Snack's 1967
Tình Yêu Khác Thường

Tình Yêu Khác Thường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323695

Bình chọn: 7.5.00/10/369 lượt.

uên mình.

Đương nhiên không phải cô gái nào cũng không tốt, cũng có người khiến Quý

Phong thiếu chút nữa bàn chuyện hôn nhân.

Đó là tổng giám đốc một công ty, là kiểu phụ nữ vì công việc, rất có khả năng, trên người có khí chất độc đáo, thành thục mà không kiêu ngạo, có rất nhiều đề tài chung với Quý Phong. Lần đầu gặp nhau hai người hàn huyên ba giờ, rất hòa hợp. Sau đó hai người cũng thường xuyên gặp nhau. Cô ấy cũng không phải loại phụ nữ bình thường, so với đàn ông còn giống đàn ông hơn, hung ác quyết đoán, thành thạo trên thương trường, có những giải thích độc đáo về những việc trên thương trường. Mỗi lần gặp nhau Quý Phong nói chuyện với cô ấy rất vui vẻ. Quý Phong kể với cô ấy một vài chuyện không thoải mái trong gia đình thời thơ ấu, cô khuyên anh, cũng kể lại một vài mưu mô cô gặp phải trên thương trường. Cô gái vừa mạnh mẽ vừa dịu dàng hiểu lòng người là một người vợ rất hoàn mỹ. Nhưng bọn họ không thể vượt khỏi ranh giới bạn bè.

Có một lần, khi hai người hẹn hò gặp được bạn cô gái. Người bạn ấy chỉ vào Quý Phong hỏi: “Bạn trai cậu?”

Cô nói: “Là bạn nam.”

Bạn nam và bạn trai, chỉ khác một chữ nhưng thực sự kém rất nhiều.

Quý Phong cười, ăn mừng cùng cô gái, chúc mừng mình có một người bạn như

vậy.

Không đến mức ai cũng không vừa ý chứ? Trần Dự Sâm lật ảnh chụp, lấy ra một

tấm: “Còn cô gái này?”

Cô gái trong ảnh mặc áo trắng như tuyết, nhã nhặn lịch sự, có vài nét giống Tống Sơ Nhất. Đây là người anh hẹn hò lâu nhất, gần nửa năm.

Đối với cô gái này, hiển nhiên Quý Phong không muốn nói nhiều, anh nhìn thoáng qua rồi đưa cho Lữ Tụng, cười nói: “Cất đi, đều đã là quá khứ rồi.”

Thật sự là quá khứ sao? Tống Sơ Nhất không muốn Quý Phong tìm kiếm bóng

dáng cô trên người khác nhưng có một cô gái có thể làm Quý Phong rung động, cô thật sự rất ngạc nhiên.

Sau đó Tống Sơ Nhất có hỏi Ninh Duyệt về cô gái này.

“Hữu duyên vô phận.” Ninh Duyệt cười nói.

“Dì không nghĩ rằng nếu Quý học trưởng sớm cưới vợ dì sẽ sớm được ôm cháu

sao?”

“Con người rồi sẽ gặp được người thuộc về mình, không gấp được.” Ninh Duyệt

lơ đễnh, thấy Tống Sơ Nhất có vẻ rất ngạc nhiên với chuyện của cô gái này liền trả lời.

Cô gái này không chỉ có bề ngoài giống Tống Sơ Nhất, tính cách cũng giống. Ninh Duyệt rất vừa lòng, chính Quý Phong cũng rung động. Hai người hẹn hò nửa năm rồi bàn đến hôn nhân. Nhưng vận mệnh không muốn cho bọn họ ở bên nhau. Một người đàn ông vẫn theo đuổi cô gái này đã cưỡng bức cô. Sau đó trong lúc Quý Phong không biết gì, hai người đã đăng kí kết hôn.

