Trúc Mã Hồ Ly Bẫy Vợ

Trúc Mã Hồ Ly Bẫy Vợ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323764

Bình chọn: 8.00/10/376 lượt.

i sinh xung khắc,

cái này cô biết. Tính tình chị gái già nghiêm khắc, cẩn thận, làm việc

đều theo thứ tự, chuyện gì cũng thật cẩn thận đi làm, mà Thiệu Tử Mục,

cá tính tùy ý, cuộc sống không theo quy luật, làm việc xảo quyệt, là

loại người chị gái già xem không vừa mắt nhất, cố tình hai người lại

không khác nhau nhiều lắm, sau khi tốt nghiệp lại lựa chọn công việc

giống nhau, thành lập công ty du lịch ở thành phố C phong cảnh xinh đẹp, hai năm qua hai người vì chuyện của công ty không ít lần đối nghịch, tố giác, nội tình đen tối, cướp người, cũng không thiếu đối với đối phương xử dụng thủ đoạn, lần này cũng là vì khảo sát đường dẫn qua con sông Hồ Điệp, tranh thủ cơ hội trước tiên mới gặp chuyện không may.



nhớ tới lời Thiệu ngốc nói, vậy muốn hay không nói cho anh rể tương lai

biết, hình như là chị gái già đang ở cùng với Thiệu Tử Mục.

Không biết đây là chuyện tốt hay chuyện xấu, chỉ mong bọn họ không nên quá kích động đem đối phương bóp chết.

"Kỳ Kỳ, đang suy nghĩ gì vậy?" Lý Hạo nhìn Lam Kỳ đột nhiên trầm mặc liền

hỏi, thật ra thì hắn không nghĩ cô gặp Thiệu Tử Vũ còn có sâu thêm một

tầng không rõ ràng, nhưng hắn không dám hỏi.

"Không có gì!" Vẫn

là không nên nói cho anh rể, hiện tại hắn vừa quản lí chuyện ở sở luật

sư sự vụ, vừa quản lý công ty của chị gái già thật sự quá mệt mỏi.

"Anh nói em không cần cùng người nhà họ Thiệu qua lại có nghe hay không?”

"Vâng."

Lam Kỳ qua loa gật đầu, cô làm sao có thể không gặp Thiệu ngốc, anh đối với cô tốt như vậy sẽ không mắng cô, sẽ không quản cô, mọi chuyện đều chiều theo ý cô, đột nhiên cô nghĩ đến một biện pháp, nếu Thiệu ngốc có nhiều tiền như vậy, lại nghe lời cô như thế, một trăm nghìn kia cô liền nghĩ

biện pháp làm cho anh không cần cô trả lại nữa.

Nhìn thấy phản ứng của Lam Kỳ lông mày Lý Hạo càng vặn chặc hơn. Hai người đều không nói chuyện, Lý Hạo đau đầu gỡ mắt kiếng xuống lấy

tay xoa ấn đường, ngũ quan lạnh lùng mang theo nét mệt mỏi rõ ràng, hắn

là một người yêu cầu hoàn mỹ, hoàn cảnh gia đình không được tốt lắm, dựa vào nỗ lực chính mình ra sức làm, mới có được địa vị nổi tiếng ngày hôm nay, cho nên hắn mới có thể nghiêm khắc yêu cầu cô.

Lam Kỳ nằm trên sa lon sinh hờn dỗi, anh rễ vô luận là ngoại hình hay

năng lực đều là người số một số hai ở thành phố C, thực sự rất xứng đôi

với chị gái, dù là như vậy cô cũng không cần hắn quá mức quản cô, cô đã

lớn như vậy rồi, làm việc sẽ có chừng mực.

Qua một lúc lâu Lý Hạo vẫn là nhắm mắt không lên tiếng, lúc Lam Kỳ đang

suy nghĩ có nên hay không về phòng trước thì lúc này cô lại nghe được

tiếng mở cửa.

"Lam Kỳ cái con bé chết tiệt kia, lá gan lớn đến nổi cả đêm không về nhà.” Vương Mạn vừa mới vào cửa gặp cô liền gào to.

"Mẹ người đừng kích động, vừa rồi có phải hay không mẹ đi spa? Coi chừng nếp nhăn." Nhìn bộ dáng nổi giận đùng đùng của mẹ già, Lam Kỳ đứng ở

ghế sa lon vội vàng như gặp phải kẻ thù, mẹ già đã sắp năm mươi tuổi rồi nhưng dáng vẻ bên ngoài lại như mới đầu bốn mươi, làn da trắng nõn,

thích mặc váy giản dị, đoan trang, làm cho người ta có cảm giác tuyệt

đối là người hiền lương thục đức, nhưng trăm ngàn lần không thể bị vẻ

ngoài của bà mê hoặc, tính tình của hai chị em cô đều là di truyền từ

mẹ, đó chính là khi nóng giận tuyệt đối nóng nảy không suy nghĩ đến hậu

quả, cho nên bị tóm được liền thảm.

"Làm cái đầu con, chị gái con bây giờ còn không rõ tin tức, ta làm sao

có thể sinh ra một đứa con gái không có lương tâm như thế này.”

Vương Mạn buông thứ gì đó trong tay ra, chuẩn bị tốt để véo lỗ tai cô,

thật hoài nghi thời điểm sinh cô khả năng nghe của cô có khuyết điểm, bà nói nhiều như vậy, như thế nào cô một chút cũng không nghe lọt.

"Mẹ, xin nương tay cho."

Lam Kỳ bị đuổi đến chạy nhảy qua bộ sô pha, chỉ biết qua được ải của anh rể, nhưng không qua được ải của mẹ già, cô thật oan uổng, cô là vì

chuyện của chị gái già mới một đêm không về nhà.

"Còn dám trốn. . ."

Vương Mạn vòng qua bộ sô pha, hôm nay như thế nào bà cũng phải dạy bảo cô thật tốt.

"Anh rể”

Trong lúc bối rối, Lam Kỳ chuyển một ánh mắt cầu xin đến Lý Hạo, mẹ rất

nghe lời hắn nói, hiện tại chỉ có hắn mới có thể cứu cô, nhưng vừa rồi

cô chọc anh rễ tức giận, không biết hắn có thể hay không không giúp cô.

"Dì, đã có tin tức của Tiểu Vũ."

Ngay tại thời điểm cô sắp bị tóm được, Lý Hạo đứng chắn phía trước cô là cho cô tránh được một kiếp, Lam Kỳ cảm kích nhìn hắn liếc mắt một cái,

khó chịu trước đó trở thành không khí, cô cũng muốn nói với mẹ già

chuyện này, nhưng bà chưa cho cô cơ hội.

"Thật sao?"

Vương Mạn không còn lòng dạ nào dạy dỗ Lam Kỳ, một lòng ở trên người con gái lớn, mấy ngày nay tim của bà đều nguội lạnh một nửa.

"Có người nhìn thấy một chiếc thuyền đánh cá đi ngang qua cứu Tiểu Vũ.”"

Lý Hạo đem lời Lam Kỳ nói lại một lần nữa.

"Tại sao con bé không trở về nhà? Cũng không liên lạc với người trong nhà?"

Vương Mạn truy hỏi.

Lý Hạo nhìn Lam Kỳ, Lam Kỳ lắc đầu, cô cũng không biết, Thiệu ngốc nói khi nào có tin tức mới sẽ báo cho cô.

"Có thể là Tiểu Vũ bị thương, dì y


Polly po-cket