Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Tổng Tài “Ngang Hơn Cua”

Tổng Tài “Ngang Hơn Cua”

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322174

Bình chọn: 7.5.00/10/217 lượt.

hời không quên dùng ánh mắt cảm kích nhìn người anh em tốt.

“Hồ ly tinh mới à?” Một câu vô cùng đơn giản lại làm

cho người nào đó trên ghế sa lon lại nhảy dựng lên, vội vàng khoa tay múa chân,

mà Bàng Sĩ Bân thì giận dữ trừng mắt liếc về phía sau, mới trả lời: “Tôi đã lâu

không gặp Mạnh Luân nên không rõ lắm… Được! Nếu tôi gặp cậu ta, tôi sẽ chuyển

lời lại cho, hẹn gặp lại!”

Hai chữ “gặp lại” vừa thốt ra, điện thoại cũng vừa

cúp, Chu Mạnh Luân giống như vừa qua một hồi đại chiến, toàn thân đổ mồ hôi

ròng ròng uể oải ngồi trên ghế sa lon. “Nè, cám ơn người anh em!”

“Không cần cảm ơn tôi!” Trừng mắt liếc, Bàng Sĩ Bân

trêu cợt. “Cậu cũng nên tu tâm dưỡng tính đi, Lệ Dung đối với cậu cũng rất tốt,

sao cậu cứ thích lăng nhăng khắp nơi, chỗ này một cô, chỗ kia một cô, làm tổn

thương cô ấy? Nếu như cậu không yêu cô ấy, lúc trước không nên lấy cô ấy làm

gì…”

Lệ Dung với anh cũng coi như là bạn cũ, anh vì che dấu

giúp cái tên lăng nhăng mèo mỡ này mà lừa gạt Lệ Dung, trong lòng thật sự cũng

áy náy.

Thấy bạn tốt của mình lầu bầu cằn nhằn mãi, Chu Mạnh

Luân nghĩ đến điều gì đó, vẻ mặt thoáng chốc hoảng hốt, hai hàng lông mày nhíu

lại đầy mỏi mệt.

Tuy nhiên, ngay lập tức nét mặt khác thường ấy cứ như

ảo giác biến mất một cách nhanh chóng, y như rằng chưa từng xuất hiện vậy, vẻ

mặt Chu Mạnh Luân trước sau như một vẫn lãng tử phong lưu.

“Này này! Người anh em, đừng lải nhải như bà già vậy!”

Cười đùa tí tửng, Chu Mạnh Luân đứng lên, duỗi tay ưỡn ngực. “Hôm nay cảm ơn

cậu rất nhiều, hôm nào có thời gian tôi mời cậu một chầu, vậy đi nha, tôi đi

đây!”

Dứt lời, cũng không đợi người đối diện phản ứng, Chu

Mạnh Luân cười hì hì rời đi, thật đúng là đến như con gió, đi cũng như gió, quả

nhiên rất có bản sắc phong lưu.

Bàng Sĩ Bân thấy thế, chỉ có thể thở dài lắc đầu, cũng

không thể giữ Chu Mạnh Luân lại, dù sao với năng lực vận động hiện giờ của anh,

dù muốn đuổi theo cũng đuổi không kịp.

Chu Mạnh Luân vừa đi khỏi, Hà Thu Nhiên liền bưng dĩa

khoai tây chiên vào phòng khách, ngồi xuống sofa, vừa ăn vừa lắc đầu cảm thán.

“Cô có ý kiến hay bất mãn gì sao?” Trong lòng biết cô

nhất định là đã nghe thấy toàn bộ đối thoại vừa rồi, Bàng Sĩ Bân khoanh tay,

trừng mắt, vẻ mặt hung dữ hừ lạnh chất vấn.

“Không dám!” Nói thì nói thế, nhưng mà giọng điệu lại

lộ vẻ khinh thường.

“Đừng có rề rà, có gì thì nói!” Anh cũng muốn nghe xem

cô có cao kiến gì?

