
vẫn luôn duy trì những truyền thống của người châu Á, con dâu vừa vào nhà nhất
định phải đến mời trà cha mẹ chồng thì mới đúng quy củ và truyền thống,
em không thể làm ngược lại được. Hơn nữa ...'
Trong mắt cô thoáng lộ vẻ ngưng trọng, thở dài một tiếng nói: 'Lúc chúng ta vừa bước vào
nhà, anh cũng thấy mẹ đang ngồi nơi phòng khách rồi, nếu như em không
xuống chào bà, sau này làm sao mà ở chung được chứ?'
Cung Quý
Dương cười nói: 'Không cần lo lắng những điều nhỏ nhặt đó đâu. Tuy Cung
gia có quy tắc, rằng sau khi kết hôn nhất định phải ở lại Cung Viên
nhưng nếu như em cảm thấy khó xử, chúng ta hoàn toàn có thể trở về ở tại biệt thự của anh. Tranh Tranh, cho dù yêu nhau hay kết hôn thì cũng vậy thôi, em chỉ cần chuyên tâm yêu anh là được rồi, tất cả những chuyện
khác em không cần phải lo lắng!'
Sầm Tử Tranh khoác cánh tay hắn, nói nhỏ nhẹ: 'Quý Dương, anh thương em, em rất cảm động nhưng dù sao em cũng không thể trốn tránh cả đời được. Như vậy truyền ra ngoài cũng
không tốt lắm đâu!'
Cung Quý Dương thấy cô kiên trì như vậy cũng
chỉ đành nói: 'Như vậy đi, lát nữa bất kể thế nào em cũng không được rời khỏi anh, hơn nữa còn phải nghe lời anh, biết không?'
Sầm Tử Tranh vừa ấm áp vừa cảm động gật đầu.
***
Phòng khách lớn rộng khoảng ba trăm mét vuông lúc này đèn đuốc sáng rực như
ban ngày nhưng hoàn toàn yên ắng đến mức không có một tiếng động cho đến khi tiếng bước chân của Cung Quý Dương và Sầm Tử Tranh khua động sự yên tĩnh đó.
Theo truyền thống của người châu Á, con dâu vừa mới về
nhà chồng nhất định phải dâng trà mời cha mẹ chồng, dưới sự giúp đỡ của
dì Tề, Sầm Tử Tranh nâng chung trà đã pha sẵn được đặt ở bàn trà lên sau đó đưa đến trước mặt Cung Doãn Thần, nói: 'Cha, xin mời dùng trà!'
Cung Doãn Thần mỉm cười, vừa gật đầu vừa đón lấy ly tra từ tay cô, nói giọng cảm động: 'Được! Được!'
Nhìn thấy ông uống cạn chung trà, Sầm Tử Tranh lại ngâng một chung trà khác
đưa đến trước mặt Trình Thiến Tây, thầm hít sâu một hơi sau đó nói: 'Mẹ, con mời mẹ dùng trà!'
Trình Thiến Tây nhíu mày nhưng rất nhanh
đã giấu đi ánh mắt bất mãn sau đó nhận lấy chung trà, không nói một lời
chỉ hớp một ngụm trà sau đó đặt trở lại trên bàn. 'Quý Dương à ...'
Lúc này Cung Doãn Thần lên tiếng trước: 'Trà
cũng đã mời rồi, dẫn Tử Tranh về nghỉ ngơi cho sớm đi, ngày mai không
phải hai đứa đã sắp xếp đi du lịch rồi sao?'
Lời của ông vừa dứt
thì sắc mặt của Trình Thiến Tây càng trở nên khó coi, còn chưa đợi Cung
Quý Dương trả lời thì bà đã lạnh giọng nói với Sầm Tử Tranh: 'Cô theo
tôi vào đây, tôi có chuyện muốn nói với cô!'
Cả người Sầm Tử Tranh chợt cứng lại, khi cô vừa nhấc chân thì đã bị Cung Quý Dương ôm vào lòng.
'Quý Dương, con ...' Trình Thiến Tây không ngờ con mình lại ngăn cản, sắc mặt bà càng nặng nề hơn.
'Mẹ à, thực ra hôm nay dẫn Tranh Tranh về đây mục đích rất đơn giản, chính
là muốn báo với mẹ một tiếng rằng cô ấy đã là người vợ hợp pháp của con. Mẹ có gì muốn nói với cô ấy có thể nói ngay tại đây!' Trên mặt Cung Quý Dương tuy vẫn còn nụ cười nhưng trong lời nói mang theo một thái độ
cường ngạnh không nhượng bộ.
Trình Thiến Tây nghe vậy sắc mặt càng thêm khó coi...
Bà hung hăng trừng mắt nhìn Sầm Tử Tranh, không ngờ cô gái kia lại đem con trai bà ra làm bia đỡ đạn.
Nhưng bà cũng không muốn trực diện xung đột với con trai vì vậy chỉ đành bất
mãn ngồi xuống trở lại sofa, lạnh giọng nói: 'Vậy được thôi, thực ra
những lời ta muốn nói cũng đơn giản thôi!'
Nói rồi bà liếc về phía Cung Quý Dương đang ôm Sầm Tử Tranh ...
'Cô nếu như đã gả vào nhà họ Cung vậy phải tuân thủ quy tắc của nhà họ
Cung. Sau khi hết tuần trăng mật thì phải làm theo nguyên tác, ngoan
ngoãn ở trong Cung Viên, có chuyện gì cứ dặn bảo dì Tề đi làm, nghe rõ
chưa?'
Sầm Tử Tranh nghe vậy trên mặt có chút sửng sốt sau đó nhẹ giọng nói: 'Mẹ, nhưng con còn công việc ...'
Phanh!!!
Trình Thiến Tây vỗ mạnh lên bàn trà, giọng đầy bất mãn nói: 'Cô đừng quên
thân phận hiện giờ của cô. Cô đã gả cho Quý Dương, là con dâu nhà họ
Cung, nào có đạo lý mỗi ngày đều xuất đầu lộ diện chứ? Cô không cảm thấy mất mặt nhưng tôi thì có!'
Lời của bà vừa sắc sảo vừa cay độc,
Sầm Tử Tranh nghe mà thấy rất không thoải mái, cô vừa định lên tiếng thì Cung Quý Dương đã cười nói với mẹ mình.
'Mẹ, là con muốn Tranh
Tranh về công ty giúp đỡ, mẹ cũng biết đó, thương hiệu Leila là tâm
huyết của cô ấy, để cô ấy đích thân điều hành việc kinh doanh của nó là
thích hợp nhất. Chuyện này con đã quyết định rồi, không cần phải thương
lượng thêm nữa!'
Giọng điệu của hắn tuy hòa hoãn nhưng mang theo
một sự kiên định đáng gờm khiến cho Trình Thiến Tây nghe xong, mặt lúc
trắng lúc đỏ.
'Quý Dương, con ... ý của con là bà mẹ chồng này đang làm khó vợ con, phải không?'
'Mẹ ...' Cung Quý Dương nhẹ buông Sầm Tử Tranh ra, ngả lưng vào sofa, vẻ thong dong nhưng sắc sảo ...
'Con chỉ nói theo sự thật mà thôi. Con không muốn vì cuộc hôn nhân này là
Sầm Tử Tranh bị mai một tài năng thiết kế của mình, có thể nói như thế
này, con muốn cô ấy trở thành vợ