Disneyland 1972 Love the old s
Trùng Sinh Chi Ngốc Phu Quân

Trùng Sinh Chi Ngốc Phu Quân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325011

Bình chọn: 7.00/10/501 lượt.

có thể xưng huynh gọi đệ với người như thế, lúc trước nếu không phải ông còn nhỏ tuổi, không thể nuôi sống chính mình thì có chết ông cũng không muốn ở Cận gia . Năm đó ông đến hoàng thành đi thi, khi đó trời còn rơi đại tuyết, ông quỳ trong tuyết một ngày một đêm, Cận lão gia mới mở cửa như bố thí mà cho ông ngũ lượng bạc. Ân như vậy, đã sớm trả xong lúc cứu Cận lão gia, ông không nợ Cận Băng Tâm, lại càng không nợ Tô Mộ Tuyết, nếu không phải vì ân cứu mạng của Triển Thiên thì sao mình có thể giữ các nàng? giữ các nàng, không biết còn sinh ra chuyện gì.

Cận Băng Tâm ngốc ở trên giường, tại sao có thể như vậy? không phải Tô Thanh Hiệp trúng mê tình hương sao? Vì sao lại thanh tỉnh như vậy? Tô Thanh Hiệp vừa rời khỏi, trong mắt Lí mẹ chợt lóe lệ quang, đã sớm không vừa mắt Cận Băng Tâm cùng Tô Mộ Tuyết, cuối cùng cũng có cơ hội thu thập nàng. Đi đến lư hương ngửi ngửi lập tức lạnh mặt: “Hạ xuân dược này nọ, các ngươi, nhốt tiện nhân này vào sài phòng để phu nhân đến xử lý.”

Nhốt nàng? Cận Băng Tâm lấy lại tinh thần, lạnh lùng nói: “Lí mẹ, ngươi dựa vào cái gì bắt ta? Chuyện gì ta cũng chưa làm?” Không thể , làm sao nàng có thể bị nhốt? Nàng phải làm thiếp của Tô Thanh Hiệp, sau đó là lương thiếp, sau đó là bình thê, cuối cùng giết chết Vương Hương Tú giống như giết tên quỷ kia rồi lên làm chính thê của Tô Thanh Hiệp, như vậy nàng chính là phu nhân của Thừa tướng Hiên Viên hoàng triều. Nàng sao có thể bị nhốt? Không thể , không thể , nàng không phải một người thất bại, vĩnh viễn không phải, thất bại là Vương Hương Tú, thất bại là Cận Băng Lan…

Hai nha hoàn kéo nàng, nhốt nàng vào sài phòng chủ viên. Nhìn cửa đã đóng, cuối cùng Lí mẹ nhẹ nhàng thở ra, lão gia xem như nghĩ thông suốt , giữ nữ nhân này lại thì sớm hay muộn cũng là tai họa. Buổi sáng lão gia tìm mình, bà còn cho là có chuyện gì. Thì ra lão gia nghĩ thông suốt .

A Bảo đợi nửa ngày Tô Mộ Tuyết cũng không đi ra, thấy sắc trời đến thời gian Tô Mộ Tuyết nói. Nóng nảy, làm sao bây giờ? Quên đi, vẫn đi tìm người trước đi! Bằng không nữ nhân kia đi ra thấy mình không đi gọi người nàng lại đánh. A Bảo nghĩ như vậy liền đến chủ viên. Lúc đến chủ viên vừa khéo gặp Hiên Viên Hạo Dạ đi vào cửa. A Bảo liền quỳ trước mặt hắn: “Dạ hoàng tử, tiểu thư nhà ta bị bệnh không không ngừng kêu tên ngài, thỉnh ngài dời bước đi thăm nàng!” Nói xong, không ngừng dập đầu.

