Trúc Mã Quấn Thanh Mai

Trúc Mã Quấn Thanh Mai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323992

Bình chọn: 9.00/10/399 lượt.

giận: "Đừng nhìn tôi như vậy, Thiên ca không phải của tôi món ăn."

Tiểu Phong Tử chất vấn: "Vậy rốt cuộc tại sao cô vẫn quấn lấy anh ấy?"

Tiết cô nương nổi giận: "Đừng có dùng ánh mắt bỉ ổi như vậy nhìn tôi có được hay không, tôi không thể làm gì, ai bảo Thiên ca vẫn không chịu phối

hợp. . . . . ."

"Phối hợp cái gì?"

"Phối hợp làm giải phẩu . . . . . ." Nói xong lời này, Tiểu Tiết nhất thời phản ứng kịp, đôi

tay che miệng Tiểu Phong Tử: "Nghe này, vừa mới rồi tôi cái gì cũng

không nói, OK?"

Nhưng sự thật chứng minh Tiểu Phong Tử một chút

cũng không có nghe được, bởi vì buổi tối hôm đó cậu liền lôi kéo anh rể

dò xét về vấn đề giải phẫu.

Cặp mắt Thiên ca áp đảo bao vây, Tiểu Tiết thắt quần áo, bất đắc dĩ mở miệng: "Thiên ca, tôi thật sự không cố ý, chẳng qua là tôi thề, tôi không có nói nửa chữ với Lọ Lem." Lúc nói

lời này, cô không ngừng đưa ánh mắt trừng Tiểu Phong Tử, hận không thể

vá cái miệng trên khuôn mặt kia.

Tiểu Phong Tử thuần lương vô hại mà cười: "Thiên ca, anh yên tâm, chúng em sẽ giúp anh giữ bí mật."

Thiên ca nhếch miệng lên, hiển nhiên là không tin tưởng hai người này lắm,

nhưng mà bây giờ anh còn có chuyện quan trọng hơn phải xử lý: "Hai người các người bây giờ có thể nói cho tôi biết rốt cuộc Huệ Huệ đi nơi nào?"

Hai người liếc mắt nhìn nhau, trăm miệng một lời: "Rời nhà đi ra ngoài."

"Cái gì?" Thiên ca nổi giận, lúc trước anh ở chung cư phụ cận tìm nhiều giờ, sửng sốt không tìm được người sống sờ sờ tản bộ, sau khi trở về liền bị Tiểu Phong Tử kéo vào gian phòng, còn ngư hồ hồ nghe bọn họ đùn đẩy

trách nhiệm lẫn nhau.

Tiểu Phong Tử cảm nhận được lãnh khí của

Thiên ca, được rồi, bình thường nhìn Thiên ca phong lưu phóng khoáng,

ngọc thụ lâm phong cũng không phải là dễ chọc. "Anh rể. . . . . . anh

bình tĩnh đã, bây giờ anh đi ra ngoài mù quáng tìm, nhất định là không

tìm được Lão Tỷ , không bằng ngồi xuống nghiên cứu một chút, chị ấy sẽ

đi nơi nào."

Thiên ca buông lỏng khớp xương trên tay một chút: "Thật ra thì cậu nói một chút xem cô ấy đến cùng là đang làm cái quỷ gì."

"Lão Tỷ không cờ bạc không chơi gái điếm không đi dạo hộp đêm, chị ấy có thể tiếp xúc chỉ có trong nhà, trường học, cho nên đi hai địa phương này

nhất định là không sai, còn có trước khi đi hình như là chị ấy đem theo

máy vi tính, mấy ngày nay nhất định sẽ mở máy login cái gì, Thiên ca,

anh biết rõ nên làm như thế nào. . . . . ."

Cậu còn chưa nói hết, liền bị Thiên ca theo trước bàn máy tính chen xuống. Mà ngón tay Thiên

ca bắt đầu nhanh chóng leo lên QQ, nơi đó đặc biệt tốt, mở ra một ảnh

chân dung, phía trên ghi chú là: bà xã.

Tiểu Phong Tử lôi kéo

Tiết cô nương đi ra ngoài, trước lúc đóng cửa cậu còn gợi ý một chút:

"Anh rể ơi, hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển vô hạn, chỉ cần anh

muốn lấy được, không có gì không làm được, cái gì trộm nick, cái gì định vị GPS. . . . . ."

Tay Thiên ca dừng một chút, tiếp đó vô cảm mở điện thoại ra, đả thông điện thoại nhà B ca, nếu anh nhớ không lầm, B

ca sở dĩ trở thành B ca cũng là bởi vì lúc đi học, anh ấy là loại cố

chấp, loại sản phẩm điện tử giống như chơi: tháo dỡ, cải trang. . . . . .

Đứng ở trạm xe xa lạ, Tiểu Huệ thở thật dài một hơi, đã bình ổn nhất định

cơn giận của mình, bằng không, cô thật sẽ vọt tới nhà chủ nhiệm đi chửi

mắng cô ấy dừng lại. Không phải nói sư đoàn thể dễ dạy đi dạo chơi ba

ngày sao, buổi chiều còn liên tiếp mấy điện thoại thúc giục Tiểu Huệ mau chóng lên đường cùng đại bộ đội tụ hợp, nhưng ai biết Tiểu Huệ ngây

ngốc đợi mấy giờ mới được báo cho: chủ nhiệm nhìn lầm thời gian, phải là sáng sớm ngày mai.

Đáng giận nhất là cái gì, là mọi người rõ

ràng không lên đường, người chủ nhiệm kia lại miệng đầy cùng lừa dối cô, dụ dỗ cô lên xe, tạo thành cô - một người ngư hồ hồ ở trạm xe H thị

nghe chủ nhiệm tiếp tục nói bậy: "Tiểu Huệ à, cơ quan du lịch rất nhanh

sẽ phái người tới đón cô, cô coi như là ngắm nhìn phong cảnh lâu hơn so

với chúng tôi mấy giờ."

Tiểu Huệ nhe răng trợn mắt, tắt điện

thoại: hơn một giờ trước chủ nhiệm chính là một bộ giải thích chỗ này,

đáng tiếc cơ quan du lịch ngay cả một bóng quỷ cũng không có.

Dựa vào người dựa vào ông trờ không bằng dựa vào chính mình, Tiểu Huệ móc

laptop ra, theo thói quen lên QQ, đồng thời tuần tra mục đích lộ tuyến

từ trạm xe, rốt cuộc tra được một cái hướng dẫn nhìn đáng tin, trong màn hình chợt nhảy ra một hộp thoại ——QQ bị buộc logout, biểu hiện ở nơi

khác đổ bộ. Trong lòng cô căng thẳng, nghĩ nữa đi lên lại phát hiện thế

nào cũng đăng nhập không được rồi, tức giận gõ laptop một cái, tay vừa

trượt —— laptop rớt xuống đất.

Âm thanh kia hung hăng nện vào

trong lòng Tiểu Huệ, cùng loại đau giống như cắt thịt của cô, hình như

cô tưởng tượng đến tiền trong tài khoản mình vất vả mới kiếm được—— quả

thật là người xui xẻo, uống nước cũng có thể nhét kẽ răng.

Ở lúc

cô phát điên, một đôi giày da sáng loáng xuất hiện trước mắt cô, còn có

một đôi tay của đàn ông, cẩn thận nâng laptop "Bị thương" lên, âm thanh rất trầm ổn: "Thế nào không cẩn thận như vậy?"

T


Pair of Vintage Old School Fru