Disneyland 1972 Love the old s
Tối Nay Muốn Lên Giường

Tối Nay Muốn Lên Giường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322521

Bình chọn: 10.00/10/252 lượt.

mà nói cũng chỉ là tên nô lệ, tôi không cần phải tốt như vậy." Hắn không phải rất muốn hành hạ cô sao? Cần gì lại thay cô sắp xếp nơi cư trú cao cấp như vậy? "Tôi muốn cô nghỉ ngơi ở đâu, cô phải nghỉ ngơi ở đó." Hắn bá đạo nói.

"Tôi không muốn ở nơi này, tôi muốn con tôi." Không biết được đứa bé hiện tại có tốt hay không?

"Tôi sẽ không để cho cô đến gần nó, cô là người phản bội." Hắn hung dữ nói.

"Anh có còn đánh con hay không?"

"Không mượn cô xen vào."

"Anh không thể đánh mông con." Cô tha thiết nhắn nhủ.

"Lắm lời!" Dạ Ma phất áo bỏ đi, tính đi xem con trai đáng yêu của hắn một chút.

Thu Lăng chịu nhục nhã ngồi ở trên giường, hắn làm như vậy, với việc đưa cô vào đại lao có cái gì khác biệt?

Tóm lại, hắn chính là không muốn gặp cô.

Hắn giúp cô xây một tòa lãnh cung thật tốt, nhưng cô cảm thấy mùa đông giá rét cũng không trôi qua. . . . . .

********

Năm năm sau

Thu Lăng đi dạo bên ngoài đường mòn cung điện, nhìn lên trăng sáng trên bầu trời đêm.

Trăng sáng hiện ra là một chuyện làm người khác rất vui mừng, theo biểu hiện của tôi tớ trong cung, đây là bởi vì con trai của Vương ra đời - người thừa kế vương quốc tương lai mang đến.

Năm năm này, cô đều sống qua thời gian nhung nhớ con trai, hắn ta căn bản không cho cô cơ hội gặp con trai cô.

Hắn thậm chí cũng không đụng cô một cái, giống như coi cô là vi khuẩn phải cách ly!

Cô vĩnh viễn cũng không gặp được con cô —— tiểu thiên sứ mang đến ánh trăng sáng may mắn đó!

Thu Lăng đi trong vô định, đột nhiên, một quả bong da lăn tới bên cạnh chân cô.

Cô nhặt lên quả bóng, nhìn chung quanh, không lâu sau, ở xa xa nhìn thấy một khuôn mặt trẻ con đáng yêu.

Nếu như con của cô cũng sống đến thời điểm này, có lẽ cũng lớn bằng nó, nhưng ở dưới bóng tối của tên bạo quân Dạ Ma đó, cũng sẽ không giống đáng yêu như đứa trẻ này.

Vừa nghĩ tới Dạ Ma có thể sẽ vẫn đánh mông con cô, Thu Lăng không nhịn được đau buồn, nước mắt thẳng tắp rơi.

Đứa nhóc vốn không dám tới đây, nhưng nhìn thấy cô đang khóc, vì vậy tò mò đi lên trước hỏi: "Dì ơi, tại sao dì khóc?"

"Dì muốn gặp con của dì!" Mỗi lần cô gọi Dạ Ma, hắn đều có nghe không đến.

"Hắn mấy tuổi rồi?" Đứa trẻ ngây thơ hỏi.

"Hiện tại cũng năm tuổi rồi." Mỗi một ngày cô đều suy nghĩ đến sự thay đổi của con mình.

"Giống con!" Nó cười nói với cô.

Đứa bé này. . . . . . Có thể là con cô sao? Cô cẩn thận nhìn lông mày, mắt, mũi của nó, rồi sờ sờ ngũ quan của mình nữa, sau đó, cô run rẩy hỏi: "Mẹ của con là ai?"

"Ba nói, mẹ làm việc sai nên bị trừng phạt, cho nên, con từ lúc ra đời đến bây giờ cũng không gặp qua mẹ, con cũng muốn gặp mẹ!”

Thu Lăng rung động, giọng nói run rẩy nói với con: "Cha của con là ai?"

"Dạ Ma!" Đứa trẻ nhìn chung quanh, giống như rất sợ có người nào đó xuất hiện, hồi lâu mới tiếp tục với nói Thu Lăng: "Cha con không cho phép con tới nơi này, nói trong này nhốt một người rất tà ác, nhưng con thấy dì một chút tà ác cũng không có!"

"Con tên là gì?"

"Tiểu Ma!"

Người đàn ông tà ác đó, đặt tên con bọn họ cũng rất tà ác.

Nhưng dáng dấp con trai thật đáng yêu. . . . . . Là bởi vì khá giống như cô, mà không giống như duyên cớ của nó sao?

Cô muốn nghe con. . . . . . Nghe con gọi cô một tiếng. . . . . . Mẹ.

Đang lúc Thu Lăng muốn mở miệng nói rõ thân phận với Tiểu Ma, Dạ Ma đột nhiên xuất hiện.

"Tiểu Ma, con ở nơi này sao?"

"Ba!"

"Ba không phải đã nói không cho phép tới nơi này sao? Sau khi trở về ba sẽ phạt nặng con."

"Dạ!" Ba lại muốn phạt hắn luyện công, hắn lại phải chảy rất nhiều mồ hôi.

"Mau trở về!"

Đứa con trai như một làn khói biến mất trước mặt bọn họ.

Thu Lăng nhìn chăm chú vào bóng dáng biến mất của con, trong miệng lẩm bẩm nói: "Nó là con trai của tôi, nó là con trai của tôi!"

"Em không thể nói cho con thân phận của nó, không được. . . . . ."

"Nếu không thì như thế nào?" Cô tức giận hỏi.

"Nó cũng chỉ có một con đường chết, tôi sẽ để cho cú đêm ăn tươi nó." Hắn uy hiếp nói.

"Hổ dữ không ăn thịt con, tôi không tin anh sẽ làm như vậy!" Trên người đứa bé kia cũng chảy máu của hắn mà.

"Hừ! Em có thể nhìn xem thử." Dạ Ma bỏ xuống uy hiếp, xoay người rời đi.

Thu Lăng suy sụp ngồi dưới đất.

Cô biết mình không thể nhận con trai, bởi vì cô biết hắn không đùa, hắn có thể sẽ làm như vậy thật!

Sau khi cô gặp con trai, làm sao có thể quên nó đây? Thay vì như vậy, không bằng đừng để cho mẹ con cô gặp nhau, Thu Lăng nhất thời rơi vào trạng thái ăn năn hối hận.

Đột nhiên, Dạ Ma lại xuất hiện, nói với cô: "Nuôi mập mình một chút đi!"

Cô làm sao có thể sẽ có muốn ăn cái gì đây?

Cô muốn. . . . . . Cô thật sự muốn gặp lại con của mình, đứa con trai ruột thịt máu mủ của mình!

***** diendanlequydon *****

Đêm khuya, Thu Lăng đang hết sức muốn ngủ say, cô cảm giác đột nhiên không khí quanh mình trở nên không yên bình, cũng ý thức được hắn lại xuất hiện.

Cô cảnh giác từ trên giường ngồi dậy, mở miệng hỏi: "Anh tới nơi này, không sợ thấp xuống thân phận của mình sao?" Sau khi bị nhốt ở chỗ này một thời gian, cô còn ảo tưởng hắn sẽ thả cô ra ngoài, nhưng dần dần, cô chờ đợi chuyển thà