Tù Phi

Tù Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322202

Bình chọn: 7.5.00/10/220 lượt.

oa đăng, chỉ hai người bọn họ mà thôi. Thiên Chiêu Tễ đương nhiên lộ ra vẻ mặt mong chờ, nhưng hắn biết mình tuyệt không có khả năng đi, hắn không thể cùng người đó đi trên cùng một con đường, vua một nước sao có thể tự tiện đi ra ngoài cung a.

“Sư phụ, ngươi muốn mấy thứ này làm gì a?” Huyền Tỉnh Hiên bị sư phụ gọi tới giúp hắn xếp một số hòn đá nhỏ và cành cây, mỗi thứ đều phải đặt một cách chính xác làm hắn thật vất vả mới làm được.

“Không có gì, sư phụ chỉ muốn làm chút chuyện, hôm nay Hiên nhi không đi ngắm đèn sao?” Thiên Chiêu Tễ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn mệt tới đỏ bừng của Huyền Tỉnh Hiên, thực sự là một hài tử không thể ngồi yên a.

“Đương nhiên là có. Cuối cùng cũng có thể xuất cung, ta đương nhiên muốn đi ra ngoài a.” Các tiểu hoàng tử Thiên Triệu hàng năm cũng chỉ có dịp này mới được cho phép ra cung, hơn nữa năm nay thái tử Huyền Tỉnh Nhiên tròn bảy tuổi, Huyền Trọng Thiên cũng sẽ mang thái tử cùng đi thắp đèn vì bách tính a. Huyền Trọng Nhiên muốn để bách tính Thiên Triệu thấy, phụ hoàng hắn không lạnh lùng với thái tử như trong lời đồn a.

Khi Huyền Trọng Thiên bắt giam cả gia tộc của Trinh Đức hoàng hậu, bách tính suy đoán có phải ngay cả thái tử cũng sẽ thay đổi hay không, mọi người đoán hoàng thượng có lập nhị hoàng tử lên làm thái tử hay không. Cho nên lần này Huyền Trọng Thiên mới muốn dẫn Huyền Tỉnh Nhiên xuất cung.

“Sư phụ không đi sao? Hiên nhi muốn đi cùng sư phụ a?” Huyền Tỉnh Hiên rất muốn được đi với sư phụ, nếu như để cho hoàng huynh biết, hắn nhất định sẽ hối hận đã cùng phụ hoàng đi thắp đèn cầu phúc.

“Sư phụ sẽ không đi. Sư phụ đêm nay cần chăm sóc Diệu Ngữ a. Chỉ vài ngày nữa là nàng có thể bình phục nga.” Thiên Chiêu Tễ vẫn nói với mọi người bệnh của Huyền Diệu Ngữ phải qua một thời gian nguy hiểm nữa mới hết hẳn, hắn không muốn những người khác phát hiện việc mình đang làm. Không biết sư phụ đang ở nơi nào, hắn thực muốn gặp sư phụ và sư thúc một lần.

“Nga, được rồi. Sư phụ chữa bệnh cho Diệu Ngữ xong cũng có thể đi mà, dù sao thì đêm nay sẽ là một đêm không ngủ của hoàng thành a.” Huyền Tỉnh Hiên đã sớm chuẩn bị cho đi chơi cả một đêm, tuy rằng trong cung quy định các hoàng tử khi nào phải hồi cung nhưng hắn sẽ tận lực chơi.

“Ân sư phụ đã biết. Được rồi Nhiên nhi hôm nay sẽ không trở về đúng không?” Thiên Chiêu Tễ rất sợ đồ đệ Huyền Tỉnh Nhiên sớm trưởng thành kia sẽ phát hiện tác dụng của mấy thứ hắn đang làm, hắn muốn đem toàn bộ Đông Cung này vây lại, cho nên rất bận rộn a.

