Polaroid
Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327185

Bình chọn: 9.00/10/718 lượt.

tuyệt đối vượt xa mức sáu triệu kia!'

Ngải Ân Hà nghe vậy trên mặt hiện lên một nụ cười gian trá ...

'Có thể hỏi một câu ngoài lề không?' Chừng như người đàn ông nhìn ra được

trong nụ cười của cô có ẩn chứa điều gì, trong mắt anh ta lộ vẻ tò mò,

lên tiếng.

Ngải Ân Hà không vội nói chỉ khoanh hai tay trước ngực, lưng tựa vào ghế như đợi anh ta lên tiếng.

Người đàn ông cười: 'Vị tiểu thư này hình như có thù hận rất sâu với nhà họ Cung?'

Chiếc kính râm đã che dấu rất thành công tia âm hiểm trong mắt cô ...

'Câu hỏi này của anh quá ngoài lề rồi. Tôi không cần thiết phải trả lời anh!'

Giọng nói của cô lạnh thấu xương, giọng nói đó hoàn toàn không phù hợp với vẻ bề ngoài xinh đẹp của cô.

Người đàn ông nhún vai, không hỏi thêm gì, chừng như câu hỏi kia cũng không quan trọng với anh ta lắm.

'OK, cô không muốn nói tôi cũng không miễn cưỡng, tôi chỉ muốn xem thử cái

nhìn của cô đối với phần tư liệu kia thôi. Tôi có thể nói với cô, nếu

như cô thật sự có thù với nhà họ Cung thì phần tư liệu kia tuyệt đối là

vũ khí giúp cô giành phần thắng!'

Ngải Ân Hà nghe vậy trên mặt

lại lộ vẻ bất mãn, đôi mày cong khẽ nhíu lại sau đó mới nói: 'Anh yên

tâm, cái cần đưa cho anh, tôi sẽ đưa không thiếu một xu!'

Người đàn ông cười càng đắc ý!

Ngải Ân Hà cũng người nhưng nụ cười có thêm một phần gian trá ...

Cái hôm nay cô muốn không phải là chiếm được Cung Quý Dương nữa. Khi Cung

Quý Dương chính miệng tuyên bố đình chỉ hợp tác với Ngải thị, lại còn

suýt nữa thì bóp chết cô thì tình yêu trong cô đã trở nên nguội lạnh,

hoặc là có thể nói, lòng của cô vốn đã nguội lạnh từ lâu, chỉ là chưa

tìm được một cơ hội để phát tiết mà thôi.

Bây giờ cô phải triệt

để hủy diệt Cung Quý Dương, và còn ... người phụ nữ khiến cho cô đau khổ sống không bằng chết kia - Sầm Tử Tranh!!! Lúc này là giờ nghỉ trưa, cả Cung Viên đều rất yên tĩnh chỉ còn những

người làm còn đang bận rộn với công việc của mình. Tuy chỉ mới đến đây

một ngày nhưng dường như Sầm Tử Tranh đã thích ứng rất tốt với cuộc sống ở đây.

Đi vào vườn hoa, Sầm Tử Tranh rất ngạc nhiên khi nhìn thấy hoa Marguerite ... đây là loại hoa mà cô thích nhất!

Cô thích mùi hương thanh thanh của nó, cũng thích khí chất cao nhã của nó, không kiêu sa như mẫu đơn, không kiều my như hoa hồng, hoa Marguerite

mang một vẻ đẹp rất tự nhiên.

Sở dĩ Sầm Tử Tranh thích hoa

Marguerite là vì cha cô, từ khi cô hiểu chuyện thì đã biết cha yêu cực

kỳ loài hoa này, thậm chí có phần si mê.

Sầm Tử Tranh rất ít khi

nhìn thấy hoa Marguerite mọc tự nhiên như thế này, cả một biển hoa rộng

trải trong tầm mắt khiến cho mắt cô bừng sáng.

Ngồi cạnh một bụi

hoa, cô hít sâu mùi hương đặc biệt của nó, trong đầu không hiểu sao lại

thấp thoáng hình bóng của Trình Thiến Tây.

Thực ra mẹ chồng cô

cũng không cố chấp và phiến diện như cô tưởng, ngược lại, chính bởi vì

sự chán ghét của bà lại làm cho Sầm Tử Tranh có thêm nhiều tự do hơn,

chỉ cần không phạm vào quy tắc nào của nhà họ Cung, xem như mẹ chồng cô

sẽ nhắm một mắt mở một mắt cho qua.

Nhưng còn mối quan hệ giữa cô và Trình Thiến Tây ... trong đầu Sầm Tử Tranh cứ mãi quẩn quanh với suy nghĩ làm thế nào có thể cải thiện mối quan hệ này trong thời gian ngắn

nhất.

Từ chuyện hôm nay mà nghĩ, Sầm Tử Tranh chợt có cảm giác

Trình Thiến Tây thực ra là một người phụ nữ đáng thương, trong lòng cô

không khỏi dâng lên một sự thông cảm với bà, dù sao đối với một người

phụ nữ mà nói, đằng đẵng bao nhiêu năm sống bên chồng mà không có tình

yêu, hơn nữa còn phải trả giá rất nhiều cho nhà chồng chỉ để được chồng

mình quan tâm nhiều hơn, đối với ai mà nói cũng là một chuyện đáng buồn.

Tuy nói rằng hôn nhân giữa cha mẹ chồng cô là hôn nhân thương nghiệp nhưng

đã nhiều năm như vậy rồi, chẳng lẽ Cung Doãn Thần đối với người vợ chung chăn gối bao nhiêu năm lại không có chút tình cảm nào sao?

Sầm

Tử Tranh thấy điều này thật khó tin, dù sao trái tim con người cũng bằng máu thịt, bao nhiêu năm qua bà đã vì nhà họ Cung trả giá nhiều như vậy, ông biết điều đó, chẳng lẽ như vậy không đủ hay sao?

Đang lúc miên man suy nghĩ thì một bàn tay chợt vỗ nhẹ lên vai cô sau đó một giọng nói hiền hòa vang lên ...

'Nha đầu à, đang nghĩ gì vậy?'

Sầm Tử Tranh vội xoay người lại liền nhìn thấy gương mặt tươi cười của bà nội.

'Bà nội ...' Cô vội bước tới dìu bà.

Hai người cùng đi đến một bóng cây râm mát ngồi xuống, Cung lão phu nhân

nhìn Sầm Tử Tranh, nói: 'Hôm nay là ngày đầu tiên làm dâu ở nhà họ Cung

cháu thấy thế nào? Có quen không? Thiến Tây có làm khó con không?'

Sầm Tử Tranh cười trả lời bà: 'Bà nội, con tốt lắm, mẹ chồng ... thực ra là rất tốt, chỉ là thời gian bọn cháu tiếp xúc quá ít mà thôi!'

Cung lão phu nhân gật đầu đồng ý với cách nghĩ của cô: 'Đúng vậy. Thực ra

đứa con dâu này của ta mặt nào cũng tốt chỉ có điều có lúc xử sự hơi cực đoan một chút, cộng với chuyện năm đó Cung thị gặp nguy cơ khiến nó lúc nào cũng luôn ở trạng thái cảnh giác cao độ!'

Sầm Tử Tranh nhìn

gương mặt hiền hòa của Cung lão phu nhân, cô dè dặt hỏi: 'Bà nội, thực

ra ... bà