Teya Salat
Tình Yêu Ngọt Ngào Của Trung Tá

Tình Yêu Ngọt Ngào Của Trung Tá

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323645

Bình chọn: 8.5.00/10/364 lượt.

i bác sĩ, sau đó với cùng Cù Thừa Hoàn rời khỏi.

Cả ngày đều có người ra ra vào vào trong phòng bệnh, giờ cuối cùng cũng yên tĩnh, Cù Thừa Sâm tựa người vào giường quan sát cô vợ láu lỉnh đang gọi táo cho anh.

Ôn Miên nói câu được câu không: "Sếp, khi nào thì, ngài được thăng lên làm đại tá?"

Tầm mắt của người đàn ông dừng lại trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, thư bổ nhiệm thượng tá còn chưa xuống tới, đã nôn nóng thấy anh thăng hàm rồi.

"Thế nào? Chê quân hàm của anh nhỏ à?"

Chứ còn gì nữa, người nào đó vội vàng khoe mẽ: "Sao có thể chứ, chỉ là em cảm thấy "thượng tá" nghe không xuôi tai, cứ khiến em nhớ tới cái ông già râu bạc kia."

Hóa ra cô nhóc này đang nói tới người phát ngôn của KFC.

Hai mày Cù Thừa Sâm thoang nhíu lại, nói rất nghiêm túc: "Nếu hiện tại anh có một hơi chiếm được mấy cái đảo, phỏng chừng nhất định sẽ thăng." Ôn Miên nghe xong, thoáng ngẩn ra, trong lòng rơi bộp một tiếng.

Cô có chút may mắn hiện giờ đang sống trong thời kỳ hòa bình, nếu ở thời kỳ chiến tranh, nhất định anh sẽ là quân tiên phông xông ra tiền tuyến, đi sâu vào lòng địch.

Cô nhóc mất hứng, ném quả táo trong tay cho Cù Thừa Sâm: "Không phải em chỉ đùa một chút thôi sao."

Anh cũng không nói gì, một tay nâng cằm cô lên, cúi sát cọ cọ lên mặt cô vài cái, Ôn Miên rụt cổ, lúc này đội trưởng Cù mới cười nói: "Bị đâm đúng không, sáng mai cạo râu giúp anh."

Cô hơi phản ứng kịp, bả vai Cù Thừa Sâm bị trúng đạn, hiện tại động tác của tay còn chưa linh hoạt, nhưng còn chưa đến nỗi đứt tay đứt chân, cũng không tin anh thực không thể tự mình cạo râu được.

Chỉ là, tưởng tượng đến cảnh người đàn ông anh tuấn lãnh liệt này miệng đầy bọt trắng, đứng cạo râu, cô lại cảm thấy vô cùng gợi cảm, trong cơ thể như bùng lên một ngọn lửa nhỏ, cảm giác có chút là lạ.

"Đi khóa cửa lại."

Ôn Miên không chút suy nghĩ, nghe lời đứng dậy đi khóa cửa, vừa xoay người lại đã thấy vẻ mặt Cù Thừa Sâm hơi nghiêm chỉnh, bỗng nhiên gọi cô: "Ôn Miên, anh đã từng đưa ra rất nhiều quyết định."

"Ừ." Cô dựa vào người anh, chăm chú lắng nghe.

"Có khi chuyện đó liên quan đến tánh mạng của không chỉ một người."

Cô biết chứ, đó là đương nhiên.

"Đến khi anh trở về bộ đội, có thể sẽ vẫn giống như trước đây, gặp vô số tình huống, đưa ra rất nhiều quyết định quan trọng ảnh hưởng đến toàn cục, nhưng em không cần lo lắng cho anh, trong lòng anh đã có một chỗ dựa."

Ôn Miên có chút không hiểu hàm nghĩa trong câu nói của Cù Thừa Sâm, mãi đến khi nghe thấy câu nói tiếp theo của anh.

"Em là sự lựa chọn chính xác nhất của anh, anh sẽ không quên."

Ôn Miên không nghĩ anh sẽ nói ra một câu như vậy, ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt sâu hút của anh, trong lòng cô cảm động không thôi, thật sự, là nghẹn ngào nói không nên lời.

Chút tâm tư nhỏ của cô, một ánh mắt, một động tác của cô, đều không thoát khỏi mắt anh.

Rốt cuộc là vì anh là bộ đội đặc chủng không gì sảnh được, hay vì, anh là chồng của cô?

"Em có biết hôm nay Cù Thừa Hoàn đến, đã nói gì với anh không?"

Ôn Miên lắc lắc đầu, Cù Thừa Sâm cúi đầu xuống: "Anh ấy nói, nhanh chóng sinh một đứa trẻ, làm phân tán lực chú ý của hai lão gia ở nhà, để cho bọn họ không nhớ đến việc bức hôn."

Người nào đó lại 囧, đột nhiên lại bị anh ôm vào lòng, vội hỏi: "Anh..... không phải anh còn đang trúng độc sao?"

Đây không không phải là phim võ hiệp cổ trang, trong con ngươi của Cù Thừa Sâm mang theo ý cười thản nhiên: "Vậy em còn không mau 'thử súng'?"

"Anh đừng phá, trên tay còn đang truyền nước biển đó."

Ôn Miên chọc chọc vào người đàn ông, một tay anh đỡ phần lưng mềm mại không xương của cô, cô hít thở từng đợt, trợn trừng mắt, phát hiện đôi mắt của sếp Cù sáng lên như đuốc, cánh tay cường tráng đỡ bên eo cô.

"Không phải em muốn có con sao?" Anh kề sát lỗ tai cô, mềm giọng: "Nhân lúc anh nghỉ phép, thử nhiều một chút, nhỉ?"

Tuy rằng cô cảm thấy đây là đang làm bừa, cũng không thể phủ nhận, vẫn bị người đàn ông tác động, nếu không thì cứ thử xem, việc này vẫn phải từ từ mới được.

Con ngươi Ôn Miên sáng lên nhìn về phía anh, Cù Thừa Sâm nhẹ nhàng hôn lên trán cô, lấn người qua, cô giúp anh tháo cái nút thắt duy nhất trên bộ đồ bệnh nhân do bệnh viên phát này.

Cù Thừa Sâm thở dài một cái, tựa hồ cảm thấy nếu lúc này mà làm tình, nhất định sẽ khiến anh phát điên.

Lúc trước khi Ôn Miên tắm rửa giúp chồng, kỳ thực đã được nhìn thấy những vết thương mới này rồi, nhưng hôm nay ở trên giường, khi cởi áo của anh ra, nhìn những vết thương dính đầy vết máu trên người, vẫn khiến cho nước mắt của cô rơi tí tách lên da thịt trần trụi của anh.

Tim như thắt lại, cảm thấy đau quá.

Cù Thừa Sâm không muốn lại khiến cô khóc nữa, dứt khoát cắn lên cái miệng nhỏ của cô, nụ hôn ấm áp dần khiến cho đầu tóc người ta mụ mẫm, cuối cùng cô gái nhỏ cũng ngừng nỉ non.

"Cởi quần áo đi." May mắn anh vốn am hiểu việc ra lệnh khống chế người khác.

Ôn Miên bị rối loạn trận tuyến, ngơ ngác thật lâu mới cởi được áo ngoài xuống, cô ngồi ở bên giường, hai tay nắm chặt nào nhau, chỉ còn sót lại một bộ nội y, nhưng lại không biết phải xuống