
tuyên bố với người, thật sự làm cho người ta rất tức giận!
"Ngươi còn dám nói, ta còn chưa tính món nợ này với ngươi! A!"
Miệng của nàng đã bị đôi môi phủ kín, ngăn chặn lời mắng chửi của nàng. Vẫn
nhiệt tình hôn nàng, trái tim lạnh lùng của nàng cuối cùng cũng bị hắn
hòa tan.
"Nương tử thân yêu, sau khi gả cho ta sẽ không lo không
có thời gian tính sổ, hiện tại việc cần kíp quan trọng chính là chúng ta chạy thoát thân". Xa xa tiếng người xôn xao, nhắm hướng bọn họ đuổi
tới, nàng nghĩ lại cũng đúng, không thể để lỡ chính sự, gật gật đầu, lần đầu tiên trong đời thật lòng lộ ra nụ cười ngượng ngùng, làm cho hắn
sửng sốt.
Nụ cười kia làm người ta vui vẻ, thoải mái, làm tim hắn sôi trào, nhịn không được lại cúi đầu hôn nàng. Lòng của nàng, rốt cục
cũng thuộc về hắn !
Thật vất vả kiềm chế được xúc động, không
quan hệ, muốn động phòng, còn có cơ hội, Trộm Sói mang theo tân nương,
biến mất ở chỗ sâu trong rừng.
Lần này, hắn sẽ không buông nàng ra nữa.
"Bởi vì ta muốn người của ngươi, cũng muốn trái tim ngươi, đời này, mắt
ngươi chỉ có thể nhìn ta, trong lòng chỉ có thể nhớ đến ta, ta muốn đem
Hạng Thiếu Hoài đá ra khỏi trái tim ngươi, ném xuống hố phân!"
Cả người nàng chấn động mạnh, không thể tin được, trừng mắt nhìn hắn.
Té ra hắn sớm biết bí mật chôn dấu nhiều năm trong lòng nàng, biết trong
tim nàng có tình yêu với đại nhân, cho tới bây giờ nàng không để cho
người ta biết, cũng cực lực đè nén nhưng hắn vẫn nhìn ra, vẫn biết.
"Ta biết ngươi thích hắn, vì cái lão hồ ly kia, ngươi nguyện ý làm bất cứ
chuyện gì, thậm chí ngay cả tính mệnh của mình không để ý, điều này làm
cho ta rất tức giận".
Nói trắng ra, là hắn ghen, lòng đố kị đã mãnh liệt đốt cháy hắn.
Hắn không thể chịu đựng được vẻ mặt giả bộ của nàng, không thể chịu đựng
được lúc nàng cười miễn cưỡng với hắn, chính là làm bộ, vì tự tôn nam
nhân, hắn không cho phép nàng làm như vậy. Cho nên hắn cố ý làm nhục
nàng, đơn giản là muốn vạch trần mặt nạ của nàng.
Chỉ có chọc
giận nàng thì hắn mới có cảm giác được lấy trái tim của nàng, được nàng
để ý; nàng hận hắn, chứng tỏ hắn có khả năng ảnh hưởng đến nàng, có thể
cùng nam nhân kia đối đầu. Đang lúc hắn nghĩ phải mau chóng lấy được
lòng của nàng thì nàng lại muốn gả cho nam nhân khác, hơn nữa, vẫn là họ Hạng làm mối, sao không làm hắn tức điên?
Hắn hận không thể làm
thịt Hạng Thiếu Hoài! Lần này nói rõ ràng, làm nàng kinh ngạc không dám
tin. Hắn yêu nàng? Đây là sự thật chăng?
Lúc nàng thật khổ sở hết hy vọng, cắt đứt nhớ nhung với hắn, đóng cửa trái tim, hắn lại hung
hăng xông tới, nói cho nàng biết hắn yêu nàng, không chịu buông tha
nàng, mà nàng, cũng không không chịu thua kém vì những lời này của hắn,
buông khí giới đầu hàng.
Đôi mắt đẹp lạnh lùng rốt cục chảy xuống nước mắt, rốt cuộc không thể che giấu được tình cảm yếu đuối.
"Ngươi đáng giận!"
"Tử nhi. . . . . ." Nước mắt của nàng làm hắn cảm động.
"Không cần! Không nên nhìn ta. . . . . ." Nàng không muốn để cho hắn nhìn thấy nước mắt của mình, muốn tránh ra chỗ khác nhưng là hai cổ tay bị hắn
kiềm chặt, không thể đi được. bàn tay hắn nâng mặt của nàng, quan sát
mặt nàng một cách tỉ mỉ.
"Ta muốn cho ngươi vì ta mà khóc, vì ta
mà cười, tất cả vui buồn đều vì ta, ta muốn đem nam nhân kia hung hăng
đá ra khỏi trái tim ngươi, chiếm cứ ngươi toàn bộ". Nếu trốn không
thoát, nàng đành phải nhìn vào mắt của hắn. "Vì sao yêu ta?"
Nàng muốn biết câu trả lời, nếu hắn không cho phép nàng trốn tránh, như vậy hắn phải thẳng thắn thật lòng thật dạ với nàng.
"Bởi vì trên đời này ngươi là nữ nhân duy nhất có thể cho ta cam tâm vì ngươi mà chết".
Giọng nói của hắn kiên quyết, nói như chém đinh chặt sắt, lại lần nữa làm
lòng nàng rung động, làm nàng ngạc thật lâu, không nói được gì.
Bàn tay đặt trên môi của nàng. "Muốn thuần phục ta, muốn ta nghe theo, rất đơn giản, giao trái tim cho ta".
Đối tượng mà hắn quy hàng, cũng không phải là Tuần phủ đại nhân mà là nàng, con sói sẽ không quy hàng bất luận kẻ nào, chỉ biết lựa chọn người làm
cho hắn nguyện ý quy thuận, hắn lựa chọn nàng, chính là hắn đang đợi,
chờ nàng giao trái tim ra, giờ khắc này, hắn chờ đã lâu rồi, mà hắn rốt
cuộc không chờ nổi nữa.
Nàng có thể không đầu hàng sao?
Cả đời này, nàng chưa từng ở trước mặt nam nhân rơi nước mắt, nam nhân
chết tiệt này dám làm nàng rơi nước mắt, hoàn toàn không cho nàng cơ hội che dấu, lại muốn lòng của nàng phơi bày ở trước mặt hắn, khuất phục
tình yêu cuồng nhiệt, say đắm của hắn mà không thể tự kềm chế.
"Vì sao hiện tại mới nói cho ta biết? Vì sao đợi cho ta gả chồng rồi ngươi
mới nói những lời này?" Nếu hắn sớm nói rõ ràng một chút, nàng sẽ không
xúc động chạy đến Thiết kiếm sơn trang, bằng lòng gả cho Bạch Thiệu
Đông.
Trộm Sói thở dài, nữ nhân yêu mến của hắn, cuối cùng nguyện ý nghe hắn giải thích. Vì thế hắn đem kế hoạch của mình phun ra tất cả, nói cho nàng tất cả chân tướng.
Cái lão hồ ly họ Hạng kia, sớm
biết những năm gần đây Thiết kiếm sơn trang có vấn đề, Bạch trang chủ
ngoài mặt là một đại người lư