XtGem Forum catalog
Trả Thủ Tổng Giám Đốc Ác Độc

Trả Thủ Tổng Giám Đốc Ác Độc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329790

Bình chọn: 9.5.00/10/979 lượt.

g trốn thoát khỏi tay hắn ta nhưng ít nhất phải trút cơn giận này trước, chuyện về sau bọn tao không quan tâm.”

Biết trước không thoát khỏi sự trừng phạt khắc nghiệt của Vương Vũ Hàn nhưng chỉ cần bọn họ đánh nhanh rút lẹ thì ai mà biết được là do họ làm ? bất quá có Trang Mật Ly ở đây, lấy cô ta ra làm tấm chắn là được.

Helen đi tới trước mặt Diệp Thiên Ngân, nắm tóc cô nàng kéo ngược lên, mà Diệp Thiên Ngân lại không có sức lực chống cự bởi đầu cô giờ rất nhức nhói.

“ Bốp, bốp, bốp …”

Ba cái tát tay liên tục khiến Diệp Thiên Ngân đau đến hoa cả mắt nhưng vẫn cố gắng chống cự, cô còn phải bảo vệ con nình, hơn nữa cô tin Vương Vũ Hàn nếu không thấy cô, nhất định sẽ cho người tìm cô, vì thế cô cần phải nhẫn nhịn chờ đợi.

Helen thấy Diệp Thiên Ngân vẫn còn quật cường đến thế, lòng tức giận lại vung tay lên muốn tát thì Trang Mật Ly đã lên tiếng.

“ Đánh người vô ít, đá vào bụng cô ta … thật mạnh vào.”

Helen và Susan khó hiểu nhìn Trang Mật Ly nhưng cô ta chỉ nở nụ cười tà mị nhìn Diệp Thiên Ngân mà hiện giờ khuôn mặt đã trắng hơn tờ giấy.

Cả người Diệp Thiên Ngân run rẩy, nhìn Trang Mật Ly, tai không tin những gì cô ta vừa nói … cô ta đã biết rồi sao ?

“ Chị có ý gì đây ?” – Susan lên tiếng hỏi.

Trang Mật Ly thông thả trả lời. – “ Cô ta đang mang thai, là con của Vương Vũ Hàn, không phải hai cô rất hận hắn ta sao ? nếu muốn trả thù thì đánh con của hắn ta là được rồi.”

Trang Mật Ly cười lạnh lùng nhìn Diệp Thiên Ngân, nếu ngày hôm qua không vô tình chạy theo xem cô nàng như thế nào thì đã không biết tin chấn động này, cô ta quả thật có phúc, chiếm được tình yêu của Vương Vũ Hàn, còn có con với anh ấy.

Cơn tức này làm sao cô nuốt trôi cho được, biết rằng Vương Vũ Hàn sẽ không buông tha cho cô nhưng cô sẽ không để hai người có ngày hạnh phúc.

“ Không.”

Diệp Thiên Ngân nước mắt tuôn ra, cô muốn đứng dậy bỏ chạy cứu lấy con mình nhưng tóc đã bị Helen nắm chặt.

Susan nghe thế, lòng như núi lửa phun trào, cô đi tới trước mặt Diệp Thiên Ngân, không do dự đá manh vào bụng cô nàng.

“ Á …”

Tiếng hét vang lên nhưng không dừng lại, hai cô gái thi nhau đá mạnh vào bụng Diệp Thiên Ngân, cô ra sức tránh né nhưng mà hiện tại bọn họ đang mang giày cao gót dù cô có tránh cũng bị đá vào mặt, vào người.

Lòng đau như cắt, cô khóc lóc cầu xin.

“ Cầu xin các người tha cho con của tôi, tôi đã rời khỏi Vũ Hàn rồi, tôi không còn quan hệ với hắn nữa, cầu xin các người tha cho con của tôi … cầu xin các người.”

Giờ phút này, cô như con mèo nhỏ yếu ớt cầu xin người khác thương tình nhưng đổi lại chỉ có tiếng mắng chữi tàn nhẫn.

“ Đồ hạ tiện không biết liêm sỉ như mày xứng đáng có con với Vũ Hàn sao ? … cho mày chết … cho mày chết nè …”

Susan càng đá càng hăng, càng chữi càng say mà Helen cũng không thua kém.

“ Mày muốn sinh phải không ? … được tao sẽ cho mày sinh, bất quá sinh sớm một chút … hahahaha …”

Trang Mật Ly đứng đó nhìn Diệp Thiên Ngân bị người khác hành hạ, quả thật trong lòng rất vui, rất hân hoang, rất hưng phấn nhưng cô còn muốn chơi tiếp nha.

“ Dừng lại đi.” “ Dừng lại đi.”

Một tiếng nói đã lôi kéo nhân tính của hai cô gái quay lại, họ xoay người nhìn Trang Mật Ly không khỏi nhíu mày nhưng biết cô nàng chắc có ý gì hay nên đi đến chỗ cô ta.

Lúc này, Diệp Thiên Ngân giống như con búp bê rách nát, khuôn mặt tái nhợt không huyết sắc, cả thân người đều đầy vết thương xanh tím mà hạ thân đang chảy rất nhiều máu.

Nước mắt như đê vỡ chảy hoài không dứt, một tay ôm chặt bụng mình, lòng đau như dao cắt, cô cảm nhận được thân thể đang bài xích một cái gì đó từ bên trong, cô biết thai nhi bất ổn, cô biết rốt cuộc cô đã không giữ được con mình, tuy là suy đoán nhưng cảm giác của một người mẹ cho cô biết, đứa con đã không còn.

Trang Mật Ly đi tới, ngồi xổm xuống trước mặt Diệp Thiên Ngân, cười âm hiểm.

“ Thiên Ngân, tao đã từng nói nếu để tao nắm được nhược điểm của mày thì nhất định khiến mày sống dở chết dở … lần này, tao nhất định sẽ cho mày dù chết … cũng phải nhận lấy nhục nhã ê chề.”

Nói xong, cô đứng dậy lấy điện thoại gọi một cuộc. – “ Các người vào được rồi.”

Nụ cười trên môi ngày càng đậm, mắt xoẹt tia ác độc nhìn Diệp Thiên Ngân, cô muốn cô ả phải chịu sự nhục nhã mà cô bị mấy tên giám ngục ban cho, cứ nghĩ đến mấy kẻ ghê tởm kia thì cô lại thấy oán hận Diệp Thiên Ngân.

Nếu không có cô ả thì cô đã là Vương Phu Nhân, nếu không có cô ả thì Vương Vũ Hàn đã là của cô … tất cả là do Diệp Thiên Ngân ban cho.

Trong giây phút yên lặng, từ bên ngoài đi vào năm tên đàn ông với nhiều hình dáng quái dị … hai tên lùn, một tên mập béo như sumo, một tên ốm như cây tre, còn một tên thì cả người đầy ghẻ lở nhìn rất ghê tởm.

Susan và Helen nhíu mày nhìn năm tên kia nhưng giây lát đã hiểu ý Trang Mật Ly muốn làm gì, hai cô cười gian trá nhìn một màn trước mắt.

Trang Mật Ly nhìn mấy tên đàn ông mà lòng muốn ói, nếu không phải cần dùng người thì đánh chết cô cũng không tìm đến bọn hắn. Liếc nhẹ bọn họ một cái rồi chỉ tay vào Diệp Thiên Ngân nằm đó, giọng bình thản.

“ Năm người cùng lên một lúc, chơi chết cô t