XtGem Forum catalog
Trộm Tặc Làm Càn

Trộm Tặc Làm Càn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322080

Bình chọn: 7.5.00/10/208 lượt.

ù sao nàng vốn sẽ không thích hắn, có mất mát gì đâu?

Trong lòng mơ hồ rung động, nhất định là nàng đang bệnh mới sinh ra cảm nghĩ này, nàng tuyệt đối sẽ không thích cái tên vô lại kia được!

Hiện tại quan trọng nhất, chính là trước phải tìm được đường ra, trở lại Thương Nguyệt quốc, sau đó…… Nàng cùng Phượng Thiên Ngân cũng không có can hệ.

Đi ra cửa phòng, Thương Nguyệt Phi Tử nhìn cảnh trí bốn phía.

Đã ở trong sơn cốc mấy ngày nay, nàng đã đại khái hiểu biết hoàn cảnh nơi này ── bốn phía là rừng cây xanh biếc, phía sau núi có thác nước, từ nơi này mơ hồ có thể nghe được tiếng nước róc rách, chính giữa tọa lạc mấy gian nhà trúc nhỏ, quanh mình cũng lấy trúc vây thành cái sân nhỏ, ngay cả bài trí trong phòng cũng đều lấy trúc chế thành, tạo nên phong cách thanh lịch tao nhã.

Sơn cốc này, giống như ngoại đào nguyên, ít có người biết.

Bị nhốt ở trong cốc nàng hoàn toàn tìm không thấy đường ra, hoàn toàn không biết nên đi từ đâu, đây mới là cái mà nàng đau đầu.

Hơn nữa Phượng Thiên Ngân lại không biết chạy biến đi đâu, nếu muốn mất tích, cũng chờ đem nàng thả về Thương Nguyệt quốc rồi hẵng mất tích đi!

Đến lúc đó dù hắn muốn đi đâu, nàng cũng không muốn quản hắn.

Nghĩ đến Phượng Thiên Ngân, Thương Nguyệt Phi Tử trong đầu lại không thoải mái.

“Chán ghét, lúc thì dính tại bên người đuổi cũng đuổi không đi, lúc thì biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi…… Chán ghét.”

Không tự giác, Thương Nguyệt Phi Tử nói nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo một tia phẫn nộ.

“Phi Tử tỷ tỷ, ngươi nói cái gì?”

Thủy Oa Nhi lặng lẽ đến gần, chớp mắt to tò mò hỏi.

“Oa nhi?”

Đột nhiên xuất hiện thanh âm dọa Thương Nguyệt Phi Tử nhảy dựng, thấy rõ ràng là Thủy Oa Nhi, nàng không chút nghĩ ngợi bật thốt lên hỏi:

“Phượng Thiên Ngân đâu?”

Nha! Không, nàng làm sao có thể hỏi câu này…… Nói mới ra khỏi miệng, Thương Nguyệt Phi Tử liền âm thầm rên rỉ, hơn nữa nhìn đến Thủy Oa Nhi hề hề tươi cười, nàng lại càng quẫn.

“Phi Tử tỷ tỷ, ngươi nhớ sư huynh nha?”

Thủy Oa Nhi tay chống bên sườn, cười đến ái muội.

“Nào có? Ai mà nhớ hắn.!”

Mân mím môi, Thương Nguyệt Phi Tử quật cường phủ nhận,

“Ta còn lâu mới nhớ hắn hắn, hắn có cái gì làm cho ta phải nhớ?”

Không biết, tự nhiên lại chối như vậy, ngược lại là giấu đầu hở đuôi.

“Nga……”

Thủy Oa Nhi gật gật đầu, trên mặt tươi cười muốn nói không tin.

“Vậy ngươi tìm sư huynh làm cái gì?”

“Ta, ta mới không tìm hắn.”

Nàng chính là theo bản năng hỏi ra miệng…… Chán ghét, đều vì Phượng Thiên Ngân, hại nàng trở nên tò mò.

