Snack's 1967
Trùng Sinh Chi Ngốc Phu Quân

Trùng Sinh Chi Ngốc Phu Quân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325025

Bình chọn: 10.00/10/502 lượt.

g cũng không chiếm được Dạ hoàng tử sủng ái đi? có phải nàng lực chọn sai hay không?

Hai người đợi trong chốc lát vẫn không nghe được bên trong vang lên thanh âm không hài hòa. Tô Mộ Tuyết nóng nảy, sao lúc này bên trong còn chưa truyền ra thanh âm cái gì?không phải là Băng di hạ hương liệu quá nhiều khiến hai người đều ngất đi? Không được, nàng vào xem: “A Bảo, ngươi nhìn cho ta, đừng cho bất luận kẻ nào vào.”

Tô Mộ Tuyết đi vào khẳng định bên ngoài không có ai, đi đến cửa nội thất. Giả Như Quân vẻ mặt đỏ bừng chạy ra, nhìn thấy Tô Mộ Tuyết giống như người chết đói gặp phải đồ ăn, lập tức nhảy tới. Tô Mộ Tuyết muốn chạy trốn nhưng người đã bị Giả Như Quân khống chế ôm vào ngực . Giả Như Quân có tiếng mập mạp, Tô Mộ Tuyết làm sao có thể là đối thủ của hắn, chỉ có nhắm mắt lại thừa nhận hết thảy. Tô Mộ Tịch đã đi đâu, vì sao chỉ có Giả Như Quân ở trong này? Tô Mộ Tịch chết tiệt, ta nhất định cho ngươi chết không được tử tế…

Tô Mộ Tịch nghe được tiếng thân ngâm bên trong, cười lạnh lùng. Tô Mộ Tuyết, ngươi tính kế không cao minh chút nào. Mới một chút đã khiến ta nhìn ra sơ hở, Lệ thành đều xuất văn nhân tài nữ, nhưng người chết vì ngu ngốc cũng không ít , cho ngươi đến Lệ thành quả nhiên là một quyết định không sai.

Tô Mộ Tịch lấy lại tinh thần, công đạo: “Thư Mai, hảo muội muội của ta hình như thực thích hương liệu này, đem đồ chuẩn bị tốt thổi vào, phải kéo nửa canh giờ nữa.” Lúc này, người của hoàng cung cũng đến đây đưa y phục cưới. Ấn quy củ Hiên Viên hoàng triều, đưa hỉ phục phải là huynh đệ của chú rể đến, Hạo Thành chỉ có Hiên Viên Hạo Dạ là ca ca, người đến lần này tất nhiên là hắn. Cho hắn nhìn kỹ, Tô Mộ Tuyết thủ tiết cho hắn đến cập kê như thế này? Việc này có thể khiến Tô Mộ Tuyết không vào được cung, miễn cho nàng về sau đắc ý sẽ không dễ thu thập. Cũng có thể cho phụ thân làm ra quyết định, Tô Mộ Tuyết không phải nữ nhi Tô gia, không thể từ đại môn Tô gia đi ra ngoài, không thể vì nàng mà khiến môn phong Tô gia bị tổn hại. Quan trọng hơn, người ngủ với nữ nhân của Dạ hoàng tử lại là Giả Như Quân. Như thế, Hiên Viên Hạo Dạ không có khả năng nhẫn khẩu khí này, không quan hệ tình yêu, chỉ là tôn nghiêm cùng mặt mũi mà thôi. Hiên Viên Hạo Dạ mà động, Giả Như Sinh chỉ có Giả Như Quân là đứa con trai duy nhất, liệu ông ta có còn trung thành một lòng với hắn? Một tên tam điểu, cớ sao không làm.