“Cô bé đó quá bảo thủ, cho rằng đã *** thì chỉ có thể gả cho người đó. Không ngờ vào thời buổi này vẫn còn cô gái có tư tưởng lạc hậu như vậy.”

Ninh Duyệt thở dài, “Sau khi A Phong biết chân tướng đã đi tìm cô gái đó, nói rằng hành vi của người đàn ông kia là phạm pháp, có thể giúp cô gái đó kiện anh ta, cũng có thể giúp li dị, nếu cô gái đó không ngại, bọn họ có thể kết hôn ngay sau khi cô ấy li hôn. Nhưng cô gái đó từ chối, nói rằng mình không còn trong sạch, không xứng gả cho A Phong.”

“Không thể bỏ qua cho tên kia, đó là tội cưỡng gian.” Tống Sơ Nhất không kìm được tức giận.

“Không bỏ qua thì sao?” Ninh Duyệt cười khổ, bây giờ cô gái kia đã mang thai, nếu bọn họ nhúng tay trừng trị tên kia, cô ấy làm sao bây giờ? Ai sẽ chăm sóc cô ấy?

Kỳ thật như vậy cũng tốt. Cô gái kia giống Tống Sơ Nhất như vậy, nếu Quý Phong cưới cô, chỉ sợ Trần Dự Sâm sẽ cảm thấy khó chịu.

Đối với loại dưa chuột công cộng như Lữ Tụng, Mạnh Nguyên Nguyệt rất khinh thường. Làm bác sĩ, không chỉ về mặt tâm lí mà cả sinh lí cô cũng có bệnh ưa sạch sẽ. Cho nên dù Lữ Tụng theo đuổi đã lâu, cô vẫn thờ ơ, mặc dù sau đó đã nghe Tống Sơ Nhất lộ ra Lữ Tụng chính là ba của con trai, cô vẫn không có ý định kết hôn với Lữ Tụng.

Sau khi Cao Anh bị điên, cả ngày chỉ nhắc đến Tống Sơ Nhất không muốn rời khỏi thành phố G. Vì thế Mạnh Nguyên Nguyệt từ chức, đến thành phố G sống cùng Cao Anh. Lữ Tụng càng tiện lợi, mỗi ngày đều mặt mày rạng rỡ chạy đến trước mặt cô. Sau khi Trung Đầu khai phá khu biệt thự, Tống Sơ Nhất và Trần Dự Sâm tặng cô một căn, Lữ Tụng cũng chuyển đến cách vách, chạy qua chạy lại càng tiện hơn.

Nửa năm trước, tình thần Cao Anh tốt hơn, trở về thành phố B, dì Thẩm cũng quay về đó chăm sóc bà. Lữ Tụng tìm cớ ngủ lại không đi. Ngay cả phòng cho khách Mạnh Nguyên Nguyệt cũng không cho anh ta ngủ, anh ta liền ngủ trên sô pha phòng khách. Mạnh Nguyên Nguyệt muốn đuổi anh ta ra khỏi nhà rất đơn giản. Làm cho cô đau đầu chính là con trai Tiểu Tinh.

Có lẽ là thiên tính cha con. Tiểu Tinh không biết Lữ Tụng là ba nó nhưng rất thích Lữ Tụng.

Ba mươi mốt tuổi, Mạnh Nguyên Nguyệt có rất nhiều người theo đuổi nhưng cô không hề có hứng thú yêu đương.

Hôm qua làm một cuộc phẫu thuật phá thai, mệt chết người nên buổi sáng Mạnh Nguyên Nguyệt dậy muộn. Cũng may bây giờ bữa sáng do Lữ Tụng làm, đưa Tiểu Tinh đi nhà trẻ cũng là chuyện của anh ta, sắp đến giờ đi làm nhưng vẫn không sợ muộn.

Tắm rửa đánh răng, Mạnh Nguyên Nguyệt ăn mặc chỉnh tề rồi xuống lầu ăn sáng. Vị trí ch