Được rồi! Đã anh đã nói vậy, cô cũng không tiện tự

chối, sẵn tiện giảng đạo một chút.

Thầm nghĩ vậy, Hà Thu

Nhiên nhếch miệng, khinh bỉ nói: “Người ta nói đàn ông có ba cái tiết hạnh, quả

nhiên là như vậy!”

Đàn ông có ba cái tiết hạnh?

Bàng Sĩ Bân sững sờ, theo phản xạ lập tức hỏi lại: “Là

cái gì?” Sao anh chưa từng nghe qua?

Dùng ánh mắt khinh miệt lườm người ngồi trước mặt, Hà

Thu Nhiên ôn tồn nói. “Cái gọi là ba cái tiết hạnh của đàn ông, đầu tiên là thủ

thân như ngọc…”

Nghe được điều đầu tiên, Bàng Sĩ Bân liền thấy hứng

thú. “Sau đó thì sao?”

“Giữ không được thì cũng phải ráng giữ!” Giơ ngón trỏ,

cô thong thả nói ra điều thứ hai.

“Tiếp theo là gì?” Thú vị nhướng mày, vị đại tổng giám

đốc nở nụ cười.

“Giữ không được nữa thì kiếm người tương trợ!” Chậm

rãi nói ra điều thứ ba, Hà Thu Nhiên mỉa mai nói móc, “Anh Bàng, điều thứ ba

anh làm rất tốt!”

Thật là vì giúp bạn tốt không tiếc cả mạng sống, nói

dối hết lần này đến lần khác không hề do dự.

Nghĩ lại cũng thật tội cho

vợ của tên họ Chu kia, chồng mình thì lăng nhăng bên ngoài, ngay cả bạn của

mình cũng lừa gạt và bao che cho chồng mình, thấy mà xót xa!

Dù bất mãn với những lời

cô vừa nói, Bàng Sĩ Bân cũng không cãi lại như mọi lần, ngược lại còn trầm mặc

một lúc lâu, sau đó mới thở dài, bình thản nói, “Chuyện của bọn họ… rất phức

tạp, không phải người ngoài có thể giúp được.”

Phức tạp đến nỗi kẻ thì

sống phóng túng, quan hệ lăng nhăng, người thì gọi điện thoại khắp nơi tìm

chồng ư? Cuộc hôn nhân như vậy thì còn duy trì làm gì nữa? Đúng thật tự chuốc

khổ vào thân mà!

Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng

Hà Thu Nhiên không phải là người trong cuộc, huống hồ cũng không liên quan tới

cô, cô cũng lười nói tiếp, lập tức đứng dậy đi tới chỗ bể thủy tinh nuôi mấy

con cua nhỏ màu sắc rực rỡ, bắt chước anh cho tụi nó ăn.

Còn Bàng Sĩ Bân thì hiếm

khi trầm ngâm suy nghĩ như vậy, cho đến khi anh lấy lại tinh thần thì phát hiện

chuyện tốt mà cô đã làm, trời đất quỷ thần ơi, tiếng rống thảm thiết phá tan

bầu không khí hiếm khi được yên bình —-

“Cái quái quỷ gì thế! Cô

đang làm gì đó?” Khuôn mặt “xanh như tàu lá chuối”, anh tức giận đến sùi bọt

mép, đã cơ thể không tiện vận động mạnh cũng tức thì nhanh chân đi tới chỗ cô.

“Thì cho con cua ăn!” Hà

Thu Nhiên nhìn anh với ánh mắt vô tội, chẳng hiểu sao anh kích động vậy chứ?

Nhìn mấy con của trong bể

thủy tinh con nào con nấy đang gặm mấy miếng khoai tây chiên, người đàn ông có

biệt danh “tổng tài con cua” nổi giận đùng đùng, “Đừng cho mấy con cua của tôi

ăn bậy bạ! Cho nó ăn khoai tay chiên chi vậy hả?”

Nhướng mày, Hà Thu Nhiên

tự đắ