Pair of Vintage Old School Fru
Trúc Mã Hồ Ly Bẫy Vợ

Trúc Mã Hồ Ly Bẫy Vợ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323620

Bình chọn: 7.00/10/362 lượt.

bên trong căn biệt thự kia liền buồn cười, cùng nguy rồi

Long Quyển Phong không sai biệt lắm, từ bộ đèn mười mấy nghìn trên

tường, đến dụng cụ trong nhà bằng gỗ tốt nhất thế giới, các lại trang

trí tinh tế bằng thủ công. . . Không cái nào ra cái nào làm cô cười

nguyên một buổi chiều, xém chút cười lăn lộn.

"Ai bảo hắn động

tay động chân đối với nhân viên dưới quyền của tớ, đây là tiện nghi cho

hắn, hắn cũng không nhìn một chút bộ dạng heo mập của mình, cho là có

vài đồng tiền thì rất giỏi." Lam Kỳ vẫn đã cảm thấy mình không có làm

sai.

Mễ Đóa đồng ý gật đầu, cái tên họ Trương kia vừa đến công ty đã cảm thấy hắn không phải thứ tốt, một đôi mắt sắc, ánh mắt của hắn

đang chuyển động trên thân hình của mấy nữ nhân viên xinh đẹp trong

phòng làm việc, vừa mới bắt đầu đã chỉ đích danh muốn Lam Kỳ thiết kế,

hoàn hảo cô là hiểu cá tính của Lam Kỳ nên đem chuyện này giao cho một

nữ nhân viên có diện mạo xinh đẹp làm, không nghĩ tới vẫn là đã xảy ra

chuyện, ngày đó thời điểm Lam Kỳ kết thúc công việc vừa vặn nhìn thấy

tên họ Trương kia động tay động chân với nữ nhân viên, khoản tiền còn

lại cô cũng không thu, sau đó nói với tên họ Trương vài ngày nữa thợ mới đến thi công phòng ở, chờ tên họ Trương chân trước vừa đi, cô lập tức

kêu nhân viên thi công đem các thiết bị lấp đặt trong phòng ở đập bỏ,

nhớ tới bộ dáng trợn mắt há hốt mồm của tên họ Trương, cô đều cười sặc

sụa.

"Đừng nói tớ không đủ tình bạn bè, 50 nghìn cho cậu mượn, về sau từ từ khấu trừ vào phần chia hoa hồng trong công ty.” Mễ Đóa đem

một tờ chi phiếu đưa cho cô.

"Cảm ơn." Lam Kỳ nhận lấy chi phiếu

trong lòng nhức nhối, đền bù 100 nghìn khi nào thì cô mới có thể kiếm

trở về, nếu như mẹ biết sẽ bóp chết cô tên phá gia chi nữ này.

"Ngày mai kỳ hạn cuối cùng bổi thường tiền, còn thiếu bao nhiêu?" Cô biết Lam Kỳ không có khả năng xin tiền mẹ cô, cái kia chị gái già gương mẫu lại

mất tích, ngày mai lo là chịu đựng không nổi.

"Mễ Đóa, dừng xe ở con đường phía trước một chút." Lam Kỳ thấy một ngân hàng to lớn ven

đường, Thiệu ngốc cho cô cái thẻ chính là của ngân hàng này, xem trước

một chút bên trong có bao nhiêu tiền rồi nói sau.

"Làm gì?"

Mặc dù không rõ nhưng Mễ Đó vẫn là cho xe ngừng lại vị trí ven đường.

"Đánh cướp ngân hang."

Lam Kỳ ném lại một câu liền mở cửa xuống xe, Mễ Đóa nhàn nhã ăn tại chỗ

chờ, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, không phải là thật bị bức ép đến mức

nóng nảy thần kinh rối loạn.

Lát sau Lam Kỳ lại trở về bên trong xe.

"Làm sao, vẻ mặt lại cổ quái như vậy." Mễ Đóa mở miệng đánh giá Lam Kỳ, đi vào ngân hàng một chuyến lại giống như khuấy máu gà.

"Chi phiếu này trả lại cậu."

"Nhặt được tiền rồi hả?"

"Không sai biệt lắm, đi tới bồi thường tiền." Lam Kỳ cười đến mặt mày cong

cong giống như kẻ trộm, vừa rồi Lam Kỳ đi kiểm tra một chút không nghĩ

tới bên trong cái thẻ Thiệu ngốc cho thậm chí có nhiều tiền như vậy,

kinh sợ chết cô, không biết Thiệu ngốc có phải hay không đưa sai thẻ

rồi, nhưng mà cơ hội này cô sẽ không bỏ qua, một trăm nghìn cô trước hết mượn dùng một trăm nghìn, cho nên phải hành động trước khi anh phát

hiện, nếu anh hỏi cô sẽ giả bộ ngu ngốc, chơi xấu, chết cũng không nhận

nợ. Thành phố C nổi tiếng nhất là phong cảnh của công viên Hưu Nhàn Hội Sở, vẫn lấy yên tĩnh, đẹp mắt mà nổi tiếng, toàn bộ kiến trúc phục cỗ làm từ gỗ tạo thành cảm

giác yên tĩnh nằm giữa vị trí khu vực thành thị ồn ào.

Lầu hai có vị trí góc nhìn tốt nhất, Thiệu Tử Vũ nhìn tin nhắn trên điện

thoại di động, khóe miệng xinh đẹp hơi giương lên, một thân quân trang

ngồi ngay ngắn ở vị trí gần cửa sổ, nho nhã nhưng không mất đi phong

cách cương nghị làm cho không ít ánh mắt của nữ phục vụ đều dừng trên

người anh.

Tin nhắn vừa rồi làm cho ánh mắt anh có chút mềm mại,

anh rất may mắn, nhiều năm như vậy giữa anh và cô gái nhỏ không có sinh

ra khoảng cách, cô đối với anh là như vậy tin tưởng cùng không khách

khí, tin tưởng là cô vô luận làm cái gì anh cũng không trách cô, sẽ

không làm khó cô.....Điểm này làm cho anh yên tâm, hiện tại anh nhắm mắt lại cũng có thể tưởng tượng ra bộ dáng hồ ly vui tươi hớn hở của cô gái nhỏ.

Anh không thích bộ dáng nhíu mày buồn rầu của cô, anh thầm nghĩ muốn giữ gìn phần ngây thơ giảo hoạt riêng biệt kia.

"Tôi nói hiện tại quân hàm của cậu cũng không thấp, cần cùng cô gái nhỏ kia chơi loại trò chơi này sao?”

Tịch Minh ngồi ở đối diện trêu chọc, tên Thiệu Tử Vũ này cái gì cũng tốt,

cái gì cũng đều xuất sắc riêng điều này làm cho hắn cảm thấy không vừa

mắt, Cô Lam Kỳ kia trừ bộ dạng xinh xắn một chút, toàn thân đều là lông

bạch kim đáng giá để anh bỏ nhiều tâm tư như vậy sao.

"Có" Thiệu

Tử Vũ mở miệng, cô là cô gái độc nhất vô nhị trên đời này, anh nghĩ muốn quang minh chính đại ôm cô vào trong ngực yêu thương, che chở cả đời,

không để cho bất luận kẻ nào mơ ước, nhưng này còn cần thời gian, hiện

tại cô gái nhỏ còn chưa hoàn toàn đem anh xem là một người đàn ông, làm

anh có chút đau đầu.

"Thật sự phục cậu." Tịch Minh lắc đầu, hắn

nhớ thời điểm cùng học trường quân