pacman, rainbows, and roller s
Trộm Tặc Làm Càn

Trộm Tặc Làm Càn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321911

Bình chọn: 10.00/10/191 lượt.

m……

Thẳng đến khi hắn thoả mãn, mới cam tâm buông cái miệng nhỏ mê người kia ra, nhưng là đầu lưỡi cũng không ngừng liếm cánh môi phong nộn phía dưới của nàng.

“Tiểu Tử nhi, nhiệt tình của ngươi thực làm cho ta thích.”

Lần thứ ba hôn nhau, phản ứng của nàng khiến hắn rất vừa lòng, khóe môi gợi lên thỏa mãn.

Thanh âm ngả ngớn kèm theo đắc ý làm cho nàng hoàn hồn, nhìn thấy hắn bĩ bĩ thỏa mãn cười, Thương Nguyệt Phi Tử hai má nhanh chóng phiếm hồng, nghĩ đến bản thân mình vừa rồi đáp lại hắn. Rõ ràng là muốn kháng cự, nhưng là lại không tự chủ được trầm mê, thậm chí đáp trả nụ hôn của hắn, lại còn phát ra cái loại thanh âm xấu hổ này.

Mặt đỏ lên, nàng vừa tức vừa thẹn trừng mắt hắn,

“Ngươi, ngươi dám…… làm, làm……”

“Làm càn! Ta biết.”

Phượng Thiên Ngân cười giúp nàng nói tiếp.

“Tiểu Tử nhi, ngươi không còn gì ngoài hai từ này? Cứ nói đi nói lại hai từ làm càn thực là chán a.”

Cái gì gọi là chiếm được tiện nghi còn khoe mã? Hôm nay Thương Nguyệt Phi Tử thật sự là đã biết .

“Ngươi……”

Nàng tức giận muốn mắng người, nhưng lại không biết tên của hắn, chỉ có thể không cam lòng giương mắt nhìn.

“Tránh ra!”

Khuôn mặt anh tuấn lại cười thật xấu xa làm cho nàng thấy là tức, cảm giác như là hắn đang cười nhạo nàng, nàng nhất thời tức khí xông lên, quên luôn là mình vẫn đang ngồi trên cây cao mà giơ tay đẩy hắn ra.

“A!”

Nhìn thấy bộ dáng đỏ mặt thẹn quá hóa giận, Phượng Thiên Ngân thầm nghĩ thực đáng yêu a, bất giác lại nở nụ cười.

Ai nha nha, thực sự là khéo nha.

Ở chung với nàng càng lâu hắn càng cảm thấy động tâm, càng muốn quấn quýt bên nàng hằng ngày mà ngắm nghía mọi biểu tình đáng yêu của nàng.

Phượng Thiên Ngân ôm nàng, bắt lấy hai tay nhỏ bé đang giãy giụa của nàng, kề gần vành tai nàng nhẹ giọng nói:

“Tiểu Tử nhi, làm sao bây giờ? Hình như ta càng lúc càng thích ngươi.”

“Cái….cái gì?”

Lời nói của hắn làm Nguyệt Phi Tử dừng lại động tác, nghẹn họng trân trối trừng mắt hắn.

“Ngươi, ngươi đang nói linh tinh gì thế?!”

“Ta không nói bậy, nếu không thích ngươi, ta bắt ngươi làm chi? “

Hắn cười khẽ, ngón tay nhẹ vỗ về đôi cánh hoa đào bị hắn hôn sưng đỏ.

“Tiểu Tử nhi, với ta mà nói, bàn thân ngươi có giá trị hơn vòng cổ kia nhiều.”

Từ lúc nhìn tranh họa nàng, hắn đã biết ánh mắt mình sẽ không bao giờ dứt khỏi hình bóng này.

Cái gì gọi là nhất kiến chung tình? (nhìn lần đầu tiên đã yêu)

Một bức họa mỹ nhân, có thể khiến cho hắn đêm ngày tương tư.