“Ta, ta chỉ là cảm thấy buồn bực, hắn lúc trước vẫn dính ở bên người ta, như thế nào hai ngày nay cũng chưa nhìn thấy bóng dáng……”

Thương Nguyệt Phi Tử không được tự nhiên giải thích, cuối cùng lại cường điệu,

“Ta không phải nhớ hắn đâu!”

“Nga……”

Nhìn Thương Nguyệt Phi Tử không được tự nhiên lại quật cường, Thủy Oa Nhi có điểm đồng tình với sư huynh, thích một cô nương như vậy, xem ra càng phải cố gắng đoán tâm tư mỹ nhân nha.

“Này thái độ gì vậy? Ngươi không tin lời ta?”

Thương Nguyệt Phi Tử nhíu mày trừng mắt nàng.

“Không, không có nha!”

Thủy Oa Nhi chạy nhanh lắc đầu.

“Sư huynh hắn hai ngày nay có việc rời cốc, ngày mai mới có thể trở về!”

“Xuất cốc đi?”

Như thế nào hắn không nói cho nàng?

“đúng vậy!”

Thủy Oa Nhi gật gật đầu, nhìn nàng hỏi:

“Sư huynh không nói cho ngươi sao?”

“Hắn có thể cho ta biết sao?”

Thương Nguyệt Phi Tử vi vi cắn môi, khuôn mặt nhỏ nhắn lại lộ ra quật ngạo, lửa giận lại bắt đầu tích lũy.

Tên chết tiệt! Đem nàng bắt đến đây, cũng không nói một tiếng liền xuất cốc, như vậy kêu thích nàng?!

“Ta thấy sư huynh thích ngươi như vậy, nghĩ đến hắn sẽ nói cho ngươi……”

“Thích ta?”

Thương Nguyệt Phi Tử hừ nhẹ một tiếng.

“Ta thấy người trong lòng hắn rất nhiều! Thì thích ta chỗ nào?”

“Không phải!”

Thủy Oa Nhi vội vàng vì Phượng Thiên Ngân phủ định.

“Sư huynh là thật sực thích Phi Tử tỷ tỷ ngươi ──”

“Ta mới không tin!”

Thương Nguyệt Phi Tử đánh gãy lời của nàng, nàng liếc mắt một cái.

“Lời nói của tên lừa đảo, ai dám tin tưởng?”

“Ách……”

Điểm này, Thủy Oa Nhi không lời nào để nói, dù sao Phượng Thiên Ngân thoạt nhìn thật sự một bộ dáng phong lưu đào hoa.

“Ta thực hoài nghi hắn có lúc nào nói thật, cái mặt cười gian trá đó, ngay cả lúc thổ lộ cũng không mót đâu ra được một chút chân thành, tình duyên thì một đống, ngay cả lúc trong hoàng cung ta cũng nghe được, loại nam nhân này……ai dám tin hắn chứ?”

À có, mấy nữ nhân ái mộ hắn sẽ tin, nhưng là nàng Thương Nguyệt Phi Tử không phải đứa ngốc!

Thương Nguyệt Phi Tử lạnh lùng hừ một cái, không muốn quản cảm giác phập phồng trong lòng, lại càng không muốn biết nam nhân chết tiệt kia rốt cuộc đi nơi nào, dù sao……

Đợi chút, Phượng Thiên Ngân lúc này không ở trong cốc, như vậy……

Thương Nguyệt Phi Tử mắt đẹp sáng ngời, nhanh chóng nhìn thẳng Thủy Oa Nhi.

“Phi Tử tỷ tỷ, ngươi muốn làm gì?”

Thủy Oa Nhi bị nhìn, da đầu liền run lên.

“Oa nhi, ngươi có biết làm sao ra khỏi cốc không?”

Thương Nguyệt Phi Tử cánh môi khẽ nhếch, nhìn chằm chằm nữ oa trước mặt hỏi.

Thủy Oa Nhi thoáng chố