XtGem Forum catalog
Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái!

Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325550

Bình chọn: 7.5.00/10/555 lượt.

xuống:

- Chào nhạc mẫu phu nhân!

Mẹ nó cười tươi:

- Con rể đừng khách sáo, con ngồi đi.

Nó cứng đơ toàn tập, quay sang mẹ nó lắp bắp:

- Cái... cái... gì.... gì cơ? Nhạc mẫu? Con rể?

Mọi chuyện là thế nào???? Hắn tiến lại gần và cúi người xuống:

- Chào nhạc mẫu phu nhân!

Mẹ nó cười tươi:

- Con rể đừng khách sáo, con ngồi đi.

Nó cứng đơ toàn tập, quay sang mẹ nó lắp bắp:

- Cái... cái... gì.... gì cơ? Nhạc mẫu? Con rể?

Mọi chuyện là thế nào????

Mẹ nó mỉm cười nói 1 cách tự nhiên:

- Giới thiệu với Minh, đây là Thiên, con rể tương lai của ta. Cậu ta rất được đúng không? Con gái ta mà lấy nó thì sẽ rất hạnh phúc.

Nó vẫn chưa hết sốc và chẳng hiểu gì, hắn nói:

- Dạ, con mới là người vinh hạnh khi được làm con rể của mẹ.

Nó tạm thời gác thắc mắc sang 1 bên và chọc khoáy:

- Hóa ra siêu mẫu Angus lại là con rể tương lai của tổng giám đốc. Hèn chi mà anh nổi tiếng đến thế...

Nó cười khẩy nhìn hắn. Nhưng hắn không phản ứng gì mà mẹ nó lại nói:

- Ha ha, Thiên nó chỉ đứng trên đôi chân của mình thôi, không như một số người phải xin xỏ mới được làm người mẫu. Minh à, cháu nên học theo

Thiên ấy!

Nó thầm gào lên trong lòng. Sao mẹ nó lại bênh người ngoài thế chứ? Mà

rốt cuộc là tại sao hắn lại gọi mẹ nó bằng nhạc mẫu? Nó hỏi:

- Vậy anh Thiên đây đã lấy con gái của cô ạ?

Mẹ nó biết tỏng nó đang muốn hỏi điều gì, bèn trả lời:

- Chưa, nhưng sẽ lấy thôi. Hồi Thiên 8 tuổi, khi còn chưa bước chân vào

giới nghệ sĩ, cậu ấy rất yêu quý cô và khi biết cô có con gái đã xin cô

làm con rể. Cô thấy nó rất có tư chất nên nhận lời và đào tạo nó thành

siêu mẫu đấy.

Ra là thế, nhưng 2 người thích nhau thì đi mà lấy nhau, còn nó thì KHÔNG BAO GIỜ! Nó hỏi Thiên:

- Anh có gặp qua con của cô ấy chưa?

Hắn không còn lộ vẻ bực tức nữa mà cứ cười mỉm khiến nó phát bực:

- Chưa. Nhưng tôi tin vợ tương lai của mình cũng xinh đẹp và quý phái như mẹ cô ấy!

Thật bất lực, hắn đang nịnh nọt mẹ nó đấy à? Hừ, đừng hòng nhé, mẹ nó đâu phải tuýp người ưa nịnh....... Mẹ nó đáp:

- Cháu cứ nói quá. Chắc chắn là vậy rồi!

Hoàng Minh cười trong đau khổ. Tại sao nó dùng mọi cách nịnh nọt không

được mà hắn chỉ nói 1 câu mẹ nó đã lâng lâng tự sướng thế kia!!!??

Thôi được rồi, đủ rồi. Mẹ nó có đồng ý thì nó cũng quyết phản đối tới cùng:

- Chưa gặp thì chưa chắc chắn điều gì. Với lại biết đâu cô ấy đã có người yêu.

Đúng rồi, phải đánh vào lòng tự trọng của hắn, hắn sẽ không bao giờ cướp người yêu của kẻ khác đâu! Nó biết mà. Nó tự phục mình quá đi thôi!!!

