Tổng Giám Đốc Gặp Nạn

Tổng Giám Đốc Gặp Nạn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322353

Bình chọn: 9.5.00/10/235 lượt.

m hôm đó.

Cả tuần nay hắn không ngừng nhớ đến cô, trong đầu phác hoạ diện mạo cô,

đồng thời cũng muốn giải thích chuyện cổ phần giả, hắn đã không đúng khi hiểu lầm cô?

"Cô ấy muốn tôi đem những sổ sách này giao cho anh, những thứ này có thể giúp anh xoay người." Thư ký La đem một túi giấy

giao cho hắn.

"Sổ sách?" Vệ Tử Câu không hiểu.

"Anh không

biết cô ấy làm kế toán sao? Cô ấy làm trong trụ sở kế toán cùng chúng ta hợp tác, sổ sách công ty đều do cô ấy làm, những thứ này đều là bằng

chứng anh trai anh làm chuyện bậy bạ, kế toán lăng muốn anh đem những

thứ này đi xử lý anh trai anh."

Hắn đâu chỉ không biết cô là kế

toán, có lẽ nên nói, trừ tên cô ra cùng một chút chuyện khi bé, những

thứ khác hắn đều không biết.

"Chỉ là, kế toán Lăng làm vậy là vi

phạm đạo đức nghề nghiệp, nếu anh trai anh truy cứu tới, cô ấy làm ở sở

kế toán không tuân theo hiệp ước, sẽ khó thoát tội." Thư ký La bất an

nói.

"Tôi sẽ không để cho cô ấy gánh trách nhiệm này, chuyện này tôi sẽ xử lý thỏa đáng."

"Cô ấy còn muốn tôi thay mặt nói xin lỗi anh."

"Xin lỗi? Cô ấy tại sao lại muốn xin lỗi tôi?"

"Cô ấy nói cô ấy sửa lại sổ sách tốn cả tuần lễ, không kịp ngăn cản anh

trai anh kết hôn với Sử Đan Kỳ, cô ấy xin lỗi." Thư ký La chú ý thái độ

của hắn, nói xong mà trong lòng sợ run, sợ hắn lỡ may không cách nào

tiếp nhận được đả kích này, cô thành vật hy sinh đứng mũi chịu sào.

Không nghĩ tới Vệ Tử Câu chỉ nhẹ nhàng cười một tiếng, "Tái ông thất mã, hoạ phúc khôn lường!"

Nghĩ thoáng vậy là được rồi. "Vậy anh tính khi nào về công ty?"

"Thị lực của tôi chỉ khôi phục được một nửa, có thể phải chờ thêm ít ngày."

"Anh phải tiếp tục ở lại bệnh viện cũ nát này?" Thư ký La hỏi.

"Nát thì nát, lần này mắt tôi có thể khôi phục thị lực, một nữa công lao là

nhờ ông bác sĩ nơi này. Không nghĩ tới ông bác sĩ này chuyên ngành nhãn

khoa ở Nhật Bản năm xưa, ông từng có bệnh nhân bị như vậy, ông cũng coi

là bác sĩ tài năng." Coi như trời không phụ hắn, để cho hắn gặp được bác sĩ tốt.

"Vậy anh cứ tiếp tục ở lại. Đúng rồi, anh cùng kế toán

Lăng xảy ra chuyện gì? Tại sao cô ấy không trực tiếp đưa đồ cho anh,

trực tiếp nói xin lỗi với anh?"

"Có một ít hiểu lầm. Chờ tôi về công ty sẽ tìm cô ấy."

"Vậy tôi đi trước."

Vệ Tử Câu đưa cô tới cửa, "Tôi sẽ sớm trở về, không cần quá nhớ tôi."

