
ạ?" Ánh mắt của Thiên Tình sáng ngời trong vắt.
Anh bỗng thấy tim mình mềm nhũn ra, "Niềm hạnh phúc lớn nhất của người đàn
ông chính là phải làm sao để người con gái mình yêu thương luôn tin
tưởng mình, lệ thuộc vào mình. Cho nên...." Anh hơi dừng lại, dùng một
ngón tay nhẹ nhàng miết miết lên làn môi mềm mại của Thiên Tình. Nhìn cô bằng ánh mắt mênh mông sâu thẳm, phần tình cảm tràn đầy như biển triều
lai láng, "Thiên Tình, hãy để anh trở thành bầu trời của em, để anh được chở che cho em, bảo vệ em vượt qua sóng gió hay mọi đau khổ trong cuộc
đời nhé...." Thiên Tình xúc động nhìn anh. Trong ánh mắt anh, không hề có sự vui đùa nào.
Rất nghiêm túc và rất trịnh trọng, là lời thổ lộ chân thành tha thiết
nhất...
Những lời này, thật sự khiến cô thấy cảm động hơn nhiều
so với hai lần cầu hôn lúc trước. Viền mắt đỏ ửng, Thiên Tình xúc động
đến muốn khóc.
Thi Nam Sênh ngước mặt hôn lên khóe mắt ươn ướt
của cô, sau đó, nụ hôn cứ thế dần dần di chuyển xuống dừng trên chóp
mũi, trên môi cô....
Thiên Tình từ từ nhắm mắt lại, chủ động hé mở môi đón nhận nụ hôn của anh.
Đúng vào lúc này, điện thoại của Thi Nam Sênh đột nhiên vang lên. Anh rời khỏi môi cô, “Anh nghe điện thoại đã...."
"Dạ." Thiên Tình ngoan ngoãn trượt xuống người anh, thuận tay cầm điện thoại
di động đưa cho anh. Vô tình nhìn thấy dãy số hiển thị trên màn hình, cô kinh ngạc nói: "Là điện thoại của Lăng Phong."
"Lăng Phong?" Thi Nam Sênh cầm điện thoại sang nhìn, sau khi xác nhận xong thì đưa điện
thoại lại cho Thiên Tình, "Chắc là tìm em, em nghe đi."
Thiên
Tình gật đầu cầm điện thoại. Vừa ấn nút liền nghe được giọng của Lăng
phong vọng sang từ đầu bên kia, "Thi tổng, Thiên Tình...."
"Anh tìm tôi sao?" Thiên Tình khẽ hỏi.
"Thiên Tình, bây giờ cô đang ở đâu? Tôi có chuyện muốn nói với cô." Giọng của Lăng Phong có vẻ sốt ruột.
"Là chuyện họp báo ký giả ngày mai phải không?" Thiên Tình hỏi.
"Ừm, đúng vậy. Bây giờ tôi đang ở quán cafe Lam Triệu đợi cô, cô mau tới đây gặp tôi." Lăng Phong nói địa chỉ.
Không đợi Thiên Tình nói gì, Lăng Phong đã cúp máy.
Thi Nam Sênh đi ra ngoài rót nước, thấy cô đã nói xong, uống ngụm nước hỏi: "Có chuyện gì?"
"Lăng Phong nói đang đợi em ở quán cafe Lam Triệu, hình như có chuyện gì đó
rất quan trọng cần nói với em. Giờ em phải đi qua đó."
Thi Nam Sênh trầm ngâm một lúc. Lúc này tìm Thiên Tình nói về chuyện ngày mai, chẳng lẽ là vì Bạch Thiên Thiên?
Chẳng lẽ…Chuyện của Bạch Thiên Thiên Tình, anh ta đã biết rồi?
“Anh đưa em đến đó." Thi Nam Sênh đặt ly nước xuống, sau đó lấy chìa khóa
xe, nhìn Thiên Tình nói, “Đúng lúc anh cũng muốn ra ngoài gửi tài liệu
cho khách hàng, lúc anh xong việc có lẽ em cũng nói chuyện xong rồi, anh sẽ tới đón em rồi đưa em về nhà."
Thiên Tình khẽ mỉm cười. Cô
từ từ đi đến, đặt tay mình vào lòng bàn tay anh, "Dạ, vậy chúng ta mau
đi thôi, kẻo để Lăng Phong đợi."
***
Một mình Thiên Tình đi vào quán cafe, xa xa đã nhìn thấy Lăng Phong ngồi ở đàng kia.
"Lăng Phong." Cô ngồi xuống ở trước mặt anh.
Dường như Lăng Phong đang suy nghĩ gì đó, nghe tiếng Thiên Tình mới giật mình hoàn hồn, "Cô đến rồi à, có muốn uống gì không?" Lăng Phong hỏi.
"Không cần đâu ạ." Thiên Tình lắc đầu, "Anh tìm tôi muốn nói đến chuyện gì của ngày mai vậy? Tôi đã liên lạc với Lục Yến Tùng rồi, anh ta cũng đã đồng ý ra mặt giúp, tôi nghĩ mọi chuyện sẽ ổn thôi."
"Thiên Tình,
chuyện tôi muốn nói với cô là thế này..." Lăng Phong nhấp nhẹ một ngụm
cafe, nhìn cô nói, “Tôi biết người tối hôm đó hãm hại cô là Bạch Thiên
Thiên."
"Anh biết rồi?" Thiên Tình hơi mím môi, “Tôi không ngờ
lại xảy ra chuyện như vậy. Thật ra, tôi và cô ấy cũng không có qua lại
nhiều."
Lăng Phong nhìn cô, "Ý của tôi và công ty là...." Anh
dừng một chút, mới mở miệng nói tiếp: "Thiên Tình, hủy bỏ cuộc họp báo
ngày mai đi! Công ty sẽ không bạc đãi cô, chẳng qua chỉ là thay đổi
đường phát triển thôi, tương lai vẫn có thể trở thành siêu sao."
Thiên Tình nhíu mày, “Tôi không hiểu ý của anh."
Lăng Phong đẩy một tờ chi phiếu cùng một xấp kịch bản đến trước mặt Thiên Tình. Thiên Tình càng khó hiểu hơn.
Lăng Phong giải thích: "Đây là hai mươi vạn công ty thưởng cho cô. Nếu cô có thể khiến Lục Yến Tùng hủy bỏ cuộc họp báo ngày mai, số tiền này sẽ là
của cô."
"Lăng Phong, tôi...."
Lăng Phong ra dấu khoan hãy nói gì bằng tay ngắt lời Thiên Tình.
"Đừng vội từ chối. Còn mấy xấp kịch bản này...Đây đều là những bộ phim công
ty đã cẩn thận lựa chọn, là những bộ phim kinh điển rất có giá trị, nếu
cô bằng lòng, công ty sẽ để cô làm nữ chính."
Thiên Tình đã hiểu ra ý của Lăng Phong. Cô rũ mắt xuống, rồi lại ngẩng đầu lên nhìn vào ánh mắt lạnh lẽo của Lăng Phong.
"Ý anh là...Là muốn dùng danh dự và tôn nghiêm của tôi để đổi lấy tiền đồ rộng mở cho Bạch Thiên Thiên, có đúng không?"
"Thiên Tình, cô là người thông minh."
Thiên Tình run run rũ hàng mi nói, "Lăng Phong, anh không cảm thấy làm vậy với tôi có hơi tàn nhẫn sao?"
“Tôi biết, là tôi dẫn dắt cô vào con đường này, tôi có trách nhiệm và nghĩa
vụ bảo vệ cô. Nhưng