>"<

- Nếu thế thì tôi sẽ làm cho cô ấy yêu mình.

Đừng đùa chứ? Làm nó yêu hắn ư? Thật nực cười, sẽ không bao giờ, tuyệt

đối không bao giờ chuyện đó xảy ra. Hắn đang mơ giữa ban ngày rồi:

- Thế thì sẽ khó lắm đấy. Cô ấy rất ghét mấy kẻ biến thái, bệnh hoạn, chảnh chọe, vô duyên......

Hắn nghe mà như đang bị đâm từng nhát vào người. Nó đang nói hắn đấy à?

Vốn định để "mẹ vợ" xử lí nó mà xem ra nó chưa được nếm tuyệt sát của

bà. (Thực ra là bị nhiều nhất). Hắn lên tiếng:

- Nhưng tôi đâu phải loại người như thế.

Rồi quay sang mẹ nó, hắn cười. Bà liền trách nó:

- Đúng rồi đấy, Minh à, cô biết cháu ganh tỵ với Thiên nhưng cũng đừng nói xấu về cậu ấy như thế chứ?

Nó tức lòi máu. Gì mà ganh tỵ chứ? Nó mà thèm ganh tỵ với hắn á? Rồi lại còn nói xấu, nó nói toàn sự thật thôi mà!!! Làm sao để mẹ nó nhận ra

được bản chất của hắn bây giờ đây???

Không để dây dưa thêm, mẹ nó nói:

- Thôi hai đứa về chụp hình đi, có chuyện gì thì cũng phải nhường nhịn

nhau chứ đừng gây gổ kẻo gặp thợ săn ảnh thì đi tong công sức của ta và

sự nghiệp của cả 2 đấy.

Nó chỉ biết thầm trách mẹ không có mắt nhìn người còn hắn thì cười rõ tươi:

- Dạ!

Ra khỏi phòng, nó vẫn còn đang lơ lửng đâu đâu, còn hắn trở về với bộ mặt thật, nhìn nó cười khẩy:

- Hóa ra là vậy. Cậu không giấu được tôi đâu...

Nó chợt bừng tỉnh, hốt hoảng:

- Anh... anh vừa nói cái gì? Anh biết gì?

Hắn dảo bước đi trước và nói:

- Biết được điều mà cậu giữ kín không cho ai biết!

Không.... không phải là hắn đã biết nó là con gái đấy chứ? Sao lại có

thể như thế được? Nó còn chưa được bước trên sàn catwalk với thân phận

người mẫu, chưa chứng minh cho mẹ nó thấy thực lực của mình, chưa nhận

được 1 hợp đồng nào bên ngoài. Làm sao nó có thể bị lộ ngay lúc này

được? Nó nhìn theo dáng hắn đi mà chạy theo đầy lo lắng:

- Lục Tiểu Thiên, anh đợi đã! Anh nói là anh biết gì hả??

Hắn vẫn cứ bước đi, đến gần thang máy, hắn nhấn nút rồi quay sang nó, cười:

- Chắc chắn là cậu thích vợ tương lai của tôi rồi~ ♥

Ha.. ha... Hay thật đấy! Vậy mà làm nó tưởng..... Nhưng hắn nghĩ nó

thích chính nó à? Không đúng sao? Nó cũng yêu bản thân lắm chứ!!! Bước

vào thang máy, nó nhắm mắt tuôn một tràng:

- Đúng vậy, tôi yêu cô ấy hơn bất cứ thứ gì. Tôi dám đảm bảo với anh là

không ai yêu cô ấy hơn tôi được, và cô ấy cũng thế thôi! Vì vậy anh đừng có mơ mà đụng đến cô ấy!

Hắn cười vang:

- Cậu nghĩ vậy sao? Tôi thì không cho rằng như thế!

Rồi hắn chống 1 tay lên tường, ghé sát lại mặt nó:

- Tôi sẽ có được cô ta! Và cả sự yêu mến của mọi người! Cậ