Insane
Tổng Giám Đốc Gặp Nạn

Tổng Giám Đốc Gặp Nạn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322293

Bình chọn: 9.00/10/229 lượt.

cách vô tình.

"Tôi vẫn chọn Vệ Tử Câu. Đan Kỳ, tôi chỉ hi

vọng cô có thể chăm sóc hắn thật tốt, hắn sẽ là chồng của cô." Sử Đan Kỳ không muốn nhưng cô cũng không dám.

"Tôi không rãnh chăm sóc một người mù, tôi cũng không thể nào gả cho Tử Câu, cô nên biết, người tôi

muốn gả chính là tổng giám đốc tập đoàn Vệ thị." Sử Đan Kỳ thẳng thắn

nói.

"Vệ Tử Câu sẽ là tổng giám đốc." Lăng Tâm Ảnh lo lắng Vệ Tử

Câu sẽ bị tổn thương nghiêm trọng bởi lời nói của Sử Đan Kỳ, cô đưa tay

kéo đồng hồ đeo tay của hắn tỏ ý an ủi.

Vậy mà, mặc cho lời nói của Sử Đan Kỳ có ác độc hơn nữa, Vệ Tử Câu vẫn trước sau như một giữ vững vẻ mặt lạnh lùng.

"Lăng tiểu thư, cô khẳng định Vệ Tử Câu sẽ là tổng giám đốc bởi vì trên tay cô có 20% cổ phần sao?" Vệ Tử Hiên hỏi.

"Không sai."

"Mời lấy cổ phần của cô ra cho thư ký La xét duyệt."

Lăng Tâm Ảnh đem túi giấy giao cho thư ký La.

"Thư ký La, gần đây đồ giả đặc biệt nhiều, cô cẩn thận xem xét cổ phần của

Lăng tiểu thư có vấn đề hay không?" Vệ Tử Hiên nhắc nhở.

Lời nói

này làm Vệ Tử Câu nảy sinh nghi ngờ, biểu hiện của Vệ Tử Hiên hôm nay

quá ổn định, giống như hắn có chuẩn bị mà đến. "Tâm Ảnh, cô kiểm tra qua chưa?"

"Tôi xem rồi, không có vấn đề." Trong lòng cô cũng cảm

giác được là có vấn đề. Ngày đó Vệ Tử Hiên xuống cùng Sử Đan Kỳ, thần

sắc của bọn họ. . . . . .

"Hai vị Vệ tiên sinh, cổ phần này là giả tạo." Thư ký La nói.

"Các ngươi. . . . . ." Lăng Tâm Ảnh muốn hôn mê, cô thật sự bị gạt.

"Tử Câu, rất xin lỗi, theo quy định của công ty, không thể làm gì khác hơn

là tôi lên làm tổng giám đốc. Ha. . . . . . Ha. . . . . ."

Sử Đan Kỳ cũng cười theo đi ra ngoài.

Vệ Tử Câu tức giận nắm chặt quả đấm đánh lên bàn hội nghị, hắn biết là có vấn đề!

"Vệ tiên sinh, không cần!" Lăng Tâm Ảnh kéo tay hắn, kiểm tra xem có bị thương không.

Vệ Tử Câu đẩy cô ra, "Tránh ra!"

Sử Đan Ny thấy Lăng Tâm Ảnh bị Vệ Tử Câu đẩy ngã xuống đất, hắn đi tới xốc Vệ Tử Câu lên, đem hắn ném vào vách tường.

"Dám bắt nạt vợ tôi!"

Heo ngốc vì người yêu biến thành siêu nhân.

Bịch một tiếng, Vệ Tử Câu còn chưa phản ứng kịp, đã ngã xuống đất ngất đi.

"Vệ tiên sinh!" Lăng Tâm Ảnh lập tức bò qua, "Vệ tiên sinh, anh mau tỉnh!"

"Tâm Ảnh, Vệ Tử Câu đánh cô, cô vẫn để ý đến hắn." Sử Đan Ny muốn kéo Lăng Tâm Ảnh.

"Anh buông tay, tôi không thể nào gả cho anh, tôi lấy được cổ phần giả." Lăng Tâm Ảnh khóc, nằm trên người Vệ Tử Câu.