Hiên Viên Hạo Dạ cau mày, nắm chặt tay muốn cự tuyệt , nhìn nhìn thần tử đi cùng bên cạnh, gật gật đầu: “Các ngươi đi trước đi! Bổn hoàng tử đi một chút sẽ trở lại.” Tiện nhân kia tốt nhất là thật sự bệnh sắp chết, bằng không xem bổn hoàng tử làm ngươi sống không bằng chết như thế nào. Hừ…

Một đám người rời đi, Tô Mộ Tịch mới từ chỗ tối đi ra. Ừ, đợi lát nữa có thể xem trò hay, lúc này đi thỉnh an cha mẹ đi! Cận Băng Tâm, Tô Mộ Tuyết không biết các ngươi biết mình tính kế hoàn toàn thất bại, còn vạn kiếp bất phục thì sẽ có cảm tưởng gì?

Tô Mộ Tịch vào chủ viên thấy cha mẹ đang xem xét hỉ phục trong cung đưa tới, Tô Mộ Tịch tiến lên hơi hơi hành lễ: “Tịch nhi thỉnh an cha mẹ.” Vương Hương Tú thấy nàng tiến vào, liền vui vẻ lôi kéo nàng: “Tịch nhi, con xem xem, đây đều là trong cung đưa tới. Mũ phượng khăn quàng vai thật là đẹp mắt, đợi lát nữa nương cho nha hoàn đưa đến phòng con con thử xem.” Nhìn nữ nhi trổ mã xinh đẹp động lòng người, Vương Hương Tú vui vẻ lại có chút thương cảm, thời gian vì sao qua nhanh như vậy?

“Để nương lo lắng là Tịch nhi bất hiếu.” trong lòng Tô Mộ Tịch vừa động, hồng hốc mắt nói. Nương, đời này ngài sẽ hạnh phúc, Cận Băng Tâm không được tâm của cha, lại càng không làm được thiếp của cha. Kiếp trước mẫu thân bệnh không dậy nổi còn tự mình xử lý hôn lễ cho nàng. Nghĩ đến đây, Tô Mộ Tịch càng cảm thấy lần này không thể dễ dàng tha cho Cận Băng Tâm, phải để nàng sống không bằng chết.

“Tốt lắm, hai mẹ con làm gì vậy chứ? Qua vài ngày nữa chính là ngày vui của Tịch nhi, đừng khóc đỏ mắt, đến lúc đó lại khó coi.” Tô Thanh Hiệp bất đắc dĩ nhìn mẹ con hồng hốc mắt.

Lúc này, một tiểu nha hoàn vội vàng chạy vào hành lễ: “Lão gia phu nhân tiểu thư, các ngươi nhanh đến Trà Tuyết viên xem đi! Xảy ra đại sự , nhị tiểu thư, nhị tiểu thư nàng…” Tiểu nha hoàn nói xong vẻ mặt đỏ bừng, nhị tiểu thư quá không biết xấu hổ, trước đó mới cùng Dạ hoàng tử, giờ lại…

Tô Thanh Hiệp cùng Vương Hương Tú liếc nhau một cái, vài người cùng nhau đến Trà Tuyết viên. Lúc này, Tô Mộ Tuyết cùng Giả Như Quân đã mặc quần áo vào, ngã ngồi dưới đất, mà quần Giả Như Quân đều ướt một mảng nước, bị dọa đến tiểu ra cả quần … Mà trong phòng mùi cùng trên mặt đất đều loang lổ dấu vết, không khó nhìn ra hai người lại làm chuyện tốt gì.

Nhìn lại Hiên Viên Hạo Dạ đứng ở một bên, sắc mặt xanh mét, giống như muốn ăn thịt người. Thấy Tô Thanh Hiệp tiến vào, băng mặt cảnh cáo: “Tô thừa tướng, ngươi thật đúng là dạy nữ có cách, nữ nhân như vậy muốn tiến Thần Hi cung của bổn hoàng tử, nằm mơ. Chuyện hôm nay bổn hoàng tử hy vọng Tô thừa tướng cho bổn hoàng tử một công đạo, chỗ phụ hoàng ngươi tự mình đi công đạo đi! Hừ…”