Pair of Vintage Old School Fru
Tú Cầu Mèo

Tú Cầu Mèo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321821

Bình chọn: 10.00/10/182 lượt.

gia lo lắng cau mày. Vợ chồng quan hệ bình thường, nếu không bệnh,

khả năng mang thai rất lớn, nhưng là. . . . . .

"Cha? Cha làm sao

vậy?" Nàng ngẩng đầu lên, nhìn thấy mặt phụ thân ngưng trọng, tức thì ân

cần hỏi.

"Không, không sao,

cha chẳng qua là lo lắng thân thể con, nhưng nhìn con sắc mặt đỏ thắm, liền an

tâm nhiều."

"Đây đều là công lao

của phu quân." Nhớ ngày đó phụ thân tốn hao món tiền khổng lồ, thật vất vả

mời Lận thần y tới, không nghĩ tới Lận thần y chỉ là bắt mạch nàng không tới

nửa khắc, liền kết luận nàng điều dưỡng cũng vô dụng, sẽ phải sống với thân thể

đau ốm như vậy nốt quãng đời còn lại.

Năm nghìn bạc đổi lấy một

câu nói như vậy, ngay cả tờ dược đơn cũng khỏi phải mở ra.

"Cha biết, tròn trịa

thay con chọn một vị hôn phu tốt." Sờ sờ dầu nữ nhi, quên đi, những vấn đề

khác ông trực tiếp tìm con rể hỏi, bất kể như thế nào, ông sẽ không để cho nữ

nhi theo gót ái thê, tuyệt đối không được!

"Đúng rồi, con

rể đâu? Hắn gần đây đều đang bận rộn những thứ gì?"

Lam Thư Nguyệt nghe vậy

cười."Phu quân ở thư phòng giúp Nhật ca tra sổ cùng với viết kế hoạch,

Nhật ca chuẩn bị làm theo kế hoạch khuếch trương buôn bán do phu quân dự

tính."

"Thư Nhật để cho

Long Nghiêm giúp hắn?" Thật là quá ngoài ý muốn.

"Cha, Nhật ca chính

là người làm ăn, có nhân tài như vậy đại ca sao có thể không tận dụng

chứ?" Từ lần trước nàng bồi Long Nghiêm đi về phía Nhật ca nói cám ơn, cám

ơn Nhật ca"đưa" lễ vật đắt tiền như vậy cho Long Nghiêm. Đại ca liền

cười đến giống như con hồ ly, từ đó về sau, ngày ngày bóc lột Long Nghiêm, mỗi

ngày một số ngân lượng thật lớn, không chỉ có đem buôn bán trước bị Long Hoa

cướp đi toàn bộ đoạt lại, còn tiếp thu chủ quán của Long gia

bảo !

Nhưng. . . . . . Lam Thư

Nguyệt cười hạnh phú, trước kia phu quân nói, nếu như Long Hoa làm việc quá

đáng..., Long Nghiêm sẽ ra mặt dạy dỗ hắn, hiện tại, nàng cũng có ý định này,

Nhật ca nếu như cũng quá đáng..., nàng cũng sẽ ngăn đại ca lại.

"Như vậy a. . . . .

." Long lão gia trầm ngâm, sau đó cười một tiếng."Cha muốn đi xem một

chút, con có tới hay không?"

Lam Thư Nguyệt cười lắc

đầu."Không được, con muốn đem một vài đồ làm xong."

Đồ? Lam lão gia theo tầm

mắt nữ nhi nhìn về giỏ trúc trên giường, bên trong có gì đó để cho sắc mặt hắn

chợt biến.

"Vậy cha đến thư

phòng đi, con chớ làm mình mệt mỏi, có chuyện gì để cho Hoa Quế làm, chớ cưng

chiều người làm, biết không?" Vội vã nói xong, cũng không còn chờ nữ nhi

trả lời, người đã rời đi.

"Cưng chiều người

làm? A? Chẳng lẽ cha biết rồi?" Nhún nhún vai, nàng đi trở về bên giường ngồi

xuống, nâng lên giỏ trúc đặt ở trên đùi, cầm lên trong giỏ trúc đã có quần áo

trẻ em bắt đầu may.

Phịch một tiếng nổ, Lam

lão gia tức giận đá văng ra cửa thư phòng, nổi giận đùng đùng nhảy vào thư phòng.

"Cha?" Lam Thư

Nhật kinh ngạc đứng dậy, từ trước đến nay, hắn lần đầu tiên nhìn thấy

cha tức giận ngất trời như vậy.

Lam lão gia giận nhìn

chằm chằm Long Nghiêm đang ở trướng sách, giống như hận không thể đem hắn bầm

thây vạn đoạn.

"Nhạc phụ? Người. .

. . . . Tìm con?" Long Nghiêm suy đoán, mặc dù không biết mình lúc nào thì

chọc tới lão nhân gia.

Lam lão gia xông lên

trước, một phen nhéo nâng hắn, hắn tính phản xạ giơ tay lên, lại kịp thời

dừng lại, để xuống, mặc cho Lam lão gia níu lấy vạt áo của mình.

Lam lão gia không biết mình

may mắn đến cỡ nào tránh được một kiếp, chỉ có Lam Thư Nhật lòng dạ biết rõ,

thay cha xoa mồ hôi lạnh. Mặc dù Thư Nhật gần đây quản Long Nghiêm rất nghiêm

trọng, đối với hắn nói chuyện cũng rất cuồng vọng, nhưng Long Nghiêm đối với

những thứ kia đều không để ý, mà Thư Nhật cũng không đột nhiên đến gần Long

Nghiêm, bởi vì hắn đã nhìn thấy Long Nghiêm đối xử với Long Hoa thế nào, nếu

không phải Long Hoa thân thủ không tồi, hiện tại trên mộ Long Hoa cỏ mọc rất

cao rồi!

"Cha, cha tỉnh táo

một chút, có chuyện gì. . . . . ."

"Câm miệng, Thư

Nhật." Lam lão gia quát.

Lam Thư Nhật nhướng mày.

Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Cha thế nào giận đến lợi hại như vậy?

"Ngươi đáng chết

này, ngươi lại dám để cho Nguyệt nhi mang thai!" Lam lão gia giận dữ rống

to.

"Cái gì?" Lam

Thư Nhật khiếp sợ kêu to.

Long Nghiêm nhướng mày.

Thư Nguyệt mang thai? !

"Ban đầu ngươi cùng

Nguyệt nhi thành thân, ta không phải là liên tục dặn dò ngươi, không thể

để cho Nguyệt nhi mang thai, kết quả ngươi. . . . . . vậy mà. . . . . ."

Lam lão gia tức giận vô cùng, cuồng nộ một

quyền quất tới, nặng nề đánh trúng cằm Long Nghiêm.

Hắn không né không tránh,

sau khi bị đánh cũng chỉ là mỉm cười, sau đó nghiêm túc chăm chú nhìn Lam lão

gia.

"Nhạc phụ, Thư

Nguyệt không mang thai." Sáng nay mới vì nàng xem qua mạch, hắn rất xác

định Thư Nguyệt không có mang thai.

"Ngươi còn muốn lừa

gạt ta! Chẳng lẽ ngươi phải chờ tới Thư Nguyệt bụng lớn, hài tử không thể bỏ,

mới tính toán để cho chúng ta biết, để cho chúng ta chờ nhặt xác sao? !"

"Cha, cha. . . . .

."

"Thư Nhật, ngươi

đừng chen miệng!" Lam lão gia hướng nhi tử rống giận.

"Cha!" Lam Thư

Nhật không