Snack's 1967
Trời Ơi Nguyệt Lão Thực Lú Lẫn

Trời Ơi Nguyệt Lão Thực Lú Lẫn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324812

Bình chọn: 9.00/10/481 lượt.

vỗ triều dâng, như hoàng hà đê vỡ, nhấn chìm nàng trong mật ngọt tình ái. Chân Duyên không còn biết đâu là sự thật, đâu là chân lý; nàng chỉ còn cảm nhật được một thứ duy nhất trên đời, tình yêu.

Thuỷ Linh đã mang đến cho nàng tất cả. Rung động, xúc cảm; bùng nổ và

thăng hoa. Chân Duyên như người lần đầu tiên uống rượu, lần đầu tiên bị

cơn say làm cho chuếnh choáng tâm hồn. Lần đầu tiên rũ bỏ tất cả những

rào cản trong lý trí, lần đầu tiên nàng chỉ là nàng, một người con gái

đang yêu.

^_^

- Sư gia à, cuối tháng ta tăng lương cho huynh nhé. - Thuỷ

Linh thẩn thờ, nâng chung trà lên uống, mà chẳng nhận ra đã không còn

giọt nước nào.

- Tạ ơn đại nhân. - Thừa Chí cười cười. - Hy vọng ngài sau khi trưởng

thành sẽ chín chắn hơn một chút. Đã là đàn ông phải biết gánh nặng trên

vai, phải có trách nhiệm với bản thân và những người bên cạnh ...Cuộc săn tàn, cung nỏ bị xếp xó. Thuỷ Linh sau khi thoã lòng đạt chí hình

như không còn để lời của mưu sĩ trong tai. Y đang lơ lửng đâu đó giữa

chín tầng mây kia, vẫn đang nhớ về một đêm ôn nhu hương đầy mật ngọt.

Thừa Chí khẽ cười, có lẽ tình hình như vậy cũng thật tốt, kế hoạch ban

đầu của hắn hình như thành công hơn mong đợi nhiều rồi. “Quả là trạng

nguyên thiên tài, trẻ tuổi nhất của Việt quốc, học một hiểu mười. Dạy y

đi đoạt tâm của người ta, y ngay cả xác cũng ăn không chừa một mảnh.

Thật là trưởng thành thần tốc!”

Trong lúc sóng gió ở Mạc phủ vừa mới yên ắng lại, thì ở thành Tiết Châu lại

có một trận cuồng phong nổi lên. Lần lượt các xác chết nữ khác vừa được

tìm thấy, cũng đồng dạng như nạn nhân trước kia, bị thối rữa mục nát,

khó mà nhận dạng ra.

Lương Anh Tân và Hoàng Bích Tuyền khẽ đưa mắt nhìn nhau, bọn họ lại phát hiện thêm một cái túi thơm chứa đầy hoa đào khô ở chỗ tử thi. Lần này

là do công của bọn dã thú trong rừng, chúng đã đánh hơi, đào được cái

xác trước khi người tiều phu trong rừng đi ngang qua thấy được. Sự vụ đã cấu thành chuỗi sát nhân liên hoàn, có nhiều tình tiết trùng hợp, vì

vậy hồ sơ được đánh dấu đỏ đặc biệt để ưu tiên phá án hàng đầu.

Lần này Thuỷ Linh cũng không thể mơ hồ giao hết vụ án cho Nghiêm sư gia

phụ trách. Mạc tri phủ cuối cùng cũng buộc phải làm việc đàng hoàng,

ngoại trừ mấy việc như đóng mấy dấu mộc vào công văn đã được thảo sẵn.

Lệnh đầu tiên mà y ban ra chính là tra hết toàn bộ nhân khẩu của những

người sống ở vùng phụ cận. Thuỷ Linh nghi ngờ kẻ thủ ác là người ở gần

địa phương tìm ra xác chết.

Đến hẹn lại lên, ba tỷ muội bọn họ cùng họp bàn kế hoạch tại ngôi nhà

tranh sau hậu viện. Anh Tân lúc này đã được đặc cách một vé để tham bàn

trong hội bí ẩn của Đại Tứ Hỷ.

- Điều đáng ghét nhất là không tìm ra được tung tích người

bị nạn, cứ như họ là củ cải từ dưới đất mọc lên vậy, không hề có chút

manh mối nào. Bích Tuyền tức giận vỗ bàn. Mấy ngày qua chạy đôn chạy đáo cùng Anh Tân, đã đủ cho nàng hiểu công việc bổ khoái vốn

vất vả như thế nào. Đi cùng hắn làm việc, tự nhiên nàng cũng đã nhập vai quan sai, hết lòng nôn nóng phá án.

- Cũng may mắn là chưa tìm thấy Lâm muội. Tỷ thật không mong tìm được muội ấy trong tình trạng kia chút nào. - Chân Duyên chắc lưỡi.

- Mà cái tên Nghiêm sư gia đó có thật sự tra sổ sách để tìm tung tích

nạn nhân không đấy? Cả một phủ rộng lớn như thế này, hắn làm sao trong

một ngày có thể điều tra được hết. Có khi nào hắn sơ sót, hay cố tình bỏ qua không? - Bích Tuyền đánh mắt nhìn Anh Tân dò hỏi.

- Ta không biết, kẻ này trước giờ vẫn thay tri phủ làm việc bình bình ổn ổn. Không có công lao cũng chưa từng gây hoạ gì. Nhưng khả năng quản lý và điều hành của hắn có thể nói là khá tốt, một khi việc đã giao vào

tay Thừa Chí thì chưa từng thất bại. - Anh Tân tự đưa ra nhận xét.

- Thật kỳ lạ là hắn tài giỏi như thế, lại ở đây cam tâm làm một cái chức sư gia quèn. - Chân Duyên gãi gãi cằm.Đột nhiên nàng nhớ đến một câu thành ngữ gọi là “Công cao chấn chủ”. Sư gia mà lấn lướt quyền hạn của tri phủ như thế này, thật không ra thể thống

gì. Việc Mạc Thuỷ Linh nghiêm túc điều tra án, ngoài tình tiết đặc biệt

nghiêm trọng, còn có sự hối thúc của Chân Duyên. Nàng muốn đào tạo y trở thành một viên quan có năng lực thực sự, có khả năng thăng tiến. Ít

nhất cũng phải trên tam phẩm, mới có thể xứng đôi mà sánh với công chúa

cao quý được chứ.

- Thân thế? - Đột nhiên Hoài Niệm chủ động nhắc nhở.

- Phải ha, Anh Tân, huynh có biết gì về thân thế kẻ này không? - Bích Tuyền ra chiều thân thiết gọi tên người ta.

- Nghe nói là quê ở Duyện Châu, gia thế bần hàn. Nhiều lần thi cử không

đỗ đạt, nên mới xin làm sư gia. Hắn ngoài việc hay nhăn nhó, kỳ thật rất có năng lực, được mọi người kính nể, tri phủ tin dùng. - Anh Tân trả

lời gọn gàng.

- Có lẽ nên điều tra thêm về người này. Duyện Châu, chỉ có một cái địa

phương, cũng chẳng chứng minh được điều gì cả. - Chân Duyên nhíu mày. -

Đằng nào chúng ta cũng đang thiếu manh mối. Các hướng đều bị đứt, thì

đành mở sang hướng khác vậy.

- Nhưng ai sẽ đi đây? Muội và Anh Tân vẫn đang tìm đường xâm nhập doanh

trại của bọn thổ phỉ Đào vi