Thương Nguyệt Phi Tử trừng mắt hắn, một câu cũng nói không nên lời.

Từ lúc trưởng thành, không phải không có người biểu đạt ái mộ trước mặt nàng, nhưng là người thẳng thắng như hắn là người đầu tiên, mà khi đối diện với cặp mắt nhìn nàng chăm chú kia, càng làm cho nàng tim đập nhanh liên hồi.

Lần đầu tiên trong đời, lòng của nàng bối rối như thế.

“Mà, cho dù như thế, ngươi cũng không thể bắt ta……”

Hồi lâu, nàng cuối cùng tìm được lời mở miệng.

“Không còn cách nào a, ta là thần thâu nha! Muốn mỹ nhân, đương nhiên chỉ có thể dùng cách trộm đi!”

Hắn nhún nhún vai, lại trưng ra nụ cười xấu xa

Đây là cái lí do lí trấu gì đây! Thương Nguyệt Phi Tử trừng mắt hắn, thực không hiểu này nam nhân nghĩ cái gì.

“Tiểu Tử nhi, ta sẽ cho ngươi trái tim của ta, thân xát của ta.”

Hắn cười khẽ, đầu ngón tay điểm vào ngủ huyệt của nàng một chút.

“Bây giờ,ngươi nên ngủ một giấc đi!”

Nơi ở của Thần Thâu bộ tộc là nơi bí mật tuyệt đối, không thể để nàng thanh tỉnh đi vào ── này không phải không tin nàng, mà là sợ nàng thông minh nếu biết được đường vô nhất định bỏ trốn a.

Nếu nàng chạy mất, hắn còn có thể theo đuổi nữ nhân quật cường này theo cách tự nhiên được không?

“Ngươi……”

Huyệt đạo bị điểm, thần trí trầm xuống, Thương Nguyệt Phi Tử chậm rãi nhắm mắt lại.

Trước khi lâm vào mê man, nàng nghe được âm thanh nam tính nhỏ nhẹ ở bên tai nói ──

“Tiểu Tử nhi, nhớ kỹ tên ta, ta là Phượng Thiên Ngân……”

Phượng Thiên Ngân……

Chậm rãi mở hai mắt, Thương Nguyệt Phi Tử có điểm thất vọng.

Ngay từ đầu, nàng nghĩ mọi chuyện tối qua chỉ là mơ, nhưng nhìn cảnh trí xa lạ trước mắt, làm cho nàng rõ ràng hiểu được ── tối hôm qua tất cả đều là thật.

Nàng thật sự bị bắt đi rồi, nhưng khi bị tên lưu manh kia hôn lần thứ ba…… Nghĩ đến cái kia hôn, nàng khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, vừa xấu hổ vừa là giận.

“Phượng Thiên Ngân……”

Tên này, ngay cả khi đang ở hoàng cung nàng cũng từng nghe qua.

Thần Thâu nổi tiếng giang hồ, nghe đồn không có gì hắn không trộm được, dù là trân bảo hay thường phẩm, chỉ cần hắn muốn thì đều chưa bao giờ thất thủ

Không cần nói đến Thâu Thuật nổi tiếng, chỉ bằng võ công cao sâu khó lường kia, muốn bắt hắn là chuyện mơ tưởng, thần thâu Phượng Thiên Ngân, ở trên giang hồ là truyền thuyết nổi tiếng nhất.

Mà tình yêu của hắn, Thương Nguyệt Phi Tử biết là có một không hai .

Nghe đồn Phượng Thiên Ngân không chỉ trộm tài vật chi bảo, còn trộm hương, trên giang hồ bao nhiêu hiệp nữ ái mộ hắn, ngay cả hoa khôi Dạ Hương phường nổi danh thiên hạ Tập Y Y, đệ nhất mỹ nhân cao ngạo không ai bì nổi, cũng chỉ có Phượng Thiên Ngân là người duy nhất ở trong lòng nàn