
g có người lớn ở nhà, kết quả khi Tiểu Ốc ấn chuông cửa, bảo mẫu vui mừng nói: “Tiểu thư hôm nay tại sao lại trở về, ông cụ đang nhớ tới cô đó."
Một câu nói làm Lữ Trị đang ngồi trong xe càng khẩn trương hơn. Sau khi xuống xe, anh vẫn khẩn trương tới nỗi đầu đầy mồ hôi, nhưng lại bị Tiểu Ốc cứng rắn kéo đi vào. Sau khi vào nhà, bọn họ ngồi xuống ghế sofa, đối diện là ông cụ đang uống trà, cô nói tốt với ông: “Ông à, đây là Lữ Trị, hai người nói chuyện đi, cháu vào trong lấy chút đồ."
Ông cụ liếc mắt nhìn Lữ Trị. Người này, ông từng nghe Triêu Quân nói qua, chau mày: “Anh chính là người đã vứt bỏ Tiểu Ốc nhà chúng ta? Anh còn có mặt mũi tới đây sao?"
“Cháu không có vứt bỏ cô ấy, chuyện là như vầy. . . . . ." Lữ Trị đơn giản nói với ông tất cả sự tình đã trải qua, cuối cùng còn thêm một câu: “Ông à, cháu muốn cùng Tiểu Ốc kết hôn, ông sẽ đồng ý với cháu chứ."
Đồng ý, thế nào lại không đồng ý?
Cháu rể có tình có nghĩa như vậy đốt đèn lồng cũng khó tìm: “Được, ông đồng ý. Chờ ba mẹ Tiểu Ốc trở lại, chúng ta sẽ thương lượng hôn sự một chút, bọn họ cũng sẽ đồng ý thôi."
“Cháu cảm ơn ông. Chúng cháu bây giờ đi đăng kí trước, hi vọng ông có thể tha thứ cho sự qua loa lỗ mãng của cháu."
Lữ Trị vừa nói xong, Tiểu Ốc cũng vừa đeo túi xách xuống. Cô liếc mắt nhìn ông nói: “Chắc anh ấy cũng nói hết với ông rồi, chúng cháu bây giờ muốn đi đăng kí kết hôn, ông à, cháu hi vọng ông có thể chúc phúc cho chúng cháu."
Tốc độ nhanh như vậy, Vương gia gia cũng không ngờ tới, nhưng nếu ngăn cháu gái cùng cháu rể, về sau thế nào bọn chúng cũng oán hận ông, cho nên cũng chỉ có thể chúc phúc: “Đi đi! Chúc các cháu hạnh phúc, quay về ông sẽ tìm hai đứa tính sổ."
“Cám ơn ông!" Tiểu Ốc cười một tiếng, lôi kéo Lữ Trị chạy.
Khi hai người từ cục dân chính đi ra, Lữ Trị cảm thấy bầu trời như thay đổi, sắc trời trở nên đỏ rực, như đang vui mừng cho bọn họ.
Tiểu Ốc nói, kẻ ngốc! Đó là trời chiều!
Tâm tình Lữ Trị vô cùng kích động, lôi kéo tay của cô: “Vợ à, em nói chúng ta bây giờ sẽ đi đâu?"
“Về nhà! Cô khẳng định là bọn họ đang ở nhà chờ hỏi tội, Kiều Kiều khẳng định cũng bị bọn họ đón về rồi, em gọi điện thoại về trước, chính xác có bữa tiệc lớn có thể ăn."
Tiểu Ốc nói xong bắt đầu gọi điện thoại, đầu kia Vương Triêu Quân quả nhiên nói cả nhà đều ở đây nhà, thức ăn ngon cũng chuẩn bị, Kiều Kiều cũng trở về rồi, đang muốn gọi điện thoại bảo bọn họ về nhà ăn cơm.