“Vâng.” Thư Mai lên tiếng trả lời, lập tức xuất ra đồ đã chuẩn bị tốt thổi vào. Tô Mộ Tịch nhìn thoáng qua cửa sổ, cười rời khỏi Trà Tuyết viên, dù sao cũng phải có người báo tin cho Hiên Viên Hạo Dạ không phải sao. Nhưng mà, việc này nàng không thể làm, cho A Bảo làm đi! Coi như tặng Tô Mộ Tuyết một chiêu cuối cùng.

Trong phòng Cận Băng Tâm, Tô Thanh Hiệp nghẹn khí nghe Cận Băng Tâm nói xong yêu mình bao nhiêu. Nếu không phải nín thở, ông đã cười chết, yêu mình? Thực buồn cười. Cận Băng Tâm dựa vào Tô Thanh Hiệp không ngừng nói mình yêu hắn bao nhiêu, thời gian lướt qua càng nhanh, trong lòng cũng nóng nảy. Vì sao hắn còn không xuống tay với mình? Thời gian có tác dụng của thuốc này dài như vậy sao? Tay chậm rãi xoa ngực Tô Thanh Hiệp, cố ý đè thấp thanh âm có chút quyến rũ: “Lão gia, Băng Tâm mệt mỏi, người phù ta đến bên giường nghỉ ngơi có được không?” Nói xong còn cố ý chạm vào chạm vào hạ phúc của Tô Thanh Hiệp.

Tô Thanh Hiệp nhìn nhìn canh giờ đã đến, ôm lấy Cận Băng Tâm cười xấu xa: “Tốt! Băng Tâm thật đẹp.” Nói xong đi vào nội thất. Trong lòng Cận Băng Tâm mừng như điên: “Lão gia, người thật đáng ghét.” Tâm nguyện nhiều năm cuối cùng cũng hoàn thành sao? Ha ha… nam nhân này đúng là vẫn động tình, dựa vào kỹ thuật khuê phòng của hoa khôi, nàng không tin Tô Thanh Hiệp sẽ không thương mình. Thứ Cận Băng Tâm nàng muốn, chưa từng không chiếm được. Nàng vẫn có thủ đoạn hơn tỷ tỷ, bằng không Tô Thanh Hiệp làm sao có thể cam tâm tình nguyện ôm mình lên giường?

Cận Băng Tâm nghĩ Tô Thanh Hiệp bị dược hiệu phát tác thần trí không rõ, nhưng mà, Tô Thanh Hiệp thực thanh tỉnh nhìn biểu cảm trên mặt Cận Băng Tâm. Nữ nhân này, quả nhiên như Cận Băng Lan, giờ ông chết cũng không tin Tô Mộ Tuyết là nữ nhi của ông. Kỳ lạ là, Tô Mộ Tuyết không phải nữ nhi của ông, cũng không phải Triển Thiên , vậy là của ai? Cận Băng Lan nữ nhân này, cũng thật bẩn.

Phóng Cận Băng Tâm lên giường, Cận Băng Tâm cố ý bổ nhào cọ cọ lên người Tô Thanh Hiệp, nghĩ tâm nguyện sắp hoàn thành. Không ngờ lúc này cửa phòng bị đẩy ra, Lí mẹ mang theo hai nha hoàn đi vào: “Lão gia, người trong cung đến bàn sính lễ, phu nhân mời người nhanh đi đến chủ viên.”

Vẻ mặt Tô Thanh Hiệp bình tĩnh đẩy Cận Băng Tâm ra, đứng lên thản nhiên gật gật đầu: “Ta biết, nữ nhân này Lí mẹ biết nên xử lý thế nào đi.” Nói xong, cũng không thèm nhìn Cận Băng Tâm một cái liền rời đi. Nữ nhân này, ông sớm nên xử lý giúp phu nhân, “Dưỡng dục chi ân” chính mình báo rất nhiều.

Tô Thanh Hiệp nhớ tới ngày ông ở Cận phủ, Tô Thanh Hiệp đều lười liếc nàng một cái, gia tài Cận gia rõ ràng không ít lại để mình ở sài phòng, ăn còn không bằng hạ nhân. Lúc còn sống sao phụ thân