Sử Đan Ny chưa từng tức giận như vậy, lỗ mũi hắn phun ra hơi nóng: "Đan

Kỳ, tại sao lại đưa cổ phần giả cho Tâm Ảnh, em hại anh không có vợ, anh đánh nát cái mông của em."

"Sử Đan Ny, anh dám!" Từ nhỏ đến lớn hắn đều nghe lời cô.

Sử Đan Ny bắt được Sử Đan Kỳ, ném lên trên bàn, một tay áp ở lưng của cô

để cô không thể động đậy, một tay liên tiếp đánh vào mông cô.

"Đau quá, dừng tay!" Mặc cho Sử Đan Kỳ gào khóc, Sử Đan Ny vẫn dồn sức đánh, không có dấu hiệu ngừng lại. "Tử Hiên, anh mau đến cứu em!"

Vệ Tử Hiên bình thường đánh nhau với Vệ Tử Câu cũng bị hắn ném vào vách tường, hắn đâu dám đến gần, cho nên liền chuồn mất!

"Vệ Tử Hiên!" Sử Đan Kỳ tức giận kêu, "Mỗi lần có chuyện, anh đều chạy, cái tên khốn kiếp này! Ô ô. . . . . . Không nên đánh."

Giống như đại chiến thế giới, tổng giám đốc thực thi trước kính yêu bị bắt

nạt thật thảm, thư ký La vội vàng gọi điện thoại cho xe cứu thương đến.

Bởi vì Vệ Tử Câu hiện đang ở bệnh viện nên nhân viên cứu cấp ở trên xe kiểm tra thấy hắn chỉ bị hôn mê không đáng ngại, liền đem hắn về lại bệnh

viện cũ.

Thân thể của hắn không có gì đáng ngại, nhưng va chạm kia làm cho mắt của hắn bắt đầu có cảm giác đau.

Lăng Tâm Ảnh xách trên tay chai rượu, đứng trước cửa phòng chần chừ không

muốn vào, rượu là do Vệ Tử Câu muốn cô mua. Cô biết tâm tình của hắn

không tốt muốn mượn rượu giải sầu, nhưng bác sĩ nói là vì mắt của hắn,

tốt nhất không nên uống rượu hay các loại có chứa chất cồn.

"Lấy ra!" Hắn biết cô mua về rồi.

"Vệ tiên sinh. . . . . ."

"Lấy ra!" Hắn rống giận.

Lăng Tâm Ảnh không thể làm gì khác hơn là đưa ly cho hắn."Anh uống ít một chút."

Vệ Tử Câu cầm lấy, bật nắp chai liền mạnh mẽ rót."Cô thật sự không biết cổ phần là giả sao? Sợ tôi cưới Sử Đan Kỳ?"

"Tôi thật sự không biết."

Vệ Tử Câu đưa tay về phía trước, bắt được áo trên người cô, liền đem cô

kéo vào tròng lòng, kiềm chế trong ngực hắn, "Không phải cô yêu tôi

sao?"

"Anh cho là bởi vì yêu anh nên tôi cố ý đưa cổ phần giả để

anh không làm tổng giám đốc được, dễ dàng chiếm được anh?" Tình cảm sâu

đậm của cô bị vu oan.

"Không phải sao?" Hắn lại rót rượu.

"Anh bởi vì tức giận nghĩ như vậy, hay là thật sự nghĩ như vậy?"

"Tôi thật sự nghĩ như vậy." Hắn rót rượu lần nữa.

"Tôi cũng không dám có tham vọng xa vời độc chiếm anh, tôi thật sự không biết cổ phần này là giả."

"Là vì cô sợ gả cho Sử Đan Ny." Nói xong, hắn lại uống một hớp rượu.

"Không phải như thế."

"Phải!" Một hớp này hắn uống khốc liệt hơn."Đây chính là phương thức báo ân của cô, bởi vì yêu tôi mà hại tôi."

Dù sao ngàn lỗi vạn lỗi đều là lỗi của cô, cô không muốn giải thích, có

giải thích nữa cũng kh