Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328613

Bình chọn: 8.00/10/861 lượt.

o người ta khó mà đề phòng được.

Nỗi tức giận và đau khổ như sóng triều nhấn chìm lấy Sầm Tử Tranh, cô cảm

giác mình càng lúc càng khó thở, giống như có một bàn tay đang hung hăng bóp lấy cổ cô khiến cô ngay cả ý muốn chết cũng có!

Tám năm trước hắn đã từng một lần giết chết trái tim cô!

Tám năm sau, hắn vẫn còn ý định lặp lại điều này lần nữa sao?

Cung Quý Dương, anh thật quá đáng!

Anh tưởng làm vậy tôi sẽ hoàn toàn khuất phục dưới tay anh sao? Được thôi,

tôi sẽ đấu với anh đến cùng, tôi muốn xem, anh sẽ mãi may mắn như vậy

hay là tôi sẽ chiến thắng!

Nghĩ đén đây, Sầm Tử Tranh liền đẩy Khương Ngự Kình ra, xô cửa chạy ra.

‘Tử Tranh …’

Khương Ngự Kình thấy sắc mặt cô càng lúc càng kém, hắn không khỏi thầm lo lắng thay cho cô, cô gái này lúc nghe những lời thú nhận của hắn thái độ lại quá mức bình tĩnh, bình tĩnh đến mức làm cho hắn sợ hãi.

Nếu như cô thật sự xảy ra chuyện gì vậy hắn thật có lỗi với cô và em gái mình.

Sầm Tử Tranh lúc này đã không nghe được bất kỳ âm thanh gì, bước chân của

cô hơi lảo đảo, rồi cả thân người cũng bắt đầu loạng choạng, cô cắn môi

cố nén cảm giác choáng váng trong đầu, bước lê từng bước ra ngoài.

Lần này nỗi tuyệt vọng không kém gì so với tám năm trước, cũng là một đau khổ tuyệt vọng khiến người ta không thể thở nổi …

Nhưng … cô, Sầm Tử Tranh, trái tim đã chết một lần rồi, lần này cô tuyệt đối không thỏa hiệp!

Cung Quý Dương người đàn ông này muốn dùng tất cả năng lực và quyền thế để

đánh ngã cô sao? Cô sẽ để hắn thấy được thế nào mới là bản năng sinh tồn và ý chí thực sự.

‘Tử Tranh, em ngồi xuống nghỉ ngơi trước đi!’

Khương Ngự Kình vẫn luôn đuổi theo sau cô, nhìn thấy cô lảo đảo bước đi trong

lòng càng vạn phần bất an, một nỗi áy náy càng dâng lên trong lòng hắn.

‘Anh Khương, cám ơn anh … em có thể …’

Sầm Tử Tranh quay đầu lại, môi nở một nụ cười kiên định nhưng khi cô quay

đầu lại lần nữa thì cảm giác đầu váng mắt hoa lại ập đến …

Trong

chớp mắt, vỏ bọc kiên cường của cô gần như bị phá vỡ, mắt Sầm Tử Tranh

chợt tối sầm lại sau đó cả người mềm nhũn ngã nhào xuống …

‘Tử Tranh …’

Mắt Khương Ngự Kình xẹt qua một tia hoảng sợ, hắn vươn tay, vừa hay đón

được cơ thể mềm nhũn của Sầm Tử Tranh vào lòng, thấy cô đã mất đi ý

thức, ánh mắt hắn chợt xẹt qua một tia phức tạp: ‘Em sao lại phải khổ

thế chứ? Tuy anh không biết em với Cung Quý Dương rốt cuộc có ân oán gì

nhưng … em sao có thể đấu lại được với hắn chứ?’

Nhẹ thở dài một

tiếng, Khương Ngự Kình bế Sầm Tử Tranh lên đi về phía phòng nghỉ của

mình, xem ra cô cần phải nghỉ ngơi một lúc mới được! Là hắn khiến cô mệt mỏi, suy sụp như thế này phải không? Trái tim chua xót, lệ cũng khô rồi!

Mối thâm tình đó, còn vương vấn mãi

Đã từng có nhau, tưởng mãi dài lâu

Nào hay không thể, sớm sớm chiều chiều.

Mối thâm tình đó, còn vương vấn mãi

Chỉ mong đời này, lần nữa có nhau ...

***

Yêu một người ...

Làm sao để được bên nhau mãi?

Làm sao để đối mặt tất cả?

Em không biết!!!

Nhớ về quá khứ

Không quên được nỗi khổ tương tư

Vì sao anh lại đến, làm xao động lòng em?

Yêu anh? Sao có thể?

Anh, đêm nay anh nên biết

Duyên chưa dứt...

Tình còn vương ...

***

Ánh mặt trời chiếu qua khung cửa, bóng nắng phản chiếu trên cánh cửa kiếng

lấp lánh những màu sắc thật đẹp, trong chiếc ghế dài đặt cạnh hồ bơi

trong nhà, Cung Doãn Thần đang nhàn nhã uống trà. Bơi lội xong ngồi

thưởng thức một tách trà thơm là thói quen trước giờ của ông. Mùi trà

thoang thoảng lan tỏa trong từng góc nhỏ của căn phòng.

Nhưng rất nhanh, bầu không khí yên tĩnh đó đã bị một tràng tiếng giày khua phá

hỏng, sau đó cánh cửa kiếng bị đẩy ra, Trình Thiến Tây đi vào trong

phòng, tuy tư thế vẫn ưu nhã như trước giờ nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ

lo lắng rõ rệt.

'Ai ya, ông còn tâm trí ở đây xem báo sao?'

Khi bà nhìn thấy bộ dạng thong dong của chồng mình, lửa giận trong lòng càng lớn, lên tiếng làu bàu.

Cung Doãn Thần đặt tờ báo trên tay xuống, chậm rãi nhấp một ngụm trà rồi mới lên tiếng: 'Tôi bây giờ chỉ là một ông già về hưu hưởng phước, không

xem báo thì làm gì để giết thời gian?'

Tuy ông tự nói mình là một ông già nhưng thực ra Cung Doãn Thần sức khỏe còn rất tốt, lúc tuổi trẻ ông là người thích vận động, sau khi rời khỏi chức vị, ngày thường ông

vẫn luôn rất chú trọng sức khỏe và luyện tập vì vậy tuy tuổi không còn

trẻ nhưng thần thái vẫn sáng láng như xưa, trên mặt không hề có dấu hiệu già nua vì tuổi tác.

Trình Thiến Tây nghe vậy liền lắc đầu, bà

đi đến trước mặt ông giật lấy tờ báo trên tay ông xuống sau đó ngồi

xuống đối diện với ông: 'Tôi hỏi ông một câu, về việc Quý Dương định thu mua thương hiệu Leila, ông rốt cuộc có muốn nhúng tay vào hay không?'

Chỉ mấy ngày ngắn ngủi bà đã thấy tim mình sắp có chuyện rồi, chỉ cần nghĩ

đến thương hiệu đó là của Sầm Tử Tranh thì cơn tức trong bà lại bùng

phát.

Người phụ nữ kia sao lại mặt dầy như thế, chuyện đã qua tám năm rồi mà cô ta vẫn còn chủ động tìm đến, không chỉ là muốn Quý Dương

để ý đến cô ta mà còn muốn gạt tiền của con trai bà nữa.

Nghe vợ

mình hỏi vậy, Cu


Insane