thích, tinh thần ngày càng kém. Hôm qua anh vẫn thấy bà còn bình thường, sao có thể…. Chắc là ba đã chính thức muốn ly hôn rồi.” Không giấu được nữa, Trần Dự Sâm chỉ có thể nói thật.

Sớm biết như vậy, thì ngày trước đã không làm. Tống Sơ Nhất không kìm được mà rơi lệ

Lữ Tụng bị Mạnh Nguyên Nguyệt dùng chim gõ kiến dọa không dám lượn lờ trước mặt nhưng vẫn không cam lòng buông tay. Trong lúc nhàm chán, anh ta vô cùng nhiệt tình làm ông mai – giới thiệu bạn gái cho Quý Phong.

Sau một thời gian giả mất trí, sau khi bị Trần Dự Sâm phát hiện, Quý Phong liền ngượng ngùng khôi phục trí nhớ.

Tuổi tốt, xuất thân tốt, dáng người tốt, là người đàn ông độc thân hoàng kim

tiêu chuẩn, mà bản thân anh cũng rất phối hợp, những người Lữ Tụng giới

thiệu anh đều đặt lịch hẹn. Tống Sơ Nhất và Trần Dự Sâm rất vui mừng nghĩ rằng Quý Phong sẽ sớm gặp được người tâm đầu ý hợp. Không ngờ sau một trăm lẻ tám lần xem mặt, Quý Phong vẫn là cây vô chủ.

“Sao lại thế này?” Sau sinh nhật một tuổi của con, Trần Dự Sâm và Tống Sơ Nhất giống như anh chị cả giữ Quý Phong và Lữ Tụng lại. Vấn đề của người

ta không được giải quyết, ông mai cũng phải chịu trách nhiệm.

“Cũng không hiểu ánh mắt Lữ Tụng thế nào nữa.” Quý Phong không hề nghiêm túc như trước, nói chuyện cũng hài hước hơn, ánh mắt u oán nhìn Lữ Tụng.

“Mắt tôi làm sao?” Lữ Tụng kêu oan, lấy ảnh từ trong túi đưa ra, “Dự Sâm, Tống Sơ Nhất, hai người nhìn đi, đây là người tôi giới thiệu cho Quý Phong. Người nào chả xinh như hoa.”

Dung mạo trong ảnh rất được, nhiều mỹ nữ như vậy, Lữ Tụng cũng bỏ ra không ít công sức. Tống Sơ Nhất nhìn Quý Phong.

“Những người cậu ta giới thiệu ưu điểm duy nhất là khuôn mặt, đầu óc thì không nhiều lắm.” Quý Phong xoa mi tâm, thở dài: “Lữ Tụng, cậu giúp tôi tìm vợ hay tìm vật hi sinh thế, chỉ nhìn mặt không nhìn chỉ số thông minh.”

Có lẽ do nghẹn đã lâu, anh lấy ảnh chụp kể lại cho Tống Sơ Nhất và Trần Dự Sâm nghe.

Cô gái đầu tiên dẫn theo một người bạn. Trong lúc xem mặt, bạn cô ta hỏi Quý Phong rất nhiều thứ, từ ông bà nội, ba mẹ anh chị em rồi đến lương tháng. Hỏi cẩn thận hơn cả đồn cảnh sát. Mỹ nữ chỉ ngồi một bên lẳng lặng nghe, thỉnh thoảng dùng ánh mắt sùng bái nhìn bạn mình. Sau khi ăn xong, Quý Phong lễ phép đưa mỹ nữ và bạn cô ta về.

Dưới lầu nhà mỹ nữ, cô ta mím môi hàm súc cười, bạn cô ta hỏi Quý Phong thời gian buổi hẹn sau. Quý Phong cười từ chối, bạn mỹ nữ kinh ngạc hỏi: “XX đáng yêu như vậy, vì sao anh không thích cậu ấy?”

“Tôi thực sự c


Insane