pacman, rainbows, and roller s
Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái!

Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325563

Bình chọn: 8.00/10/556 lượt.



không buồn động chân tay nên kéo tay Trần Duy và xô Hoàng Kỳ vào xử lí

nhanh gọn. Chỉ với 1 đòn khóa tay, 2 thằng đã đo ván, nằm dài dưới đất

quằn quại. Một thằng còn cố nói:

- Chúng mày..... chúng mày đợi đấy. Đại ca tao là người của Dark Moon, nhất định sẽ không tha cho tụi mày.

Nó tỏ ra sợ hãi:

- Mày nói thật ư? Người của Dark Moon á? Eo ơi sợ quá, tao sợ người của Dark Moon lắm! Đại ca mày là ai thế?

Duy và Kỳ nhìn nhau ái ngại. Nó định giở trò gì đây?

Nó tỏ ra sợ hãi:

- Mày nói thật ư? Người của Dark Moon á? Eo ơi sợ quá, tao sợ người của Dark Moon lắm! Đại ca mày là ai thế?

Duy và Kỳ nhìn nhau ái ngại. Nó định giở trò gì đây?

Nó để cho 2 thằng kia đi và nói:

- Tao chờ đại ca của tụi mày ở công viên Thống Nhất mỗi chiều. Bảo hắn có giỏi thì cứ ra đó gặp tao!

Nhìn chúng chạy vội vã hấp tấp, nó nhoẻn cười giải thích với Duy và Kỳ:

- Không thể để tồn tại những cái ô bao bọc cho những kẻ làm tổn hại đến

danh dự cả hội được. Cần phải xử lí, và phải là xử lí triệt để!

2 thằng nhìn nó với đôi chút ngưỡng mộ. Cũng phải, Dark Moon chỉ là một

hội non nớt bước vào giới giang hồ mà đã nhanh chóng thâu tóm toàn bộ

các hội lớn trong nước thì kẻ đứng đầu hẳn phải là người lãnh đạo ưu tú. Nghe nói nó còn được 1 trùm mafia cỡ bự giúp đỡ nữa. Quả là không tầm

thường!

Nó đánh trống lảng để Tiêu Dương không thắc mắc về chuyện kia nữa và đưa cô nhóc về rồi về nhà mình.

Trên đường về nó ghé qua siêu thị mua ít đồ. Đang đứng ở gian hàng nước

ngọt, nó chợt có cảm giác bị ai đó nhìn. Quay đầu tìm kiếm thì lại không thấy ai. Rùng mình 1 cái, nó nhanh chóng ra khỏi đó và xách đồ về. Đi

được một đoạn, nó phát hiện có người theo dõi. Đoán là kẻ đã nhìn mình

lúc ở trong siêu thị, nó đi đến khúc cua rồi đột ngột rẽ vào.

Quả nhiên có người chạy lên ngó nghiêng tìm kiếm. Đó là 1 tên con trai

dáng dong dỏng cao gần bằng nó, mặc áo sơ mi kẻ và quần bò trông khá

bình thường. Nó đứng khoanh tay dựa vào tường và lên tiếng:

- Tại sao lại theo dõi tôi?

Hắn giật nảy mình nhìn nó rồi lúng túng trả lời bằng 1 giọng eo eo' như thái giám:

- Em... em....... rất ngưỡng mộ anh! Anh đẹp trai lắm! Anh cho em làm quen được không?

Hắn hơi cúi mặt xuống, mắt ngước lên đầy "thơ ngây". Nó hơi rùng mình 1

cái khi nghe thấy giọng hắn, lòng muốn đạp cho 1 phát vì làm nó tưởng có thằng ngu nào muốn đánh úp mình. Nhưng không thể bất lịch sự được nên

nó đành nói:

- Cậu..... là gay?

Hắn vội vàng phân bua:

- Không.... không..... em......

