XtGem Forum catalog
Trảm Long

Trảm Long

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323980

Bình chọn: 8.5.00/10/398 lượt.

tới thôn Quan Tài! Long Nhi, lại đây nhanh lên!”

Ba người lóng ngóng khiêng người không mặt lên xe ngựa, Jack đánh xe, Lý Tiểu Văn và Lục Kiều Kiều ngồi trong khoang xe canh chừng, còn An Long Nhi đánh chiếc xe ngựa thồ vừa cướp được ban nãy theo cỗ xe ngựa của Jack xuống núi.

Tới nơi xảy ra trận kịch chiến lúc nãy, người đánh xe vẫn đang bị trói nằm lăn giữa đường, thấy rõ ràng người này không phải đồng bọn của người không mặt, An Long Nhi liền cởi trói cho gã, trả lại xe ngựa. Lục Kiều Kiều bắt được người không mặt, tâm trạng đang vui vẻ, còn thưởng cho người đánh xe một trăm đồng tiền úy lạo.

Cả bọn quay lại xe ngựa của Jack, lập tức men theo đường cũ trở về trấn Sư Lĩnh. Xe ngựa do người thạo đánh xe nhất là Jack điều khiển, Lục Kiều Kiều yêu cầu anh ta cho xe chạy nhanh nhất có thể tới thôn Quan Tài, xe ngựa lập tức tăng tốc chạy bon bon trên đường.

Mấy mũi tên cắm trên lưng người không mặt vẫn được để nguyên, hắn nằm im lìm dưới sàn xe, nếu không phải Lục Kiều Kiều nói hắn vẫn còn thở, chẳng ai thèm tin là hắn còn sống.

Lý Tiểu Văn ngồi trong khoang xe xếp lại hành lý quần áo bị người không mặt bới tung, An Long Nhi cũng thu dọn đồ đạc của mình, Lục Kiều Kiều lấy một tấm vải phủ lên đầu người không mặt, mắt nhìn chằm chằm vào ba mũi tên ngắn trên lưng hắn.

Thu dọn xong xuôi, An Long Nhi liền hỏi Lục Kiều Kiều: “Cô Kiều, lưng hắn trúng một lúc ba mũi tên thế kia, liệu có cứu được không?”

Lục Kiều Kiều nhíu mày trầm ngâm một hồi mới đáp: “Nói ra thì dài dòng... Cũng như Diêm Vương bắt mày chết canh ba, sao có thể để mày còn thở tới canh năm? Mỗi người đều có số mệnh của riêng mình, không phải muốn chết thì chết muốn sống thì sống. Nếu bát tự của hắn chưa tới lúc phải chết, thì có trúng mười mũi tên cũng vẫn có người cứu sống hắn, nhưng nếu hôm nay tử kỳ của hắn đã điểm, thì hắn chỉ uống cốc nước thôi cũng sẽ đúng giờ sặc chết...”

“Cô thấy hắn vẫn chưa đến lúc chết sao?” An Long Nhi thuộc dạng lúc nào cũng phải hỏi rõ ngọn ngành, rất thích hợp với việc học tập nghiên cứu.

“Cô không biết bát tự của hắn, vốn dĩ không thể suy đoán được chuyện này, nhưng...” Lục Kiều Kiều chỉ tay về phía ba mũi tên trên lưng người không mặt nói, “đây không phải loại vũ khí thông thường, trên ba mũi tên này lần lượt vẽ ba đạo Tam thi câu mệnh phù khác nhau.”

“Ồ?” An Long Nhi ghé lại nhìn kỹ những ký tự trên thân mũi tên, chỉ thấy giống như một đàn sâu lúc nhúc, không sao đọc nổi.

“Trong thân thể mỗi người đều có Tam thi thần, là ba luồng tà khí chiếm giữ ba huyệt thượng trung hạ Đan Điền. Tam thi thần bình thường sẽ bị chân khí của con người trấn áp, nhưng vào lúc vận khí yếu nhất, một là sẽ làm hại cơ thể con người từ trong ra ngoài, hai là sẽ mê loạn tâm trí người ta, khiến họ tự tìm đến cái chết.” Lục Kiều Kiều thấy vẫn còn phải đi một hai canh giờ nữa, bèn tiện thể giảng giải luôn cho An Long Nhi.

“Tam thi câu mệnh phù là thứ bùa tà đạo, đi được lại lẽ trời. Khi mệnh của một người chưa đến lúc tuyệt, cố ý khơi dậy Tam thi thần trong người họ, khiến Tam thi thần cắn ngược lại chính khí của số mạng từ trong ra ngoài... Đến một lúc nào đó, Tam thi thần sẽ đồng thời phát động, một đòn kết liễu tính mạng người đó.”

“Vậy là người bắn tên biết được kẻ không mặt này vẫn chưa đến lúc chết phải không ạ?” An Long Nhi dần dần lý giải được quan hệ giữa số mệnh và con người, có thể đem chuyện trước mắt liên kết thành một mạch suy nghĩ hợp lý.

“Đúng thế, người bắn tên có thể đã biết bát tự của kẻ này vẫn chưa đến lúc chết, nên phải dùng Tam thi câu mệnh phù bức tử hắn, nhưng chỉ là có thể thôi, vì muốn đối phó với một người không rõ bát tự, lại nhất thiết phải lấy mạng y, cũng có thể dùng Tam thi câu mệnh phù; còn đối với người đã biết bát tự, có thể trực tiếp tìm ra kỵ thần trong mệnh của y, từ đó công vào mệnh số y.”

“Cô Kiều, kỵ thần là gì ạ?” An Long Nhi ngắt lời Lục Kiều Kiều.

“Ờ, hỏi hay lắm... Số mệnh do ngũ hành cấu thành, sức mạnh có thể khiến ngũ hành cân bằng gọi là hỷ thần, khiến ngũ hành mất cân bằng thì gọi là kỵ thần... Nếu biết được bát tự của một người, nhân lúc ngũ hành của y mất cân bằng, lại mượn sức mạnh của kỵ thần huých cho một cú, thì y chắc chắn tránh không khỏi số chết... ‘Hà tri kỳ nhân hung, kỵ thần triển chuyển công’ trong Hà tri chương chính là nói về điều này.”

Lời giải thích của Lục Kiều Kiều, An Long Nhi chỉ nghe thủng phân nửa, bấy giờ thằng bé mới thấy hối hận đã nhảy cóc danh mục sách Lục Kiều Kiều kê cho. Vì thích phong thủy, trên đường đi An Long Nhi chỉ chọn sách phong thủy để đọc, chưa từng giở qua Tam mệnh thông hội là sách nhập môn mệnh lý học.

“Thì ra là vậy... Kẻ này vẫn còn cách cứu sống ư?” An Long Nhi hỏi.

“Không cứu được thì cô mày tốn công vác hắn lên xe làm gì, cái tên xấu xí này, không chết ngỏm đi lại nghênh ngang giữa phố, chỉ tổ khiến bao nhiêu người chết khiếp.” Lục Kiều Kiều nói đầy tự tin.

“Là ai bắn tên giết hắn nhỉ?” An Long Nhi lầm bầm một mình.

Lục Kiều Kiều cũng đang đau đầu suy nghĩ vấn đề này: “Khi trúng tên, hắn đang kề dao vào cổ cô... Nếu thời điểm b