"Tôi mới lười nhớ anh, ngược lại mấy nhân viên nữ khác thì phải mong chờ mỏi mắt rồi." Cô vẫy tay chào tạm biệt. Đã là nửa đêm, biệt thự Vệ gia lớn như thế cũng được thắp sáng rực rỡ, chỉ vì Sử Đan Kỳ không ngủ được nên đứng dậy mắng người giúp việc cho hả

giận.

Vì sao không ngủ được? Bởi vì kể từ khi lên làm tổng giám

đốc và sau khi kết hôn, Vệ Tử Hiên không về nhà vào ban đêm, Sử Đan Ny

thì thất tình về Mỹ, chỉ còn lại cô đơn độc trông coi toàn bộ biệt thự.

Hai người giúp việc thỉnh thoảng giương mắt thật to, thỉnh thoảng lại mơ màng muốn chống lại cơn bùn ngủ.

Thật là xui xẻo, ngày thì làm, đêm còn bị kêu lên làm nơi trút giận, hơn nữa còn không tính tiền làm thêm giờ.

"Hai người nói, hàng đêm Đại thiếu gia đều về nhà trễ như vậy, không, phải

nói là về nhà sớm như vậy." Hình như trời sáng mới trở về."Hắn rốt cuộc

là đi đâu?"

Hai người giúp việc lắc đầu. Bọn họ chỉ phụ trách chuyện trong nhà, không phụ trách theo dõi, làm sao biết Đại thiếu gia đi đâu?

Đoán thì đoán được, nhưng Đại thiếu gia đã cảnh cáo bọn họ, dù bị nghiêm

hình tra khảo, cũng không thể nói một câu bất lợi về hắn.

"Vậy

các người nói, trước kia Đại thiếu gia có thường như vậy không?" Sử Đan

Kỳ đổi phương pháp tra hỏi, không tin cô không tra ra được.

Hai người giúp việc hai mặt nhìn nhau, mãnh liệt lắc đầu.

Hỏi cũng không được! Cô phải nghĩ biện pháp đem mặt thật của Vệ Tử Hiên lật ra, sau khi kết hôn, hắn đối với cô không nhiệt tình như trước, cô nhất định phải tìm ra nguyên nhân.

"Hiện tại tôi hỏi hai người vài

vấn đề, một vấn đề một nghìn đồng; hơn nữa, vô luận hai người nói gì,

qua ngày mai, tôi liền đem nó quên hết." Uy hiếp không được thì dụ dỗ.

Một vấn đề một nghìn đồng? Hai người giúp việc mắt lập tức sáng lên, cơn

bùn ngủ liền biến mất. "Đại thiếu phu nhân, có chuyện gì cứ hỏi."

“Trước kia, Đại thiếu gia có thường như vậy không?" Sử Đan Kỳ hỏi lần nữa.

"Có"

Một nghìn đồng đưa đến tay bọn họ, "Biết hắn đi đâu không?"

"Chúng tôi nghe nói Đại thiếu gia thích chạy đến những nơi có gái đẹp, có lúc

còn thuận tiện mang về nhà, cho nên thường cãi nhau với Nhị thiếu gia."

Lại đem một nghìn đồng cho bọn họ, Sử Đan Kỳ đang trong cơn giận dữ. "Hai

người còn biết những gì? Tất cả đều nói ra! Tất cả số tiền này sẽ là của hai người." Cô cầm một xấp tiền mặt đặt trên bàn.

Một xấp tiền

này khiến hai người giúp việc đem Đại thiếu gia bọn họ ra bán, về tình

yêu của hắn, trăng gió ra sao toàn bộ nói ra hết.

Sử Đan Kỳ nghe

xong muốn ngất, cô ngã lên ghế, vì mình chọn sai chồng mà hối hận không

kịp, đám cưới thế kỷ kia đã trở thành một trò cười lớn.

"Đại

thiếu phu nhân, thật ra thì Nhị thiếu gia của chúng tôi mới là người đàn ông tốt, hơn nữa hắn cũng rất


XtGem Forum catalog