Thiên Chiêu Tễ sau khi phân phó Huyền Tỉnh Hiên chuẩn bị cho mọi thứ xong thì bắt đầu bày binh bố trận, trận pháp “nghịch chuyển thiên địa” này có thể ngăn cản thiên quân vạn mã xâm nhập nhưng đồng thời cũng hao tổn rất nhiều tinh lực.

Thiên Chiêu Tễ là bất đắc dĩ mới phải dùng tới trận đồ này, hắn biết nếu như Huyền Trọng Thiên biết hắn dùng máu của mình đổi cho Huyền Diệu Ngữ nhất định sẽ ngăn cản mà hắn lại không muốn bất cứ điều gì ngăn cản mình, hắn nhất định phải cứu tiểu công chúa này, hắn cũng không hy vọng Huyền Tỉnh Nhiên biết kế hoạch của mình vì Huyền Tỉnh Nhiên nhất định cũng sẽ ngăn cản.

“Sư phụ, ngươi làm cái gì vậy? Sao ta nhìn giống như đang bày trận a?” Huyền Tỉnh Hiên theo sát Thiên Chiêu Tễ, hắn nghĩ hành động của sư phụ rất kỳ quái nhưng lại nói không được là kỳ quái ở đâu, không biết mình động chạm tới mấy cái này có việc gì không nha?

“Hiên nhi, đừng lộn xộn, ngươi không phải là muốn đi ngắm hoa đăng sao? Mau trở về thay y phục đi.” Y phục của Huyền Tỉnh Hiên đã có vết bẩn, Thiên Chiêu Tễ yêu thương nhìn đồ đệ một chút, hắn không dám biểu hiện ra qúa nhiều tình cảm trong ánh mắt, bởi vì hắn sợ sẽ làm Huyền Tỉnh Hiên nhìn ra mình đang thương tâm.

“Thế nhưng, sư phụ, ta —” Huyền Tỉnh Hiên nhìn hành vi quái lạ của sư phụ, thực sự là có chút lo lắng a, hắn thực muốn sư phụ sẽ nói hắn không phải đi, nhưng khi hắn thấy mẫu phi phái người tới đón thì đành đi theo bọn họ.

Lăng phi vốn không thích nhi tử tiếp xúc nhiều với Thiên Chiêu Tễ, chỉ là do Huyền Trọng Thiên đồng ý cho nhi tử học cùng Thiên Chiêu Tễ nên nàng cũng không có cách nào cự tuyệt, ai biết Thiên Chiêu Tễ kia sẽ dạy cho nhi tử của nàng cái gì a. Không phải sẽ giống như thái tử, ngay cả mẫu hậu của mình cũng không quan tâm, vậy không phải Lăng phi nàng trong cung này sẽ không có chỗ dựa sao.

“Sư phụ, ngươi chữa bệnh cho Diệu Ngữ xong phải tới tìm ta nga, nhất định phải tới nga.” Huyền Tỉnh Nhiên lưu luyến ly khai sư phụ, Thiên Chiêu Tễ nhìn theo cho tới khi bóng dáng nho nhỏ của hắn biến mất trong tầm mắt mới cúi xuống tiếp tục công việc. Trời sắp tối rồi, hắn phải nhanh chóng làm tốt mọi việc a —-

Đã tới lúc thắp đèn cầu phúc, khắp kinh thành Thiên Triệu đều rực sáng, cho dù cách rất xa cũng có thể thấy ánh đèn thấp thoáng, hiện giờ trên đường nhất định là vô cùng náo nhiệt a. Nhớ khi còn bé nương luôn luôn nói với hắn, muốn dẫn hắn đi xem hoa đăng nhưng nàng đã sớm qua đời. Mà sư phụ và sư thúc cũng đáp ứng khi hắn mười tám tuổi sẽ cùng đi ngắm hoa đăng nhưng hắn lại không thể đợi được nữa.

“Thúc thúc, ngư


XtGem Forum catalog