Old school Easter eggs.
Trộm Tặc Làm Càn

Trộm Tặc Làm Càn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321895

Bình chọn: 7.5.00/10/189 lượt.

g

Lúc ấy, khi cái tin này đồn ra bên ngoài liền làm giang hồ chấn động, ngay cả trong hoàng cung nàng cũng có thể nghe thấy, vận tốt của Phượng Thiên Ngân làm cho phần lớn nam nhân ganh tỵ, nhưng nàng nghe xong lại cười nhạt.

Chính là bây giờ nhớ tới, trong lòng nổi lên cảm giác khó hiểu, có điểm chua xót, có điểm giận……

“Trộm hương……”

Nàng có phải cũng chỉ là một trong số vô vàn “hương” mà hắn đã trộm?

Hơi nhếch môi, suy nghĩ này làm cho nàng hờn giận. Nói cái gì thích nàng, lời nói phong lưu của một tên lưu manh ai sẽ tin đây!

“Ngươi tỉnh?”

Thanh âm mềm mại đáng yêu cắt ngang trầm tư của nàng, Thương Nguyệt Phi Tử giương đôi mắt nhìn lại, chỉ thấy một tiểu cô nương mặc xiêm y vàng nhạt ngồi bên , khuôn mặt nhỏ nhắn giống như trẻ thơ nhìn nàng tươi cười.

“Không nghĩ tới sư huynh thật sự trộm ngươi mang tới đây.”

Thủy Oa Nhi rung đùi đắc ý, ngày hôm qua khi sư huynh mang đại công chúa về , nàng thật sự hoảng sợ.

Mới một đêm ngắn, chuyện thần trộm Phượng Thiên Ngân trộm đi Thương Nguyệt quốc đại công chúa đã truyền khắp các nơi, làm oanh động thiện hạ.

Dù sao, chuyện này cũng không phải là việc nhỏ nha!

Trộm ai cũng không sao, nhưng hắn cố tình trộm công chúa, còn là đại công chúa Thương Nguyệt quốc, cái này gây thù chuốc oán với nhiều người lắm nha.

“Ngươi là……”

Nhìn tiểu cô nương bộ dáng tinh quái trước mắt kia , Thương Nguyệt Phi Tử không khỏi liên tưởng đến tiểu muội của chính mình , dung nhan lạnh nhạt tự nhiên trở nên nhu hiền.

“Ta là Thủy Oa Nhi, Phượng Thiên Ngân là sư huynh ta.”

Thủy Oa Nhi cười hì hì tự giới thiệu.

“Nơi này là sơn cốc nơi ở thần thâu bộ tộc, rất kín đáo, trừ một số người đặc biệt biết, người bên ngoài chưa ai từng đặt chân vào đây

“Người đặc biệt?”

Thương Nguyệt Phi Tử nhíu mày, cảm giác trong lời nói của nàng có chuyện.

“Là vầy!”

Thủy Oa Nhi gật đầu.

“Trừ bỏ người trong tộc, còn có vài người đặt biệt…… ví như hoa khôi nổi tiếng giang hồ, Tập Y Y……”

Nói xong, nàng trộm dò xét biểu tình Thương Nguyệt Phi Tử, đối phương vẫn đang vẻ mặt bình tĩnh, không khỏi không thú vị bô bô cái miệng nhỏ nhắn.

“Ngươi không có phản ứng gì sao?” – Trêu ghẹo không được a.

“Sao phải phản ứng ?”

Thương Nguyệt Phi Tử nhìn Thủy Oa Nhi liếc mắt một cái, cho dù trong lòng thực sự dao động, nàng cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài.

Người đặt biệt……

Như vậy, Tập Y Y đối với Phượng Thiên Ngân mà nói là một người đặc biệt?

Một khi đã như vậy, hắn còn nói thích nàng? Tên lưu manh rốt cuộc muốn làm gì ?

Nàng lại còn vì lời của hắn mà rung động, nhưng mà như vậy cũng chứng minh trình độ phong lưu của hắn, lời của hắn căn bản không thể tin, Phượng Thiên Ngân … ba chữ này, đại biểu cho vô số tình yêu, sự tích phong lưu của hắn, náo động đến tận hoàng cung , nàng cũng có thể nghe được, có thể biết hắn lợi hại cỡ nào!

Thương Nguyệt Phi Tử không tự giác mím môi, khuôn mặt nhỏ nhắn ngưng ra một tầng sương hàn, xuyên qua làn thu thủy lạnh băng kia chính là lửa giận ngụt trời.

Ây ây, xem ra vị công chúa này đã thực tức giận, không phải thờ ơ thôi!

“Phi Tử tỷ tỷ,biểu tình của ngươi thật khó coi nha!”

Nháy mắt mấy cái, Thủy Oa Nhi dâng lên vẻ mặt vô hại, bộ dáng tò mò.

“Ngươi đang tức giận sao?”

“Không có!”

Thương Nguyệt Phi Tử nhìn nàng, lạnh lùng hừ.

“Ta sao phải tức giận?”

Phượng Thiên Ngân yêu ai phong lưu thế nào là chuyện của hắn, nàng vì sao phải tức giận?

Nàng chính là…… buồn.

Nghĩ đến tối hôm qua Phượng Thiên Ngân luôn mồm nói thích, liền nhịn không được đoán rằng, không phải hắn đối với ai cũng nói những lời như vậy chứ, tỷ như……Tập Y Y kia ?

Đáng giận! Nàng không thèm để ý, cũng không có gì hay để ý, dù sao nàng cũng đâu thích hắn……

Nhưng là vì sao, trong lòng nàng lại khó chịu như vậy?

Loại tâm tình kỳ quái này làm cho nàng nghi hoặc, càng làm cho nàng bực mình, đầu sỏ hết thảy mọi chuyện, đều là cái tên nam nhân chết tiệt kia!

“Phượng Thiên Ngân đâu?”

Thanh âm lạnh lẽo ẩn chứa tức giận từ miệng nàng thoát ra, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp lạnh như băng, mang theo lửa giận ngụt trời.

Nàng rất tức giận, không biết vì sao mà tức giận, kệ… tìm người trút giận rồi tính!

“Tiểu Tử nhi, vừa tỉnh đã nhớ ta sao?”

Mới đặt một chân vào cửa chợt nghe thấy câu hỏi của Thương Nguyệt Phi Tử, Phượng Thiên Ngân cười khẽ, thảnh thơi tiêu sái tiến lại.

Thân ảnh màu tím ngay lập tức xuất hiện trước mặt hắn.

“Tiểu Tử nhi, có việc……”

Baaa! Bạt tay thanh thúy chặn đứng lời nói của hắn.

Năm ngón tay rõ ràng in sâu trên má trái, cùng dấu vết bên má phải cân xưng cực kì, nhìn cũng biết là cùng một người đánh.

“Phượng Thiên Ngân, ta muốn tin lời ngươi nói, ta mới ngu ngốc!”

Này tên lưu manh hoa tâm chết tiệt! Nàng có điên mới thích hắn!

——— —————–

Song Tuyết: ha ha tiểu Hàn ta bày cho ngươi một cách nếu ngươi muốn cầu hôn ai thì bắt nàng lên sân thượng tầng 18 rồi nói, ”em lấy anh hay muốn rơi xuống”

Hàn Phong: *liết nhìn* không cẩn ngươi nhắc tự lo cho mình đi….. ta đi

“Tiểu Tử nhi, nàng còn tức giận sao?”

Phượng Thiên Ngân giương ra khuôn mặt xinh đẹp tươi cười, bám theo Thương N