Lữ Trị vội vàng lôi kéo Tiểu Ốc đi chọn lễ vật ra mắt, ông , ba , mẹ , anh cả, chị dâu, anh hai, bởi vì thời gian cấp bách, không muốn làm cho Tiểu Ốc chờ lâu, dường như Lữ Trị nhanh chóng quét sạch mọi thứ ở trung tâm thương mại, bởi vì thời gian cấp bách, dĩ nhiên cái gì cũng chọn loại tốt nhất.
Cho ông một bộ bình trà đắt tiền nhất, cho ba là một bộ cờ tướng bạch ngọc. Vốn là nghĩ tặng cho mẹ của Tiểu Ốc một dây chuyền ngọc trai, nhưng Tiểu Ốc nói mẹ rảnh rỗi cho nên đổi thành một cái dây chuyền bích tỳ. Cho anh cả là ống tay áo, cho chị dâu chính là nước hoa, cho con của anh cả hộp âm nhạc, mua cho anh hai mua một cái bật lửa.
Tiểu Ốc cũng bất động, kéo Lữ Trị muốn đi ra ngoài, lại bị anh kéo lại: “Đợi chút, còn chưa có mua đồ cho Kiều Kiều, phải đem tới cho con anh ít đồ."
Tiểu Ốc nói: “Vậy thì không cần, người trong nhà luôn thích đưa quà tặng cho nó, máy chơi game, Transformers, sách manga, gì cũng không thiếu."
“Người khác đưa không giống." Lữ Trị mua cho con một đống xe chơi mô hình nổi tiếng.
Hai người xách theo đồ đến nhà của Tiểu Ốc, bảo mẫu mở cửa, dẫn bọn họ đi vào, nói với Lữ Trị : “Cậu để tôi cầm đi!"
“Không sao." Anh tự mình giao cho người lớn tương đối có thành ý.
Xách theo túi lớn túi nhỏ đi vào sau, vào phòng, Lữ Trị đầu tiên nhìn thấy chính là Kiều Kiều, con trai của mình a!
Lữ Trị đầu tiên hỏi thăm sức khỏe các người lớn trong nhà, sau đó đưa quà tặng, cuối cùng mới cùng Kiều Kiều nói chuyện, anh đem quà tặng đưa cho con, ngồi chồm hổm xuống hỏi: “Thích không?"
“Thích, nhưng chú, bọn họ nói chú là ba con, chú thật là ba?" Cảm thấy hảo huyễn a!
Đột nhiên mình liền có ba, không nghĩ tới là mấy ngày trước đã gặp cái chú này.
“Chú là ba con. Kiều Kiều về sau, mẹ sẽ cùng ba ở cùng một chỗ, Kiều Kiều cũng cùng ba ở cùng một chỗ, có được hay không?" Lữ Trị đưa tay ôm con, con trai ruột của anh a! Thật tốt, cũng lớn như vậy.
“Tốt! Như vậy con liền có thể ngày ngày thấy mẹ." Trước kia mẹ luôn là rất bận Chủ nhật mới có thể gặp được một lần, hiện tại mẹ và ba cùng mình ở cùng một chỗ, có ba, còn có thể cùng mẹ ở cùng một chỗ, thật là quá tốt a!
Tiểu Ốc ngồi xổm xuống, gật đầu nói: “Dĩ nhiên."
Buổi tối Lữ Trị nghĩ thầm Tiểu Ốc mặc dù gả cho mình, nhưng rốt cuộc còn chưa có chính thức làm hôn lễ, hay là trước đi khách sạn ngủ đi! Chín giờ rưỡi, bộ dạng tất cả mọi người có chút mệt mỏi, đứng dậy cáo từ: “Ba mẹ, vậy mọi người sớm đi nghỉ ngơi đi!Con đi trước.”
“Đã trễ thế này, lại đi đâu?" mẹ Vương hỏi, con rể càng xem càng thuận mắt, càng xem là càng hài lòng, không thể so với tên tiểu tử của Trương gia kia,kém, Tiểu Ốc thật tinh mắt.
“