
cô hé mở, bắt chước động tác của anh, thử dò xét đem cái lưỡi dò vào miệng của anh, ai ngờ chiếc lưỡi nóng bỏng lập tức quấn lấy, yêu say đắm không chịu buông ra, cũng không cho cô cơ hội né tránh.
Hồi lâu, Benney rốt cuộc rời môi cô, nụ hôn quá mức nhiệt tình khiến hai người thở gấp không dứt.
Anh thích cô nhiệt tình. Benney ôm chặt cô, hài lòng cười.
Mà Cừu Lỵ mắc cỡ cả khuôn mặt đỏ bừng, vội vàng trốn vào gáy của hắn .
Trời ạ! Cô chưa từng hôn mê loạn như vậy.
Ngày kế tiếp, Cừu Lỵ không ra khởi cửa, chỉ ngồi trên ghế sa lon nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ ngẩn người, mà Vi An lại goi điện thoại quốc tế về Đài Loan, hưng phấn cùng bạn trai nói đến chuyện quà tặng.
Đột nhiên, chuông cửa vang lên.
"Chị em, mở cửa dùm!" Ôm điện thoại không bỏ được Vi An buông tay che ống nói gọi Cừu Lỵ.
"A!" Cô lấy lại tinh thần, đứng dậy đi mở cửa.
"Tiểu thư, Xin chào, xin hỏi Cừu Lỵ tiểu thư có ở đây không?" đứng trước cửa chính là nam tử trẻ tuổi đang cầm một bó hoa hồng màu trắng to.
"Là tôi. Xin hỏi anh là?"
"Cừu Lỵ tiểu thư, Xin chào, tôi là nhân viên tiệm bán hoa phái tới, có vị tiên sinh tặng hoa cho cô, phiền toái xin ký nhận." Cạu ta đem hoa hồng cùng bút đưa đến trong tay cô.
"A, tốt." Này người nào đưa vậy? Cừu Lỵ trong lòng suy nghĩ, tay cũng không ngừng, ký tên ký nhận trên sổ ghi chép.
"Cám ơn." Cậu ta gật đầu nhẹ, rất nhanh rời đi.
"Ai nào tặng hoa à?" Nghe được đối thoại của bọn họ, Vi An vội vàng kết thúc điện thoại, sôi nổi chạy tới, nhận lấy hoa của cô nhìn trái nhìn phải."Oa! Thật là đẹp! Nhất định rất quý đi! Ah —— có tấm thiệp!"
"Có thiệp?" Cừu Lỵ đóng cửa lại, đi về phía Vi An.
"Đúng! Chính cậu nhìn, ở chỗ này." Vi An từ trong bó hoa rút ra thiệp nhỏ đưa cho cô.
Cừu Lỵ nhận lấy thiệp nhỏ màu vàng phấn, mở ra nhìn, bên trong dùng Anh văn viết, chữ viết hết sức cứng cáp có lực.
Tiểu thư xinh đẹp:
Tối nay bảy giờ, có thể hay không cùng em đi ăn tối?
Benney
Nhìn mấy câu ngắn ngủn, Cừu Lỵ mặt lại đỏ.
Vi An thấy cô không nói lời nào, dứt khoát tự mình đoạt lấy xem.
"Nè!" căn bản Cừu Lỵ không kịp phản ứng nữa.
"Ơ ——Hẹn hò!" Vi An thấy chữ viết bên trong, không nhịn được bật thốt lên.
"Đúng! Là hẹn hò, đưa trả mình!" Cừu Lỵ đỏ mặt rút thiệp về.
"Xem đi! Benney Khốc Ca thật hẹn cậu đó! Nhanh lên một chút gọi mình tiên cô!" Vi An vì mình đoán đúng, cảm thấy cực kỳ đắc ý.
"Phải phải, tiên cô, cậu lợi hại nhất!" Cừu Lỵ gật đầu phụ họa nói.