Nó nói ngay:

- Tôi không có ý kì thị gì đâu. Chỉ là.... tôi không phải là đàn ông! Tôi là một cô gái chính hiệu!

Hắn há miệng ra như không tin. Nó ngửa cổ lên trời mà nuốt nước bọt rồi nói:

- Tôi không có yết hầu, cậu rõ rồi chứ? Cảm ơn về lòng ngưỡng mộ cậu

dành cho tôi nhưng tôi không đáp lại được gì, xin lỗi và........ tạm

biệt!

Nói rồi nó dảo bước đi luôn, tên kia vẫn còn đang ngạc nhiên vô cùng, hắn quay ra nói lớn:

- Nhưng anh là nam người mẫu của MZ cơ mà??

Nó đứng sững lại. Thì ra hắn biết nó từ ở trong công ty cơ à? Nếu thế

thì thân phận của nó..... sao hôm nay toàn bị đe dọa thế này???

Assh.......... Đành vậy!

Nó quay bước lại dí mặt lại gần hắn và mỉm cười:

- Đúng thế thì sao? Cậu có bí mật của tôi, tôi có bí mật của cậu và cả cái mạng cẩu nhà cậu nữa! Hiểu chứ?

Hắn nhận thấy sát khí tỏa ra từ trong từng câu chữ và nụ cười đáng sợ

của nó nên sợ hãi dựa vào tường và gật đầu lia lịa. Nó hài lòng đưa tay

lên phủi phủi vai áo hắn:

- Được rồi! Nếu cậu theo nghề người mẫu thì cố gắng lên nhé! Tôi phải đi đây.

Nó bước từng bước tự tin và vững chắc. Nắm được thóp của nó nhưng chưa

chắc đã áp đảo được nó. Bởi vì, rất đơn giản, nó không chỉ là Vũ Hoàng

Minh, mà còn là...... Red!

Đi qua công viên, nó ghé vào vì nhớ tới lời dặn dò tên khi nãy. Dù sao

thì nó cũng thường xuyên vào đây tập trượt ván, chờ bọn chúng cũng chẳng sao. Nó cầm ván trượt rồi đặt ba lô xuống, nhìn xung quanh thấy mấy đứa con nít đang chơi đủ trò, cũng có vài đứa tập tành trượt ván. Nó mỉm

cười đặt chiếc ván xuống rồi lướt quanh sân.

Bọn nhóc thấy vậy thì mở to mắt trầm trồ, nó thích ánh mắt ngây thơ này

lắm! Đến gần bậc thềm, nó khẽ nhảy lên và tiếp đất. Tụi nhóc reo ầm lên. Một thằng bé chạy đến nhìn nó ngưỡng mộ:

- Anh ơi anh dạy em trượt được không?

Nó xoa đầu thằng nhóc rồi cười:

- Được chứ, anh dạy cả mấy đứa phần cơ bản nhé!

Nhóc và tụi bạn hào hứng:

- Vâng ạ!

Rồi nó giết thời gian với việc dạy tụi nhóc cách đặt cả 2 chân lên trượt và lái. Đa số đều còn rất vụng về vì mới tiếp xúc, nhưng Nam - thằng bé khi nãy thì học rất nhanh. Chẳng mấy chốc cu cậu đã có thể đứng trên

ván và trượt đoạn ngắn trong sân rồi. Nó cho thằng nhóc trượt 1 đoạn xa

hơn và thằng bé tỏ ra nắm bắt rất nhanh . Vừa trượt nó vừa quay lại

cười:

- A! Em trượt được rồi này! Hay quá!!......... Á!..... AAAAAAAAAAA!

Thằng bé không nhìn đường nên chiếc ván lao nhanh theo đà và hướng

thẳng tới lan can gần hồ. Mà nó quên chưa dạy tụi nhóc cách dừng lại!!!! Không phải chứ???

Nó vội vàng chạy lại giữ thằng nhóc nhưng c