XtGem Forum catalog
Tương Tư

Tương Tư

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323152

Bình chọn: 8.00/10/315 lượt.

đầu óc. Nếu để cô ấy biết Lục Sơn là vì

Đường Trọng Kiêu mới xảy ra chuyện, hậu quả thực không thể tưởng, có một số chuyện nói ra chỉ khiến cho tình hình trở nên tồi tệ hơn mà thôi.

Cô trầm ngâm một lát, giọng nói chậm

chạp: “Tiểu Từ, đàn ông đều không đáng tin cậy, trên thế giới này không

có chuyện không làm mà hưởng, việc gì cũng chỉ có thể dựa vào chính

mình…”

Lục Từ phì cười ra tiếng: “Chị nói anh trai em cũng không đáng tin cậy sao?”

“Anh trai em là ngoại lệ.”

Hứa Niệm còn muốn nói nữa, Lục Từ đã

không kiên nhẫn ngắt lời cô: “Đường Trọng Kiêu cũng không như thế, chị

biết rõ anh ta sao? Đừng đem thành kiến bản thân áp đặt lên người khác.

Anh ta có tiền lại đẹp trai, người có thân phận như vậy lại chưa từng có scandal, giữ mình trong sạch không nói, lại còn tham gia làm từ thiện.”

Cuối cùng còn cảm thán một câu: “Quả thực không thể hoàn mỹ hơn.”

Hứa Niệm không còn lời nào để nói, trước kia gặp loại tình huống này, Lục Từ nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe cô.

***

Lục Từ cũng ý thức được giọng điệu của

mình quá khích, sau một lúc trầm mặc thì chủ động bày tỏ: “Em thật sự

không thể trở thành nữ cường nhân thành công như chị được, mỗi người đều có cách sống của riêng mình, có lẽ chị cảm thấy em không có ý chí,

nhưng em lại thấy rất tốt. Chị dâu, nếu anh em vẫn còn ở đây, chị không

phải cũng sẽ giống em sao?”

Tiểu nha đầu bỗng nhiên trở nên mồm miệng lanh lợi, Hứa Niệm hồi tưởng bộ dáng trước đây của mình, cũng như cô ấy đều cho tình yêu là trên hết sao?

“Ai cũng có thể, riêng Đường Trọng Kiêu thì không được.” Hứa Niệm day day huyệt thái dương, lướt qua cô đi tới chỗ mẹ chồng.

Bà Nguyễn cũng để ý đến tình hình bên

này, hơi hơi mở mắt ra, trong ánh mắt vô tri vô giác lộ ra vài phần

trách cứ: “Tiểu Từ, con lại không nghe lời rồi.”

Lục Từ không nói nữa, ôm Nữu Nữu lên lầu.

Hứa Niệm ngồi xổm xuống cạnh ghế dựa, nghĩ một chút mới nói: “Gần đây con bận quá, không có thời gian trò chuyện với mẹ.”

Bà Nguyễn cười không ra tiếng, đúng lúc

có vài vệt sáng đã chiếu đến, không khỏi nâng tay lên che. Hứa Niệm đứng dậy kéo rèm cửa, lúc này mới nghe bà nói: “Tiểu Niệm, nên tìm một người đứng đắn mà gả đi, phụ nữ vẫn phải có đàn ông bên cạnh mới được.”

“Dạ.” Hứa Niệm không chút để ý đáp lời,

đề tài này lão nhân gia đã nói rất nhiều lần, cầm đệm gối lên sau thắt

lưng bà, có ý đùa giỡn, “Ý mẹ là nói hiện tại con càng ngày càng không

giống phụ nữ ạ?”

Bà bất đắc dĩ lắc đầu: “Con biết ý mẹ không phải thế này mà.”

“Vậy đừng quan tâm con, mẹ khỏe mạnh là con thấy tốt rồi.” Hứa Niệm cầm mu bàn tay bà, đặt tay mình phủ lên trên.

Bà Nguyễn cũng biết cô nói cho có lệ, thở dài: “Con và Lục Sơn mới đăng ký đã xảy ra chuyện, ngay cả hôn lễ cũng

không kịp cử hành. Tiểu Niệm, mấy năm nay là chúng ta bạc đãi con.”

Hứa Niệm quay người nhìn bà, bà đã không

còn trẻ giống năm đó, mới năm năm đã lộ rõ sự già nua đi trông thấy, chỉ sợ là tâm đã già đi.

Đả kích mất con đau đớn năm ấy đã khiến bà già nua đi nhiều.

“Mẹ.” Hứa Niệm cúi người, dùng mặt dán

lên hai gò má của bà, “Những việc Lục Sơn còn chưa hoàn thành, con muốn

thay anh ấy làm tốt, con phải sống thay anh ấy.”

Đây là trách nhiệm của một người vợ, đó

là cam kết không ràng buộc trái tim cô. Hứa Niệm cảm thấy cuộc đời này

cô sẽ không thể ở bên cạnh người đàn ông không phải Lục Sơn.

Nguyễn Tố Trân sức lực có hạn, mới nói

vài câu đã liên tục thở gấp, có lẽ trong lòng lại nghĩ tới Lục Sơn nước

mắt đều ngân ngấn trong khóe mắt. Hứa Niệm mang nước cho bà uống xong,

lại nói chuyện với bà một chút mới rời đi.

***

Trên đường cô dùng điện thoại dự phòng

gọi cho Lục Chu, vẫn tắt máy như trước, loại tình huống này quả thực là

lần đầu tiên. Hứa Niệm cũng bắt đầu nghi hoặc, Lục Chu tuy rằng ham chơi nhưng vẫn luôn đáng tin, ít nhất so với Lục Từ thì nghe lời hơn nhiều.

Cô suy nghĩ một lát, cuối cùng quyết định cầm di động gọi cho Ngô cục nhờ anh ta tìm người, hi vọng Lục Chu không gặp rắc rối gì. Hiện tại Đường Trọng Kiêu về nước, dường như xung quanh đều là nguy hiểm rình rập.

Đúng lúc gặp đèn đỏ, cô lại nhanh chóng

gọi cho Trâu Dĩnh – người đại diện của Lục Từ, đối phương là người tạo

nên sự phát triển của công ty, ở trong giới lại càng nổi tiếng với vai

trò là người trợ lí xuất sắc.

Trâu Dĩnh rõ ràng còn đang ngủ, giọng nói ồm ồm : “Có chuyện gì đó?”

“Biết Lục Từ gần đây tiếp xúc với ai không?”

Cô mở miệng giọng điệu liền cực kì nghiêm túc, Trâu Dĩnh lúc này mới tỉnh táo hơn một chút: “Ai?”

Giọng Hứa Niệm trầm trầm, giữa môi chậm rãi nói ra tên người nọ: “Đường Trọng Kiêu.”

Trâu Dĩnh vừa nghe đến cái tên này liền

lập tức mắng một câu thô tục, bỗng dưng ngồi dậy từ trong chăn: “Aiz,

Hứa Niệm. Tớ cũng thật không biết, trong miệng nha đầu kia đều nói không thật cậu còn không biết sao? Nếu con bé biết quan hệ của chúng ta khẳng định ngay cả tớ nó cũng giấu diếm. Không đúng, hẳn là con bé không biết Đường Trọng Kiêu chứ, người đó không phải ở nước ngoài sao?”

Trâu Dĩnh nói liên tục như súng liên

thanh, thực ra Hứa Niệm cũng có rất nhiều thắc mắ