"Chị em,đi hẹn hò—— chuẩn bị mặc cái gì đây?" Vi An câu bả vai của cô nói, vẻ mặt so với cô càng cao hứng hơn.
"Sẽ mặc y phục bình thường, nếu không phải thì mặc cái gì?" Cừu Lỵ nhún vai nói, trái tim mặc dù có chút cảm giác vui mừng, nhưng còn không đến mức hưng phấn mà loạn một mảnh.
"Làm ơn! Hành lý của cậu toàn là áo quần bình thường, làm sao mặc đi ăn cơm? Lại nói, Benney Khốc Ca của chúng ta là đại boss, làm sao có thể dẫn cậu đi nhà hàng bình dân?" Vi An quả thật mau bị cô đánh bại rồi.
"Chị em, cậu chẳng lẽ muốn mình đi mua y phục?" Cừu Lỵ nghiêng đầu nhìn cô, ngay sau đó phát hiện cô nói thật."Thần kinh, chỉ là hẹn hò mà thôi, có cần thiết hoảng hốt như vậy sao?"
"Đây không phải là hẹn hò bình thường! Chẳng lẽ cậu muốn cho Benney Khốc Ca gặp lại cậu trong bộ dáng như vậy sao? "
"Không cần đi! Như vậy mình cảm giác giống như coi trọng anh ấy lắm."
“Bà chị, người ta cũng đã mở miệng hẹn hò rồi, cậu tốt nhất ăn mặc lễ phép tí! " vẻ mặt cô xem thường, khiến Vi An rất không chịu được."Đi rồi! Thừa dịp bây giờ còn có thời gian, mình cùng cậu đi mua y phục, thuận tiện đi thẩm mỹ viện một chuyến."
"Nè. . . . . ."
Không nói lời gì, Cừu Lỵ liền bị Vi An lôi kéo ra cửa.
........./......./........
7h đúng, Benney đúng lúc đứng trước cửa phòng Cừu Lỵ nhấn chuông.
Không tới một phút, cửa mở ra, nhưng không phải là Cừu Lỵ, mà là một người khác.
Người này anh nhân ra được, chính là Vi An tiếp viên hàng không cùng công tác chung với Cừu Lỵ.
"Ben —— tổng giám đốc, ngài tới rồi!" Vi An lui ra một bước, cho anh đi vào. Thở dài —— thiếu chút nữa bật thốt lên gọi Benney Khốc Ca, may mà nhanh đổi lời nói.
Anh gật nhẹ đầu như chào hỏi.
"Tìm Cừu Lỵ đúng không! Cô ấy vẫn còn ở trong phòng tắm, đợi lát nữa là được." Vi An thái độ lạnh nhạt lại thêm một chút lơ đễnh nói với anh, dù thế nào đi nữa anh ở trên máy bay lúc đúng là như vậy, trọng điểm là anh đối với Cừu Lỵ tốt là được.
Vừa dứt lời, Cừu Lỵ từ trong phòng tắm đi ra ngoài, một thân váy thấp ngực đuôi cá khiến Benney kinh ngạc, tóc dài được vấn lên, càng lộ vẻ quyến rũ động lòng người.
Anh cảm thấy cô nhìn có được không? Cừu Lỵ khẩn trương chết mất! Cô có chút lo lắng đứng ở đàng kia, tay chân cũng không biết nên làm gì.
Đều là Vi An làm hại, nếu như cô ấy không một mực bên tai cô lảm nhảm, cô cũng sẽ không càng nghe càng khẩn trương, còn chạy vào phòng tắm xác nhận lần cuối cùng, xem một chút toàn thân có chỗ nào không đúng hay không.
"Tiểu thư xinh đẹp, có thể vui lòng cùng ăn bữa tối sao?" Benney định hướng đi trước, đưa tay phải ra.
"Hết sức vui vẻ." dưới ánh mắt khích lệ của Vi An, Cừu